Nơi an
nghỉ thành hoàng Lương Văn Chánh
Bốn
trăm năm tên đất tứ linh
Long
Tường Phụng Tường Nho Lân Quy Hậu
Hòa Trị
anh hùng quê hương ta đó
Con còn
nhớ những ngày tuổi nhỏ
Về quê
nội ở Phụng Tường
Đi
ngang qua núi Sầm
Thương
hòn núi lẻ loi trong ca dao
Như
thương bà ngày xưa nuôi con trong bom đạn tù đày
Trong
những ngày ông bị giam cầm vì địch bắt
Núi Sầm
ơi đâu chỉ riêng mình ngươi lẻ loi
Chóp
Chài Đá Bia Nhạn Tháp cũng lẻ loi
Đất Phú
Yên không Trường Sơn núi dựng
Nên
nhân tài cô lẻ chẳng tương thông
Hãy
sống như mặt trời
Hãy
sống như mặt trăng
Nhờ cô
lẻ mà trở thành quý hiếm
Ta là một nơi khởi nguồn của Dịch
Ơi con
sông Bến lội
Nơi nào
em đã tắm
Dòng
sông chảy đi
Mang
tuổi thơ không trở lại
Vựa lúa
Tuy Hòa Hòa Trị Hòa Vinh
Từ Núi Sầm khống chế hương Tây
Ngăn
quân giải phóng không trở về thị xã
Phải
chiếm đồi núi thấp Núi Sầm
Để từ núi cao về lại Tuy Hòa
Anh
ngồi hút thuốc trước đền thờ Lương Văn Chánh
Ngồi
dưới gốc cây di sản quốc gia
Để nghĩ
về hai chữ Phú Yên
Cảm ơn
tiền nhân trong quá trình mở cõi
Đã đặt
khát vọng mình trong tên đất thiêng liêng

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét