Tặng D
Chập chình cũng một cái ôm
Là cô e thẹn, là cô ngại ngùng
Là tôi ôm vội, ôm cùng
Là cô quay mặt, bảo: khùng. Rồi đi!
Tại trăng đêm ấy nghĩ gì
Thốt nhiên đánh: thõm, rơi vì sao duyên
Tại mùa năm ấy sầu riêng
Tôi mang bán cả chớ riêng người nào
Tại bờ hôm ấy thấp cao
Nhà cô lại cách ngõ rào, tường hoa
Tại... ờ... cũng tại người qua
Chớ nào có phải tại ta, tại mình!
Ừ thôi... lỗi tại vô tình
Nên tôi cố níu lấy mình vào tôi!
Là cô e thẹn, là cô ngại ngùng
Là tôi ôm vội, ôm cùng
Là cô quay mặt, bảo: khùng. Rồi đi!
Tại trăng đêm ấy nghĩ gì
Thốt nhiên đánh: thõm, rơi vì sao duyên
Tại mùa năm ấy sầu riêng
Tôi mang bán cả chớ riêng người nào
Tại bờ hôm ấy thấp cao
Nhà cô lại cách ngõ rào, tường hoa
Tại... ờ... cũng tại người qua
Chớ nào có phải tại ta, tại mình!
Ừ thôi... lỗi tại vô tình
Nên tôi cố níu lấy mình vào tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét