Tặng D
Em
Anh tưởng tượng ra ngày em buồn nhất
Phút yếu lòng chắc nức nở trong đêm
Rụt rè, chôn kín miền sâu thẳm tâm hồn
Bờ vai nhỏ chắc bật lên từng chút
Mẹ
Cũng thế, cũng một đời tất bật
Cũng mủi lòng co quặp trong chăn
Nên mẹ thương em như thương những bão giông
Yêu con mẹ là điều thiệt thòi nhất!
Anh đã từng nghe giọt nước đời rơi nhẹ
Mi mắt buồn mẹ cố giấu đi
Anh cũng đã từng bất lực trước bão giông
Nên đời mẹ chẳng khi nào yên ắng
Em đừng cố lừa mình khi tất bật cõi lòng
Bóng đêm siết lại co tròn chăn, trốn
Hãy thành thật lúc em nói: cần
Và từ khước nỗi đau, đời ban tặng!
Đừng im lặng
Xoáy đời luôn rất ngặt
Trải lòng, nức nở trên vai anh!
Hãy thật thà như cất tiếng chào đời
Dù đau xé… cũng là một sự sống!
Người dạy em: dối lừa trong im lặng
Hãy quay về, một lần, rất thật: em - anh!
Anh tưởng tượng ra ngày em buồn nhất
Phút yếu lòng chắc nức nở trong đêm
Rụt rè, chôn kín miền sâu thẳm tâm hồn
Bờ vai nhỏ chắc bật lên từng chút
Mẹ
Cũng thế, cũng một đời tất bật
Cũng mủi lòng co quặp trong chăn
Nên mẹ thương em như thương những bão giông
Yêu con mẹ là điều thiệt thòi nhất!
Anh đã từng nghe giọt nước đời rơi nhẹ
Mi mắt buồn mẹ cố giấu đi
Anh cũng đã từng bất lực trước bão giông
Nên đời mẹ chẳng khi nào yên ắng
Em đừng cố lừa mình khi tất bật cõi lòng
Bóng đêm siết lại co tròn chăn, trốn
Hãy thành thật lúc em nói: cần
Và từ khước nỗi đau, đời ban tặng!
Đừng im lặng
Xoáy đời luôn rất ngặt
Trải lòng, nức nở trên vai anh!
Hãy thật thà như cất tiếng chào đời
Dù đau xé… cũng là một sự sống!
Người dạy em: dối lừa trong im lặng
Hãy quay về, một lần, rất thật: em - anh!
Sông Đốc - 18/09/2016.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét