BÀI THƠ KHI RỜI TAY MẸ
Ai chẳng có
lần suy nghĩ
Lang thang
rời nhà đi bụi
Ai chẳng có
thời lủi thủi
Tách mình
ra khỏi đám đông
Biển không
trách cứ dòng sông
Nhưng mùa
chẳng hề phẳng lặng
Hoa mướp
vàng cho quả đắng
Nắng đốt
cháy ngày khát khao
Đi xa đuối
trong nông nỗi
Mới biết ở
đời sống dối
Ngày xưa
tin ở cổ tích
Giờ chỉ tin
mình mẹ thôi
Có người
bạn ở quê ra
Rằng mẹ anh
ta vừa mất
Câu thơ dạy
con biết khóc
Để con đi
trong cuộc đời
2/12/1998
THẠCH ĐÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét