Tặng Thầy Lê Hữu Trí
Cánh đại bàng về thu mình trong góc vườn chiều
Hòn thổ sơn mang khát vọng vững trải và trầm tĩnh
Mặt hồ giấu trong lòng tiếng nói đại dương
Những hàng cây những phận người trong nắng gió
Ông giáo già tạc vào mây trăng, tóc trắng , râu
trắng
Đó là mặt trời không áng mây che
Những dòng chảy bao thế hệ không cạn
Nơi đây khu vườn chưa hoang vắng bao giờ
Nơi kia ồn ào nơi này tĩnh lặng
Nơi kia rực nắng nơi này gió lộng
Những hàng cây bất động những tách trà bốc khói
Chỉ tiếng lá rơi đánh thức mặt hồ tung tăng cá
con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét