Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

TẬP THƠ TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - CHƯƠNG 5 : TRĂNG TRÊN THÁP CỔ


CHƯƠNG 5 .TRĂNG TRÊN THÁP CỔ
Tháp Nhạn những con chim Nhạn bay đi không trở lại
Bỏ lại bóng dáng thành huyền thoại
Đây tháp của người Chăm làm nơi cúng tế
Đây phế tích lịch sử ngàn năm
Lin ga chọc thẳng trời xanh
Ap sa ra vũ nữ nỗi buồn quá vãng
Tôi nghe tinh hoa của dân tộc bị lãng quên
Chảy ròng ròng trong từng viên gạch đỏ
Một đất nước lụi tàn trong quá khứ
Để lại ký ức dân tộc chống chọi  với thời gian
Nơi đây từng thể hiện đấu trí giữa Chiêm Thành và Đại Việt
Vết tích còn đây không thể phai mờ
Tháp Nhạn đứng trong trăng
Tháp Nhạn đứng trong thơ
Nơi hội tụ của hai dòng sông
Nơi hướng tầm nhìn ra biển lớn
Nơi bao người chồn chân lên đỉnh tháp
Nơi tiếng thơ véo von lên tận trời xanh
Nơi người nông dân buông cày cầm bút
Em học sinh trình diễn cảm xúc mình trước đám đông
Nơi cụ già lấy lại sinh lực thời trai trẻ
Nơi người cầm bút yêu quý con chữ của mình
Nơi trang trọng nơi tâm linh
Bao tục tằn trong người vứt bỏ
Chỉ khi ấy bạn hòa nhập vào trời đất
Chỉ khi ấy bạn hòa nhập vào vũ trụ
Trở về đi về nguyên bản chính mình
Trở về đi thành một vũ trụ nhỏ
Bao lo lắng đời thường ta vứt bỏ
Ta làm mới ta , ta trở lại từ đầu
Tiếng khóc đầu tiên bên bầu sữa mẹ
Lin ga chọc thẳng lên trời xanh
Yoni nằm yên đón đợi
Mùa màng sinh sôi
Con người đông đúc
Ta làm mới tâm hồn ta
Ta sinh ra những tri thức
Ta sinh ra những tư tưởng
Ta làm giàu nội tâm ta
Ta trở về chính ta ,thật ta mà ta không biết
Chỉ có trăng là bất tử
Người thơ rồi cũng buông tay
Văn vật rồi cũng tan
Văn hiến bị chìm khuất
Ai đau nỗi đau hồn dân tộc
Dêm nay dưới trăng ta sám hối
Dêm nay trước trăng ta nguyện cầu
Cái gì còn lại mai sau
Như vầng trăng sáng trên đầu thế nhân
Và gió cũng bất tử
Gió vẫn thổi qua Hoa Anh, Phù Nam, Chiêm Thành, Đại Việt , Việt Nam
Gió vẫn thổi dù thế thời thay đổi
Gió vẫn thồi cùng tâm hồn Việt Nam
Gió đồng hành cùng dân tộc Việt Nam
Gió thổi đi tham sân si lòng người
Gió réo gọi hòa giải dân tộc
Trầm tích văn hóa
Trầm tích con người
Trầm tích tâm hồn
Hòa hợp bình đẳng phát triển
Lẽ nào gió không thổi đi những bất đồng
Nào ngồi xuống cổ tháp
Gió chan hòa gió không của riêng ai
Tháp Nhạn đứng trong trăng
Tháp nhạn đứng trong thơ
Ôi một mảnh hồn rừng giữa phố
Sao ta thèm nghe tiếng chim kêu
Tháp Nhạn lẻ loi như một Lin ga
Tháp Nhạn phế tích như dân Chăm điêu tàn
Đêm đêm những nàng vũ nữ nhảy múa
S.O.S những lời bi thương
Tôi xa quê nhớ ngọn tháp quê nhà
                   Nhiều đêm mơ tôi thấy mình hóa tháp
                   Những con chim Nhạn bay từ lâu rồi
                   Bỏ lại trời xanh tiếng hót
                   Những thi sĩ của quê hương xứ Nẫu
                   Ky gởi trong hồn mình thảng thốt tiếng chim xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...