NGHỈ NGƠI THÔI
Mấy chục năm vèo qua ta dạy học
Thật không ngờ nhẫn nhục lắm lắm thay !
Chừ ngó lại ngỡ ngàng như thoáng mộng
Giữa trùng khơi vời vợi ngút xa này
Bốn chín năm Phật chưa từng nói
Bởi chúng sinh ngã chấp nặng cứng khừ
Huống chi ta lấy gì mà dạy dỗ
Khi học trò chẳng còn muốn suy tư
Khổng Tử ấy bậc thầy thiên hạ
Đã phán rằng: "Trời có nói chi đâu"
Nên ta cũng mặc nhiên thường im lặng
Chỉ ê a dăm ba chữ vô cầu
Chuyện kiến thức thực khó bề truyền đạt
Vẫn tùy duyên từng đối tượng cho rồi
Ngôn ngữ rụng bọt bèo theo sóng vỗ
Cuốn ta về như thị nghỉ ngơi thôi
Tâm Nhiên
Phong cảnh đồi cao Vô Trú Am, trên ghềnh đá tảng chập chùng, hoang dại ngoài hải đảo Lại Sơn, Kiên Giang.
Ngàn dặm xa xôi, nơi đó, cũng hơn 30 năm trời đằng đẵng, du sỹ này nằm một mình trên đồi cao tịch mịch, lắng nghe sóng vỗ muôn trùng giữa đại hải mênh mông...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét