Góc chia sẻ thơ hay:
Nhà thơ HUỲNH DUY HIẾU
Quê quán: Tuy Hoà - Phú Yên
Theo các nguồn tin tôi biết thì anh xuất hiện trên văn đàn từ rất sớm, anh có thơ đăng trên các tạp chí văn nghệ trước 1975 như: Văn, Sáng Hoá, Văn học, Bút hoa, Hoà Bình, Phụ nữ diễn đàn, tiểu thuyết thứ năm....
Từ sau 1975 đến nay, anh tiếp tục sáng tác văn học, có nhiều bài đăng trên các báo, tạp chí văn nghệ. Anh đã xuất bản 4 tập thơ và được tặng nhiều giải thưởng của hội Văn học nghệ tỉnh Phú Yên.
Chủ đề chính trong thơ anh là thơ tình! Anh là người hiếm hoi của Phú Yên chỉ viết thuần thơ tình: xuyên suốt cả quãng thời gian hơn 50 năm cầm bút đều là thơ tình. Thơ anh mượt mà, nhẹ nhàng, trữ tình…lời thơ dung dị, đời thường, chừng mực. Say đắm trong tình yêu, đề cao tình yêu đôi lứa nhưng thơ anh gần gũi, không quá ướt át hay triết lý.
“Bạn bảo có lần ta dại gái
Si mê tiếng guốc buổi tan trường”…
Anh cũng có một số bài thơ viết về địa danh của Phú Yên nhưng ẩn trong đa số các bài đó vẫn có chút tình yêu xen lẫn trong tình quê!
Nhân dịp được anh tặng tập thơ mới xuất bản: Những Giấc Mơ Có Thật, xin chia sẻ bài thơ Làng (dung dị nhưng rất đặc sắc) và một số bài thơ tình của anh trong tập thơ này!
LÀNG
Làng là những bữa cơm quê
Sáng khen khoai độn chiều mê gạo ròng
Con cua con ốc trên đồng
Quơ ba cọng cải ngọt nồng canh chan
Làng là áo cột quần xăn
Săm soi dé lúa sờ mằn đọt rau
Loanh quanh xóm trước vườn sau
Vào nhà uống chén trà ngâu thơm lừng
Làng là vai vác tay bưng
Đầy kho ấm túi vợ cưng con chiều
Mua vui vài cốc nhẹ hều
Về lăn phản ngủ vợ chiều con cưng
Làng là mưa nghịch gió hung
Rời quê tất bật còng lưng gạo tiền
Xưa ra ngõ gặp xóm giềng
Nay ngơ ngác phố lụy phiền bao vây
Làng là cái chốn chi đây
Đi xa héo lá về ngay xanh chồi
Mai sau được mất khóc cười
Cũng xin bám đất làm người chân quê
CẢM ƠN NHỮNG GIẤC MƠ CÓ THẬT
Tôi còn lại gì ngoài những giấc mơ không có thật
Bên cạnh em
Người đàn bà của đêm thanh xuân xa lắc
Tôi dựng tôi đứng lên như pho tượng bù nhìn
Đuổi xô những buồn phiền voi cớ
Sự bất lực kêu than
Tôi có phải là tôi của ngày hôm trước
Tôi có phải là tôi của ngày hôm nay
Và tôi có phải là tôi của ngày mai bất tận
Trong những giấc mơ không có thật
Đang rệu rã từng ngày
Cảm ơn tình yêu của tôi
Bất ngờ hát ca nhảy múa
Dù gai độc thời gian vẫn chực chờ phía trước
Tôi phải là tôi của sự khởi đầu
Như nụ hôn tập tò trên đôi môi em ngày nào
Vẫn tươi nguyên màu con gái
Người đàn bà của đêm thanh xuân xa lắc đã hồi sinh
Bên cạnh tôi
Kẻ mộng du vừa thức tỉnh
Cảm ơn những giấc mơ có thật
Giữa đời tôi muộn màng .
TRÁI TIM EM CẤT ĐẦY MEN RƯỢU
Hề ta uống cạn ly này nữa
Chỉ hơi chếnh choáng nào đâu say
Giữa cuộc dường như ai tiếp lửa
Đốt cháy hồn ta ra khói mây
Cơn buồn sao cứ theo đeo bám
Chạy mãi nhìn quanh vẫn thấy gần
Có lẽ nhờ ta đang có rượu
Tiếp sức vào không thấy mỏi chân
Ừ thôi tăng tốc cho mau tới
Xa cả trần gian quá bộn bề
Xuôi ngược mảnh đời bao rối rắm
Buồn bả thi nhau đến cận kề
Hề xin uống cạn thêm lần nữa
Say quá tìm nơi ngủ phẻ re
Quên đời mộng mị không nên dáng
Quên cả buồn đau đang hăm he
Chắc lẽ sau này không nhớ rượu
Tỉnh rồi lại thấy đời nguyên si
Thôi thì xin nụ hôn say đắm
Vẫn ngất ngây như thuở dậy thì
Chỉ có tình em là rượu ngọt
Uống vào đang tỉnh hồn say ngay
Cơn buồn trốn chạy nơi xa lắc
Đời nở hoa hương sắc phơi bày
Trái tim em cất đầy men rượu
Hãy rót vào ta trong đêm nay
Hãy rót vào ta trong giấc ngủ
Và cả đời ta đang muốn say .
XIN EM LÀM HƠI THỞ
Sáng nay chợt thấy buồn như lá
Hờn giận mùa thu đến úa vàng
Tìm chút hương nồng môi mắt cũ
Sưởi ấm tình nhau giữa giá băng
Anh đã mấy phen đời hụt hẫng
Mái sầu che tạm ít ngày vui
Có em chấp cánh thơ không mỏi
Nên góc hồn anh bớt ngậm ngùi
Nhiều khi anh muốn làm con ốc
cuộn nhỏ mình trong chiếc vỏ dày
Nằm im quên hết trò dâu bể
Quên cả đời sao quá đắng cay
Như thế thì anh không sống nổi
Đời chẳng còn ai chết sướng hơn
Ít ra phải có dăm thằng bạn
Cùng với em đùa cợt đỡ buồn
Thôi thì ta biến thành sương khói
Bay khắp trần gian hoá kiếp người
Buồn vui âu chỉ là men rượu
Uống hết rồi say cũng hổ ngươi
Ừ xin em mãi làm hơi thở
Theo suốt đời anh cuối chặng đường
Nếu mai ta có thành tro bụi
Sẽ lẫn vào nhau toả ngát hương .
NHỮNG NGÀY XA VỢ Ở ĐẠI LÃI
*Tặng tình ở nhà
Bây giờ tình ở xa môi
Sáng không gương lược chiều thôi mắt cười
Sương tan đâu thấy bóng người
Chỉ nghe sầu rụng quanh đời quạnh hiu
Bây giờ hồn bỗng rong rêu
Lửa không rơm bén đèn khêu bấc tàn
Áo khuy cài lệch vội vàng
Tình xa vắng bóng thiên đàng vụt bay
Bây giờ khô lạnh vòng tay
Thiếu em đời cũng buồn say thẩn thờ
Thôi xin lòng đợi mắt chờ
Chợt trong sương khói bất ngờ môi thơm .
XIN CẢM NHẬN MÙA THU
Em thả nắng vàng vào đôi mắt phố
Giã biệt mùa hè đam mê
Rất yên ả và không cần vội vã
Cứ để mùa thu lững thững bước theo về
Tôi muốn làm chú Cuội hát ngô nghê
Khe khẽ chạm vào thu vàng sắc lá
Hoa sữa trắng màu trinh nguyên rất lạ
Toả hương con gái ngọt ngào
Em đã về sao cứ ngỡ chiêm bao
Thấp thoáng một vầng trăng nõn
Trái tim vừa chín mật
Mùa thu chếnh choáng say
Tôi bắt đầu cảm nhận gió heo may
Từ ngọn nguồn xa lắc
Em thả vào tôi giọt chiều tím ngắt
Gởi mùa thu về trú ở hiên đời
Tôi biết rồi xin chỉ nhận mà thôi
Bởi trong nắng có tình em mật ngọt
Tiếng đàn ai thánh thót
Giữa thu vàng bay xa .
(HUỲNH DUY HIẾU)




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét