Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

MẸ ƠI ! VU LAN - TRẦN ĐỨC TÍN

Mẹ ơi! Vu Lan
                                                              Kính tặng Sư cô Thích Nữ Diệu Tâm

Mười năm mẹ nhỉ, mười năm chẵn
Con xa mẹ dan díu chốn phồn hoa
Con những tưởng mang mơ ước đi xa...
Giờ mới biết: 
Đời không dung thứ mộng lạ!
Mười năm mẹ ạ
Đời bẩn chật
Đôi lúc con rao bán hồn mình
Để đổi lấy... thương đau.
Mười năm rồi
Hoa tím vẫn xanh xao
Như dáng mẹ vẫn gầy hao nỗi nhớ
Lời ru mẹ vẫn đong đầy muôn thuở
Nhưng con luôn chở nỗi buồn nên lạc lối chơi vơi...
Mười năm qua
Một chiếc áo héo hon
Con vẫn vấp ngã trong bước đi thành bại
Như câu nói chẳng bao giờ khuếch đại:
Không lớn nổi thành người khi xa mẹ, mẹ ơi!
Mười năm qua
Giờ chợt hỏi quê đâu?
Con dại dột chỉ thấy chiếc áo nâu
Quê là mẹ. Trong tận sâu, con biết
Nhưng bao mùa Vu Lan con vẫn biết:
Không màu hoa nào cho con mẹ...
Mẹ ơi!

Sông Đốc, 14/08/2016.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...