Mưa, mưa triền miên trong nỗi nhớ
Nắng ngoan ngủ yên với ngày trôi
Bầu trời đen thổn thức những hàng mi
Cánh chim ướt phũ che nghiêng mái đầu
Sờn vai áo mẹ nhòe mưa cuộc đời.
Nắng ngoan ngủ yên với ngày trôi
Bầu trời đen thổn thức những hàng mi
Cánh chim ướt phũ che nghiêng mái đầu
Sờn vai áo mẹ nhòe mưa cuộc đời.
Mưa rưới buốt đau lớp tầng hoài niệm
Rơi trên tóc thề em mười tám ngày xưa
Nỗi nhớ nhung chợt thức
Đầm đìa trang vở mùa thi
Anh chở em trong chiều thị trấn
mùa yêu thương
Tay em mân mê tà áo trắng
Áo học trò bất chợt ướt những cơn mưa.
Rơi trên tóc thề em mười tám ngày xưa
Nỗi nhớ nhung chợt thức
Đầm đìa trang vở mùa thi
Anh chở em trong chiều thị trấn
mùa yêu thương
Tay em mân mê tà áo trắng
Áo học trò bất chợt ướt những cơn mưa.
Tháng bảy trời mưa, trời mưa nuối tiếc
Mưa rơi chạm buồn nhân thế
Dạt trôi những phận đời
Mưa mù khơi khoảng lặng
Rung đôi môi cười thiếu nữ đôi mươi.
Mưa xóa từng vết tích rong rêu
Mưa trôi hết năm tháng ngày vụn dại
Mưa tháng bảy những cơn mưa nỗi niềm.
Mưa rơi chạm buồn nhân thế
Dạt trôi những phận đời
Mưa mù khơi khoảng lặng
Rung đôi môi cười thiếu nữ đôi mươi.
Mưa xóa từng vết tích rong rêu
Mưa trôi hết năm tháng ngày vụn dại
Mưa tháng bảy những cơn mưa nỗi niềm.
Huỳnh Sơn Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét