Em đã dệt tháng ngày thành thơ
những bài thơ được viết từ tinh khôi
nỗi nhớ
nỗi nhớ cánh đồng ngày cuối năm
cái rét làm tay mẹ tím bầm, chân
run bấy, mắt mờ sương bụi
cái rét làm những chồi rau không
thể bung xanh
cái rét quê đêm ngồi bên bếp gộc
nghe chuyện đời người xa xăm kiếp
nảo kiếp nào
thương nhau quả cà mặn chát cắn làm
tư
yêu nhau nắm xôi gấc bẻ làm đôi
yêu cả mấy mùa đông chờ xuân đợi
hội xuân đã hẹn bao điều
nề hà chi đường xa mưa gió
ngại ngần chi quê nghèo.
Tha hương bốn phương ngày về
cổng làng mở ra bao điều rộng lượng
kẻ lớn lên từ quê, bưng bát cơm quê
rưng rưng nước mắt
nhớ ông cha yên nghỉ bãi đồi xa
kẻ rời bỏ quê, lâu lâu trở về, bưng
bát nước chè xanh lệ tuôn chát mặn
mẹ đã lưng còng tóc bạc, ngồi kể
ta nghe ngày tháng đói nghèo
kẻ bám chặt chốn thị thành thừa mứa
tiệc tùng
giờ bưng chén rượu quê lòng như lửa
đốt
con đường làng quanh co ổ gà lồi lõm
góc rẽ thân quen tuổi ấu thơ vẫn đấy
cây khế đã già, giếng nước đã già,
con lạch, con ngòi nước vơi nước đục
chỉ tiếng gọi con đến bữa vẫn y
nguyên
chỉ lòng bà, lòng mẹ, lòng em là vẫn
bốn mùa bếp lửa...
ta trở về như trẻ thơ thơm sữa
dưới mái quê mơ giấc yên lành./.
HTH
(Thương tặng nữ công nhân cao su Binh đoàn
15)
Đêm ở một nơi rừng tái sinh
vút lên không sắc màu xanh ngắt
những người đàn bà trở về từ ban mai
mắt như những vì sao lấp lánh
thanh xuân đời người đời cây gắn chặt
Những người đàn bà đi từ nửa đêm
trở về từ ban mai
đôi mắt quầng thâm thiếu ngủ
lưng áo đẫm sương
tuôn chảy dòng nhựa trắng
khát vọng thắp lên từ những đôi tay
lặng thầm biến mơ thành thực
trở về từ ban mai
đôi mắt quầng thâm thiếu ngủ
lưng áo đẫm sương
tuôn chảy dòng nhựa trắng
khát vọng thắp lên từ những đôi tay
lặng thầm biến mơ thành thực
Những người đàn bà trở về cùng ban mai
tiếng cười con trẻ trong veo
tiếng gọi ngày mới xôn xao
mệt mỏi lam lũ cuốn trôi dòng xoay tất bật
đời người và đời cây
gắn vào nhau thân thiết
thuộc lòng những mặt cây
thắt lòng đêm gió bão
nghe những hồn cây đang gọi tên mình.
Tôi lặng nghe cây vươn bóng âm thầm
tôi lặng ngắm em dáng khom bóng đổ
đêm giữa núi đồi trập trùng sương gió
nghe những hồn cây đang gọi tên mình./.
3/2019
H.T.H
Điều còn lại
Chiều
nay một chiều mưa đổ
bỗng
nhiên anh nhớ cồn cào
cơn
mưa một chiều quê cũ
một
chiều mình đi bên nhau
Cầu
thường là nơi hò hẹn
là
nơi giữ những lời thề
anh
không phải người hời hợt
nên
muốn quên nào dễ đâu?
Chờ
em chờ từ trăm năm
tìm
mãi tìm hoài mới gặp
anh
đã yêu…yêu cháy bỏng
em
một ngày sẽ nhận ra
Em
người anh đợi từ lâu
ở
lại bên anh mãi nhé
tháng
năm rộng dài dâu bể
có
anh nương tựa bên đời
Em
cứ là em mạnh mẽ
giấu
hết yếu mềm vào tim
chỉ
một mình anh thấu hết
khi
còn lại nhau lặng im…
30/10/2018
H.T.H
Đàn bà
núi
em - người đàn bà của núi
bước chân ngược dốc quen rồi
mắt quen một hướng mặt trời
trái tim thẳm sâu hang đá
biển ở đâu đó xa xôi nơi có nàng tiên cá
có rêu xanh và những cánh buồm
em khát khao biển nên anh thổi hồn vào khối gỗ
những biểu tượng biển/rừng huyền hoặc u minh
em - người đàn bà của núi
chân trần gỗ lim, ngực nồng nàn
gió
thương là nói thương, nhớ thì nói
nhớ
bụng thật như hạt gạo, hạt bắp
căng no nắng gió đại ngàn
Rượu uống thâu đêm, soang hát thâu đêm
Say say say ê a hát, rầm rì chuyện kể
mời anh hết cùng cang rượu
thế là nên tình nghĩa nợ duyên...
em – người đàn bà của núi
quen suối quen rừng, quen sương
gió nắng mưa
quen tiếng lửa đêm đêm nhà sàn
cửa mở
trăng sao canh giấc êm đềm
cỏ thơm ru giấc êm đềm
anh đã thương em thì thương cả
bậc cầu thang
ngôi nhà em dưới chân núi đá.
em - người đàn bà của núi
chân trần gỗ lim, ngực nồng nàn
gió
thương là nói thương, nhớ thì nói
nhớ
mời anh hết cùng em cang nữa
Cho tình nghĩa nợ duyên thêm đậm
thêm nồng./.
H.T.H
Hoàng Thanh Hương
Điều ước
anh ru em ngủ bằng những câu thơ
thi sĩ viết từ trăm năm, ngàn năm
anh đã nhớ từ tuổi thanh xuân
đêm nay đọc ru người tình nhỏ
rượu vang, hoa hồng, nến thơm
anh muốn em mãi nhớ về anh
và những đêm mình có nhau
ở một nơi lũ bạn già nua
nhìn chúng ta bằng ánh nhìn ganh tị
em - người tình nhỏ của anh
lắng nghe tim anh, nhìn vào mắt anh
anh ước gì mình trẻ
để được bên em dài rộng tháng ngày
để mỗi sáng mai thức dậy
không sợ ngày hôm nay lại sắp sang ngày
anh ước gì được ôm em mãi mãi…
chúng mình hẹn hò nhau
cứ yêu nhau
như mai là tận thế
tình yêu làm gì có tuổi!
khi em yêu anh
lũ bạn già đang nhìn chúng mình ganh tị
mình dắt nhau về mùa xuân
uống hết rượu ngô bản Mường
ăn hết xôi hoa bản Mường
chỉ cần anh hứa đừng bao giờ quên ru em ngủ
bằng những câu thơ thi sĩ viết
từ trăm năm, ngàn năm…
27/10/2018
H.T.H
Kí
ức núi hoa vàng
Khi chạm vào kí ức tuổi thơ
lòng ta dịu mềm như cỏ
tuổi thơ đói nghèo lang thang theo cha
đồi cao, rừng sâu, suối nguồn mùa lũ
chập chờn những đêm thức ngủ
nhà dột bốn bề những trận cuối mùa mưa.
lòng ta dịu mềm như cỏ
tuổi thơ đói nghèo lang thang theo cha
đồi cao, rừng sâu, suối nguồn mùa lũ
chập chờn những đêm thức ngủ
nhà dột bốn bề những trận cuối mùa mưa.
Khi chạm vào kí ức tuổi thơ
lòng ta dịu mềm như gió
có cậu bé ám ảnh đôi mắt ta trong veo ban mai
thương nhau chia phần miếng khoai quả ngọt
tình bạn tuổi thơ trong veo sương mai
kí ức tuổi thơ lộng lẫy hoa vàng núi Đợi.
lòng ta dịu mềm như gió
có cậu bé ám ảnh đôi mắt ta trong veo ban mai
thương nhau chia phần miếng khoai quả ngọt
tình bạn tuổi thơ trong veo sương mai
kí ức tuổi thơ lộng lẫy hoa vàng núi Đợi.
Khi chạm vào kí ức tuổi thơ
rưng rưng nhớ thương ngày mình nhỏ dại
vô tư cho nhau niềm vui
vô tư cho nhau hờn giỗi
chẳng chút so đo được/mất thiệt hơn
bây giờ lớn lên
ngồi kể chuyện ngày xưa
liệu anh có thiệt bụng rưng rưng như em
khi hồi tưởng ngày chúng mình thơ bé
hay là... sau bao vui buồn dâu bể
lòng dạ đã đầy toan tính thiệt hơn.
rưng rưng nhớ thương ngày mình nhỏ dại
vô tư cho nhau niềm vui
vô tư cho nhau hờn giỗi
chẳng chút so đo được/mất thiệt hơn
bây giờ lớn lên
ngồi kể chuyện ngày xưa
liệu anh có thiệt bụng rưng rưng như em
khi hồi tưởng ngày chúng mình thơ bé
hay là... sau bao vui buồn dâu bể
lòng dạ đã đầy toan tính thiệt hơn.
Hoa vẫn vàng trên núi Đợi
của em
tim chợt hết rưng rưng khi nhắc về kí ức
theo ngày tháng lặng trôi kí ức tan vào đất
cho những mùa hoa thản nhiên... nở rực vàng./.
tim chợt hết rưng rưng khi nhắc về kí ức
theo ngày tháng lặng trôi kí ức tan vào đất
cho những mùa hoa thản nhiên... nở rực vàng./.
10/2018
H.T.H
H.T.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét