Tôi
cần phải sống như một con bò
Trước những lời quăng đi ở trên đường
Trước vật giá leo thang
Trước những lời mè nheo của người phụ nữ chung giường
Tôi không sợ tôi buồn mà chỉ sợ con bò buồn
Khi nó được xếp hàng cạnh tôi
Trong thời buổi rơm ít hơn sỏi đá
Mỗi ngày tôi không biết đang ăn cơm hay ăn rơm
Thay vì giận dữ, lo âu , phiền muộn
Bãi cỏ đời xanh cần một chỗ tôi ngồi
Không có ghế cần phải đi tìm ghế
Như hết đám cỏ này phải ăn đám cỏ khác thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét