Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

EM - CÔ GIÁO - ANH - TRẦN ĐỨC TÍN

Em - cô giáo - anh
                                                                Gửi VTKT
Và rồi em cũng trở thành cô giáo
Ngôi trường làng vùng hẻo lánh xa xôi
Xoa dịu đời
Trong tiếng giảng tinh khôi
Trẻ ngờ nghệch
Ê a từng câu nói
Cô giáo em
Tựu trường chiếc áo dài tím biếc
Bước ngượng ngùng vào giờ dạy đầu tiên
Cách tập tành nào cũng chứa một chút duyên
Không thừa thải, khi anh khen: rất giỏi!
Cô giáo anh
Quên nhé, đừng lần nào lay gọi
Miền quá vãng rêu phủ vùi đá cuội
Em nghĩ gì sao bỗng lặng im?
Hay lại đau mênh mang màu áo tím...
Đừng!
Em giảng gì cho bài học chia ly
Trò nhỏ dại khơi chi đời ngang trái
Cười đi em, ươm mầm tươi xanh lại
Anh ở đây rồi... cô giáo của anh!

Sông Đốc, 06/09/2016.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...