Mẹ tôi người tất bật từ
bình minh đến hoàng hôn
Người ít chữ nhưng chưa bao
giờ lầm lẫn
Những câu thơ làm tôi quên
mẹ
Thất vọng đời thường ,chân
dung mẹ rõ hơn
Tôi trả cho mẹ những phù
hoa
Cái mẹ cần là ngày hai bữa
chợ
Thơ tôi viết những điều cao
vọng
Mẹ vẫn tảo tần đi sớm về
khuya
Nếu những ngọn lửa như đời
con
Mẹ chính là những thanh
củi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét