Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

CHÙM THƠ NGUYỄN CÔNG ĐỨC (THIÊN THU)

Thơ ThiênThu

CHIỀU RỤNG

Những giọt mồ hôi tay run run
Chiều xa xăm nên mắt em buồn
Ngồi nắm tay mà lòng bửng lửng
Cuống quýt thầm trao những nụ hôn

Tay lạnh để tình ta ấm thêm
Tay run cho môi, má ai mềm
Tay trong tay cho chiều rụng xuống
Để đêm về giấc ngủ em thơm

Lòng dặn lòng thôi chớ xa xăm
Nhưng mưa cứ dội trái tim thâm
Nhưng mây cứ chất sầu quan tái
Thì hỏi lòng sao chẳng lỡ lầm

Những giọt mồ hôi tay run run
Dặn lòng ta đừng để em buồn
Tay gầy ấp ủ cho tay lạnh
Để dắt nhau vào giấc ngủ ngoan

Tay lạnh giọt mồ hôi run run
Cho lòng ai gửi đến trăm năm
Kiếp sau rồi kiếp sau kiếp nữa…
Chửa đầy một giọt…mắt xa xăm…

Chiều hỡi chiều buông…chiều cứ rụng
Cho hồn ta rụng xuống vô tăm
Trăm năm xin gộp vào mắt tím
Để chết bên Người muôn vạn năm…
               
              Chiều 21-12-2012   



        
LY TƯƠNG NGỘ - CHÉN TƯƠNG PHÙNG

           Tặng anh Lê Anh nhân ngày phát hành tập thơ Sông Thức


Đêm nay Sông thức cùng ta
Còn Em đứng cuối giang hà chờ ai

Cảm hoài một nét thu phai
Hồng nhan tri kỷ ! Mắt ai thu gầy?
Nguyệt còn vằng vặc mái tây
Mà nay người đã nhuốm đầy hoàng hoa

Rằng nay sông biển giao hòa
Bạn bè ơi ! Hãy cùng ta uống tràn
Tấc lòng thiên cổ* mang mang
Tửu phùng tri kỷ** uống tràn sá chi

Quẳng buồn vui ! Hãy cạn đi !
Mời nhau một chén xuân thì uống chung
Cùng nhau một chén rượu nồng
Chén tương phùng quyện khói sương quê nhà
Ơi  ! Người hãy cạn cùng ta …
-------------
*Thốn tâm thiên cổ.  ** Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu






Sáng tháng Mười
Anh đi tìm mùa thu ở biển
Mùa thu mà ta đã hẹn
Ngày xưa

Biển Tuy Hòa sóng nước lẫn mây thu
Để Chóp Chài khôn nguôi
Nỗi nhớ

Giữa trùng trùng ngoài khơi
Con sóng vỗ
Biển mênh mông
Có yên ổn bao giờ
Dẫu trời thu in khói biếc mịt mờ
Dẫu biển khoác màu xanh bình thản ấy…

Giữa khói sương chợt con tim đau nhói
Chợt bàng hoàng ngụp lặn
giữa trùng khơi

Ơi ! cõi lòng sóng vỗ xôn xao
Một ánh mắt dịu hiền
Tinh khiết
Nụ cười hiền
Giọt nắng mai
Trong vắt
(Ai chẳng ngỡ mình đang bơi trong mây thu
Ai chẳng nghe lòng bổi hổi sương mù)

Suối tóc bềnh bồng
Làm biển sâu bối rối
Ai xui lưng dài 
Ai xui Eo thon
Để mùa thu chìm nổi
Dại khờ
Mùa thu ơi !
Em đến hẹn tự bao giờ ?
10-2013




Thơ viết cho em,biển đang gầm thét
Sóng bạc đầu mãi trút những cô đơn
Ôi cô đơn …rồi cuồng nộ…giận hờn
Mà bờ bến vẫn còn xa tít tắp

Trời lập đông buồn vương lên mái tóc
Chút thu phai còn sót lại bên đời
Nhớ về em là mắt sáng môi cười
Sương khói ướt cho bờ vai bối rối

Cơn bão đi qua để đất trời tươi mới
Mùa đông về chới với nhớ thương ai
Thời gian – Ơi, như một tiếng thở dài
Sáng nắng chiều mưa, cõi lòng ai – lặng lẽ !


Cơn mưa bay qua bỗng vàng thêm nỗi nhớ
Mà mây xám trời – ai biết lòng đau
Hỡi Người hồng nhan tri kỷ ! Em nơi đâu ?
Em có nghe !
Em có nghe chăng ?
- Khúc Phượng cầu !

Tháng 11-2013



UỐNG GIỌT HOÀNG HÔN


1-hồn ta sóng sánh giọt tương tư
đừng bảo rằng say tỉnh, thực hư
mắt người một giọt hoàng hôn đọng
tím cả hồn ta tím giấc mơ

2-chiều trôi về trên ngọn sầu đông
mắt người sao buồn thế mênh mông
hiu hắt hồn ta đầy mây trắng
trắng bụi phù vân nát cả lòng

3-đời buồn tênh như vãn chợ chiều
cơn sầu theo rượu sẽ tan theo
rót đi Em rót đầy cay đắng
tràn cả hồn ta nỗi hắt hiu

4-đời buồn tênh như sân ga vắng
như lục bình trôi mấy nẻo sông
thì có sá gì không nốc rượu
uống hết hoàng hôn trong mắt trong

5-chiều trôi về rất đỗi vô tâm
sao không trôi về cả trăm năm
sao không hò hẹn thời trai trẻ
mà để tình trao phải lỡ lầm

6-đời hắt hiu như đêm quạnh vắng
dưới trời sương gió một mình đi...
thì có sá gì dăm chén rượu
mà không uống cạn...hỡi xuân thì

7-Chiều ơi ! chiều ơi ! chiều cứ trôi
Cho cõi lòng ta cứ đắng hoài
cho nỗi cô đơn đầy mắt nhớ
lóc cóc đêm trường vó ngựa rơi...

8-Đợi chờ ...đợi hồng nhan tri kỷ
sẻ chia trần thế chút ưu phiền
Chung với ta đủ đầy hạnh phúc
cùng trời cuối đất..để bình yên…

Chiều 12 Tháng Chạp Nhâm Thìn



Who can find another ‘heart?
I know you‘re díscovering my heart.
So,I will offer my songs to the girl of my dream…


Một mình đi hoài lang thang giữa phố
Qua ngõ nhà em chợt thương nhớ vô bờ
Anh đi bên em một chiều tan sở
Con đường dịu dàng đưa ta đến cuối trời thu

Con đường đưa ta đến cõi sương mù
Sương thu dịu dàng vuốt ve bờ mắt
Con tim lẻ loi nhói bờ ngực thắt
Chiều nay một mình anh lạc mất thu

Vẫn con đường này mà ngỡ trong mơ
Anh đợi chờ em bến đường xuôi ngược
Nào có màng chi chuyện đời mất, được
Mà sao trăng thu vẫn cứ bồi hồi

Đã bao lâu rồi ? Tình cứ ngậm ngùi !
Đã bao lần rồi ? Nhớ em đến thế !
ƠI ! Người trăm năm lang thang giữa phố 
Tìm một mùa Thu đã nhíu mắt cười…
                                   Tuy Hòa 29-9-2013


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...