Từ lâu tôi nuôi giấc mộng đi hoang
Chân vội vã những khung trời xa lạ
Từ ly biệt thôi chẳng còn rên siết
Nhưng vẫn khóc mướt chiều, đau đáu ánh mắt quen...
Tôi tự bào mòn
mình lưu lạc đến buốt đau
Hương vẫn thoảng đâu đây dù vô định
Có em không trong ráng chiều biền biệt
Anh hoang hoải nhìn núm níu với lặng im.
Cần Thơ, 19/01/2018
Hương vẫn thoảng đâu đây dù vô định
Có em không trong ráng chiều biền biệt
Anh hoang hoải nhìn núm níu với lặng im.
Cần Thơ, 19/01/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét