MIỀN QUÊ YÊN TĨNH
Những đám mây
hoang tưởng
Trôi qua vòm trời
rừng đước
Trên võng mùa khô
suy tưởng
Trốn những stress
của cuộc sống đô thị
Bon chen những
mắt người hối hả
Không phải thiền
Không phải là ca
nhạc
Điều trị tôi là
tiếng cu gù
Làm dịu đi một
vòm trời nung nhiệt
Sau bao nhiêu
ngày lãng quên
Tuổi thơ tôi mở
mắt
Sau bao nhiêu
ngày nóng nực !
Vùng quê bình yên
rung lên những phím đàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét