Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

LỜI CON

LỜI CON
            Mẹ dắt con về phía biển
            Nha Trang níu gọi tuổi thơ
            Chợ Đầm ngày xưa cũng vậy
            Lao xao đến tận bây giờ


            Cha đem viên bi lóng lánh
            Quẳng lên nghe tiếng vọng lòng
            Con khoáy từng cơn xao động
            Được lời cãi vã cho không

            Cuộc sống đong đầy vô vọng
            Yêu thương mẹ dõi chờ chồng
            Hờ hững cha như không biết
            Để cho tình mẹ hoài công
                        1994

THẠCH ĐÀ

BÀI THƠ KHI RỜI TAY MẸ

BÀI THƠ KHI RỜI TAY MẸ
            Ai chẳng có lần suy nghĩ
            Lang thang rời nhà đi bụi
            Ai chẳng có thời lủi thủi
            Tách mình ra khỏi đám đông

            Biển không trách cứ dòng sông
            Nhưng mùa chẳng hề phẳng lặng
            Hoa mướp vàng cho quả đắng
            Nắng đốt cháy ngày khát khao

            Đi xa đuối trong nông nỗi
            Mới biết ở đời sống dối
            Ngày xưa tin ở cổ tích
            Giờ chỉ tin mình mẹ thôi

            Có người bạn ở quê ra
            Rằng mẹ anh ta vừa mất
            Câu thơ dạy con biết khóc
            Để con đi trong cuộc đời
            2/12/1998
           

            THẠCH ĐÀ

CHÂN DUNG MẸ


                                                CHÂN DUNG MẸ
            Mẹ tôi người tất bật từ bình minh đến hoàng hôn
            Người ít chữ nhưng chưa bao giờ lầm lẫn
            Những câu thơ làm tôi quên mẹ
            Thất vọng đời thường , chân dung mẹ rõ hơn


            Tôi trả cho mẹ những phù hoa
            Cái mẹ cần là ngày hai bữa chợ
            Thơ tôi viết những điều cao vọng
            Mẹ vẫn tảo tần đi sớm về khuya


            Nếu những ngọn lửa như đời con
            Mẹ chính là những thanh củi
4/10/2004

            THẠCH ĐÀ

THƯ VIẾT CẢ NHÀ ĐỌC

THƯ VIẾT CẢ NHÀ ĐỌC

            Ba mẹ đừng cãi vã
            Láng giềng có tai
            Con tập bơi qua sự lặng im
            Thấy bữa cơm đuối trong nhạt nhẽo


            Con thằn lằn tắc lưỡi hối tiếc
            Thời vàng son
            Cả nhà ta những đêm khó ngủ
            Nghe tiếng thằn lằn đứt ruột thêm


            Mẹ không sắm vai buồn qua dáng vẽ phụ nữ
            Tâm hồn vẫn gây tiếng vang
            9/4/1998

                                    THẠCH ĐÀ

BÀI THƠ NHỎ TẶNG MÁ

                                                
BÀI THƠ NHỎ TẶNG MÁ
Má là một nữa quê hương của con
Núi Nhạn sông Đà trong dáng hình của má
Những câu thơ vật vã trên những bậc thang
Chưa chạm vào nét lung linh bình dị


Má đánh thức nỗi buồn con miền cuối Việt
Ngóng vầng trăng hao khuyết
Mòn vẹt đêm, vỡ âm thanh
Mà sao dáng má in hằn tim con


Má là phần thiêng liêng con đánh mất
Như linh hồn xứ sở
Dẫu cơm áo làm con phiêu bạt
Nhưng cơn mưa thương mặt đất tìm về
31/01/2004

                        THẠCH ĐÀ

TỰ HÀO BIỂN ĐẢO

TỰ HÀO BIỂN ĐẢO

Biển! Biển! Biển! 
Biển trong anh là nỗi nhớ
Là thịt xương là máu huyết mất rồi
Tiếng sóng vỗ bờ như tiếng mẹ đưa nôi
Đang thủ thỉ lời cha ông thuở trước
Đây cương thổ gắn liền với đất Việt
Không ngoại lực nào có thể phân chia
Những ý đồ những mưu toan đen tối
Bài học lịch sử như lằn roi quất vào ký ức ngoại xâm
Ba ngàn hòn đảo – Ba ngàn giọt máu

Tấc đấc nào cũng ruột thịt Việt Nam
Cháu con hôm nay ôm biển đảo vào lòng
Nối tiếp tiền nhân cưỡi thuyền vượt sóng
Biển xanh, nắng vàng và hào phóng gió
Đẹp nồng nàn quà tặng thiên nhiên

                                                          Thạch Đà

CHÙM THƠ TRẦN BƯƠNG

CHÙM THƠ TRẦN BƯƠNG(TAM ANH)
NGỌN ĐÈN
thắp đèn nhìn bóng gọi cha
nhớ chồng thương trẻ hóa ra hại đời
nỗi oan kêu chẳng đến trời
tắt đèn, chớ vội tin lời trẻ con!
HÒ KHOAN
sáng trăng trải chiếu hò khoan
trai xa chọc ghẹo gái làng ví von
nặng lời hẹn biển thề non
số em vẫn số sớm con muộn chồng
THẦN TƯỢNG
chẳng tin cởi áo ra xem
mọt ăn mối gặm ngực em tơi bời
khói hương bay bổng lên trời
nghe trong gỗ mục tiếng cười thần linh

NGẪU HỨNG CẦN THƠ

NGẪU HỨNG CẦN THƠ
            Cần Thơ thành phố đẹp giàu
            Đô thị loại một mười năm chuyển mình
            Cần Thơ thành phố đẹp xinh
            Nước trong gạo trắng đẹp tình duyên quê
            Cần Thơ có bến Ninh Kiều
            Trời xanh mây trắng dập dìu giai nhân
            Đi qua thành phố mùa xuân
            Dặn lòng ,lòng hãy lần khân đợi chờ
            Nhà cao phố mới ước mơ
            Khu công nghiệp mọc bên bờ Hậu Giang
            Thương em tiếng nói dịu dàng
            Tình người sâu đậm tình nàng khó quên


                                    THẠCH ĐÀ

THÀNH PHỐ TIẾNG GÀ TRƯA


`                                               THÀNH PHỐ TIẾNG GÀ TRƯA
            Cần Thơ  một trưa tôi qua
            Thành phố người xe tấp nập
            Dừng chân nhà bạn lai rai
            Bất chợt tiếng gà trưa giữa lòng thành phố
           

            Thành phố thân thương thành phố làng quê
            Đang trên đà công nghiệp
            Nhiều nhà máy con đường rộng mở
            Vẫn giữ trong lòng một nét quê


            Người Cần Thơ chân tình
            Thành phố trẻ đẹp lòng du khách đến
            Đó là hình ảnh riêng của Cần Thơ
            Khi lên xe lòng tôi lưu luyến mãi

                                    THẠCH ĐÀ 

TỰ SỰ CẦN THƠ

TỰ SỰ CẦN THƠ
            Chuyến phà cuối cùng đi vào kỷ niệm
            Cầu Cần Thơ nối bao ước mơ
            Trường đại học ngang tầm khu vực
            Bến Ninh Kiều hò hẹn một vằng trăng


            Ta nhớ Mỹ Khánh ta thương Cái Răng
            Em gái miệt vườn trắng trong chân quê
            Đất quyến luyến dạt dào bao cảm xúc
            Thêm yêu hơn đọng lại chữ tình


            Lộ Vòng Cung lịch sử hào hùng
            Thành phố đổi thay tầng cao tầng thấp
            Bánh xèo quê hương giữa chiều sông Hậu
            Du khách rộn ràng hứng khởi mê say


            Anh đến Cần Thơ dùng dằng đi ở
            Áo bà ba em trăng vội hóa rằm

            THẠCH ĐÀ

DỪNG CHÂN Ở CẦN THƠ

DỪNG CHÂN Ở CẦN THƠ
            Đây Mỹ Khánh nơi nhà thơ an nghỉ
            Đây Cái Răng trường đại học mới xây
            Những đại lộ thênh thang mới mở
            Những nhà máy vươn lên tầm cao


            Người Cần Thơ chân tình mến khách
            Đến một lần lưu luyến mãi không thôi
            Thành phố trung tâm của đồng bằng
            Thành phố đi lên đô thị loại một


            Không thể lẫn với các đô thị ồn ào khác
            Cần Thơ bình yên đô thị hiền hòa
            Phóng khoáng chân tình như Sông Hậu
            Mỗi con người là hạt phù sa bồi đắp thành phố miền Tây




                                    THẠCH ĐÀ

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

CHÙM THƠ TRẦN HUY MINH PHƯƠNG

Tự khúc đồng bằng


Ta đi qua nỗi buồn
nghiêng vạt nắng của ngày
rụng hòn sương muôn muốt trắng
thả vào lòng tay một cánh mỏng vành trăng
ngày quá chật ngồn ngộn toan tính những hạnh phúc chung – riêng
về phía sông khoả trần tung bọt nước cười hả hê
nhận lại mình một nửa sù sì trăng
nhận lại mình theo ngọn gió đời lăn
nhận lại mình trong veo ý nghĩ ngày chưa quăng
ta đi qua nỗi buồn …
thèm được khóc một lần như chào đời bằng tiếng khóc
không sĩ diện, ngờ nghệch, bít bùng quy tắc …
vẫn thương yêu quá đỗi chốn này
lòng đừng cài then cho hương đồng nội cỏ rủ về nhai bóng râm
hiền lành, mơ màng, nhí nhảnh, mưu trí những tên đất, tên sông, tên người, …
ta được thốt: Anh hùng !
mai có về ngang
cùng rẽ về lối sông ta từng mát ấm nôi thơ
đồng đất nẻ sau mùa gặt thơm rơm nặn hình hài cổ tích
dạt dào tận cùng rừng xanh hoà thanh lá hát
mặn mòi thế, đừng phụ nhau khi ngày xế!
ra biển nhé! Bẫy đầy khoang bí mật đại dương xanh
ba trăm năm! Ba trăm năm! …
cuốn ào đất nở
cười nhé ban mai lấp lánh nắng ấm hồng
những bước chân nhanh, những bàn tay thạo
khối óc con tim – đòn bẩy của ước mơ
đất chín rồng miệng ngậm đầy thỏi bạc, thỏi vàng,
hạt bụi buồn nhích qua, nụ cười tròn giòn rụm
ta đi tới
những ngày xanh xanh lắm
thơm nghe hoa và mới mãi mùa xuân!

. An Thạnh 2, ngày 19 – 02 – 2009.



THƠ VỀ MẸ CỦA NGUYỄN NGỌC HƯNG

Nguyễn Ngọc Hưng – nhà thơ khuyết tật đã vượt qua cảnh đời đậm bi kịch để lặng lẽ xanh vươn về phía mặt trời (Thơ dâng “Ngày của Mẹ”) Tác giả viết khá nhiều thơ về mẹ. Người mẹ mất sớm, từ những ngày tuyệt cùng của bất hạnh (Những năm cuối thập niên 80).
Từ đó, trong hoài niệm khôn nguôi, tất thảy những ký ức về mẹ đã được chắt chiu gom góp, ấp ủ chưng cất rồi kết tủa vào thơ. Qua lăng kính nước mắt, những vần điệu câu chữ đã khắc họa hình tượng người mẹ quê nghèo đơn độc, một “thân cò lặn lội” với tất cả “những góc khuất tối tăm của số phận” (lời tác giả).
Sông Vệ chảy qua đời tôi / Từ buổi mẹ qua cầu lẻ mọn / Chiếc nhẫn cầu hôn trên tay người lỏng ngón / Sợi tơ tằm vương vướng bước cô dâu (Sông Vệ). Bẽ bàng đã mở lối tự thời son trẻ, tự buổi vỡ – lòng – duyên… Với người phụ nữ – còn tủi cực nào hơn hành trình “đi biển mồ côi”: Đời mẹ hát ru toàn những nốt trầm / Bước một nhỡ nhàng bước hai dang dở / Sang bước thứ ba ít duyên nhiều nợ / Đau gì hơn nỗi vượt cạn một mình (Ngân ngấn mắt cò). Ngày mẹ sinh con không có mặt cha / Một mình mẹ quặn lòng khai nở. Không biết đã giấu vào đâu những chùm hoa nước mắt (Vấp bóng tầm xuân) nén nỗi đau cô quả, mẹ cúi xuống, xót xa “bế lời ru gượng dậy” để rồi sớm lại chiều câu hát vẫn nỉ non (Vấp bóng…).
Nở ra từ cội cành tủi cực những chùm hoa nước mắt đã được lau khô bằng muôn nụ – đóa hoa nở môi conThơm như thể mẹ bước ra từ quả thị / Núm vú hồng hoa nở môi con (Một miền ký ức).

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

CHÙM THƠ NGUYỄN CÔNG ĐỨC (THIÊN THU)

Thơ ThiênThu

CHIỀU RỤNG

Những giọt mồ hôi tay run run
Chiều xa xăm nên mắt em buồn
Ngồi nắm tay mà lòng bửng lửng
Cuống quýt thầm trao những nụ hôn

Tay lạnh để tình ta ấm thêm
Tay run cho môi, má ai mềm
Tay trong tay cho chiều rụng xuống
Để đêm về giấc ngủ em thơm

Lòng dặn lòng thôi chớ xa xăm
Nhưng mưa cứ dội trái tim thâm
Nhưng mây cứ chất sầu quan tái
Thì hỏi lòng sao chẳng lỡ lầm

Những giọt mồ hôi tay run run
Dặn lòng ta đừng để em buồn
Tay gầy ấp ủ cho tay lạnh
Để dắt nhau vào giấc ngủ ngoan

Tay lạnh giọt mồ hôi run run
Cho lòng ai gửi đến trăm năm
Kiếp sau rồi kiếp sau kiếp nữa…
Chửa đầy một giọt…mắt xa xăm…

Chiều hỡi chiều buông…chiều cứ rụng
Cho hồn ta rụng xuống vô tăm
Trăm năm xin gộp vào mắt tím
Để chết bên Người muôn vạn năm…
               
              Chiều 21-12-2012   



        

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

THANH THẢO NGOÀI CHẠY GIẢI CÓ CHẠY ĐỂ VÀO SÁCH GIÁO KHOA, CÓ CHẠY ĐỀ THI?

THANH THẢO NGOÀI CHẠY GIẢI CÓ CHẠY ĐỂ VÀO SÁCH GIÁO KHOA, CÓ CHẠY ĐỀ THI?

Nghe nói trong đợt thi ĐH cao đẳng vừa qua, đụng phải câu hỏi về bài thơ vô nghĩa Đàn ghi ta của Lorca của Thanh Thảo, một thí sinh tức cảnh làm trên giấy nháp:

Đàn ghi ta của Lorca
cớ sao vào sách giáo khoa thế này
học sinh Quảng Ngãi bó tay
hỏi thầy cô thử rằng hay chỗ nào
Thanh Thảo chúa viết tào lao
thi pháp gãi háng, thi hào phân tươi
đi mơ cứt ngập nhà người
tung hoành chữ nghĩa như ruồi bu quanh
kiếm ăn hầu khắp tỉnh thành
Nam Ngãi Bình Phú chào anh ăn mày
hót cho lãnh đạo lót tay
thí vài chục triệu chúng mày cút đi
vậy mà giờ chạy đề thi
bài thơ vô nghĩa để đì thí sinh
mười hai năm học quang minh
giờ đụng phải thứ bực mình buông xuôi
nhà thơ độc ác kia ơi
biến ngay khỏi cửa chúng tôi cóc cần


Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

NHỊP ĐIỆU LỤC BÁT TRONG CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI

NHỊP ĐIỆU LỤC BÁT TRONG CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI - Bài của Bùi Đức Ánh


Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

LỜI THỀ LÁ SEN KHÚC KINH THI VIỆT

LỜI THẾ LÁ SEN
 KHÚC KINH THI VIỆT



Nhà thơ
 Nguyễn Đăng Luận
(Năm viết
Lời thề lá sen)
 Nguyễn Đăng Luận làm bài thơ: “Lời thề lá sen" tại Sơn Tây năm 1987. Hai năm sau được đăng báo Văn nghệ Hội nhà văn Việt Nam số 16 ra ngày 22 tháng 4 năm 1989. Sau đó Lời thề lá sen được đăng lại trên nhiều tờ báo, tạp chí ,được tuyển in trong nhiều tập thơ: THƠ TÌNH BUỔI BAN ĐẦU, 210 BÀI THƠ TÌNH HAY... Lời thề lá sen được giới thiệu trên sóng Đài truyền hình Hà Nội (Vào Google: Nguyễn Đăng Luận đi giữa miền thơ),  VTV1 Đài truyền hình Việt Nam (Vào Google: Gặp gỡ Nhà thơ Nguyễn Đăng Luận).
Lời thề lá sen đăng trên nhiều Web, Blog trong nước và nước ngoài (Vào Google: Lời thề lá sen). Năm 2011 chủ trang Hải Đăng nhận được 8 câu lục bát : 

CHÙM THƠ VỀ NGUYỄN TUÂN

CHÙM THƠ TÀY – VIỆT CỦA TRIỆU LAM CHÂU
VIẾT VỀ NHÀ VĂN LỚN NGUYỄN TUÂN (1910 – 1987)

Lời tâm sự của Triệu Lam Châu:
Nhân kỷ niệm 104 năm ngày sinh nhà văn lớn Nguyễn Tuân (10/7/1910 – 10/7/2014), Triệu Lam Châu xin trân trọng gửi tới bạn đọc yêu quý Chùm thơ Tày – Việt viết về Người, theo bút pháp giao thoa văn hoá Việt – Tày – Nùng.


 Bản tiếng Tày:

NGUYỄN TUÂN HẤT QUAN LANG

Kỷ lai p’ày hất lạo nhỉ quan lang
Nẩy gần ké hẩư Nguyễn Tuân hất cốc
Sle tái Poong rườn dài pây rẳp
Mẻ lùa slao bản bưởng mà rườn

Thỏ d’ưởng đây lẹ cáu bản mường
Loáng hăn rườn dài, pậu hắp tu ngay lố
Cốc quan lang lèo khửn heng sli nỏ
Lai gần hứn nắt, húp ha on

Lăng t’ỷ t’ày hăn lạ lứ them
Lạo quan lang d’ưởng thông lẩc p’ận
Heng sli xướng, rôi slâư sloỏng ún
Mải léng gằm dằng mjảu mjàng khoay

Xo khay tu, sli pjá lẩu đây
D’ám khửn rườn, sli xo pjái t’jẹm
T’ằng slấn ngản tó bân mà chắp
Dồm sli làu lảy cúa quan lang

Thâng p’ài đăm ngản tứn đao roàng
Sli rườn lẩu nua kiu bấu t’ặng
Cầư tó ái chjềng Nguyễn Tuân chẻn lẩu
Lạo quan lang híu xảm, pèng luông

Nguyễn Tuân p’ần gần cúa bản mường…
Cao Bằng 1998


BÁO TRUNG QUỐC : 4 LÝ DO KHÔNG THỂ THẮNG VIỆT NAM BẰNG CHIẾN TRANH

Báo Trung Quốc: 4 lý do không thể thắng Việt Nam bằng chiến tranh

CHIA SẺ BÀI VIẾT NÀY: 
Hồ Trung Nghĩa (lược dịch) 
Theo Infonet  
Không quân VN luôn sẵn sàng túc trực bảo vệ bầu trời Tổ quốc.
 Trên trang mạng Quân sự Trung Quốc (Military.china.com) ngày 3/7 có bài viết cho rằng với 4 lý do cốt tử, gần như chắc chắn Trung Quốc sẽ phải gánh chịu thất bại nếu gây chiến với Việt Nam.


 Căng thẳng trên biển Hoa Đông giữa Trung Quốc với Nhật Bản hay trên Biển Đông giữa Việt Nam và Trung Quốc càng trở nên căng thẳng hơn nữa và kêu gọi gây chiến không chỉ bởi những quyết sách thâm hiểm từ các cấp lãnh đạo cao nhất của Trung Quốc, mà còn bởi một bộ phận người Trung Quốc thiếu hiểu biết, mang tư tưởng chủ nghĩa dân tộc cực đoan "Đại Hán" luôn cổ vũ cho những hành động mang tính chất ngang ngược vô đạo đối với các nước láng giềng.

Nhưng bên cạnh đó cũng những người Trung Quốc hiểu và biết rằng, nếu bây giờ Trung Quốc gây chiến với các nước láng giềng họ sẽ tự chuốc lấy họa.

Trên trang mạng Quân sự Trung Quốc (Military.china.com) ngày 3/7 có bài viết cho rằng với tình hình hiện tại Trung Quốc không thể gây chiến. 

ĐẠI GIA SÀI GÒN SẮM 2 TRỰC THĂNG ,100 TÀU KHỦNG RA HOÀNG SA

Đại gia” Sài Gòn sắm 2 trực thăng, 100 tàu “khủng” ra Hoàng Sa

Căm tức hành động ngang ngược của “láng giềng”
 
Từ đầu tháng 5, ngay khi vụ việc Trung Quốc hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 (Haiyang Shiyou 981) trái phép trên vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam cũng như các tàu của TQ liên tục gây hấn, ức hiếp gây thiệt hại nặng về tài sản của ngư dân, ông Phạm Ngọc Lâm, chủ tịch HĐQT CTCP Đức Khải (một doanh nghiệp chuyên về lĩnh vực kinh doanh bất động sản, xuất nhập khẩu…khá thành đạt ở TP HCM) cảm thấy bứt rứt, căm tức hành động ngang ngược của Trung Quốc đã không thể thờ ơ.



Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

TRANH CHẤP CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ : CHỌN Ý THỨC HỆ HAY QUỐC GIA DÂN TỘC ?

Tranh chấp chủ quyền lãnh thổ: Chọn ý thức hệ hay quốc gia, dân tộc?

CHIA SẺ BÀI VIẾT NÀY: 


Trần Sơn Lâm
NQL: bất ngờ báo lề phải có bài đặt vấn đề lừa chọn ý thức hệ. Hay!

LTS: Tác giả Trần Sơn Lâm, từng là người lính trong chiến tranh vệ quốc cuối thế kỷ 20, đồng thời là nhà khoa học. Khi hòa bình lập lại, ông tham gia công tác chính quyền và nhiều năm nắm giữ vị trí Hàm vụ trưởng, Vụ khoa giáo-văn xã của Văn phòng Chính phủ.


Với kinh nghiệm thực tế và dưới nhãn quan của một nhà nghiên cứu khoa học, ông đã viết bài báo này gửi riêng cho Báo Giáo dục Việt Nam. Tòa soạn xin đăng nguyên văn, với mục đích góp thêm một góc nhìn mới của tác giả về giải quyết vấn đề tranh chấp lãnh thổ giữa nước ta và Trung Quốc, hiện rất căng thẳng kể từ khi Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan 981 trên biển Đông. 
Xin trân trọng giới thiệu cùng độc giả!

Việc Trung Quốc ngang nhiên hạ đặt trái phép giàn khoan 981 tại vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam đã gây nên một cuộc khủng hoảng tồi tệ trong quan hệ giữa 2 nước. Lần này, chúng ta không thể không xác định rõ lại một lần nữa mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc vì nó có ý nghĩa quyết định trong việc chỉ đạo giải quyết vấn đề, trong dư luận xã hội cũng có nhiều ý kiến khác nhau.

Trung Quốc hạ đặt bất hợp pháp giàn khoan 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam, bất chấp luật pháp và dư luận quốc tế.

CHÙM THƠ TÌNH TAM ĐẢO

Triệu Lam Châu

CHÙM THƠ TÌNH TAM ĐẢO (TÀY – VIỆT – NGA)

Lời tâm sự của tác giả:

Tôi là người dân tộc Tày, được sinh ra và lớn lên ở bản Nà Pẳng, xã Đức Long, huyện Hoà An, tỉnh Cao Bằng – một vùng núi biên cương phía bắc heo hút của Tổ Quốc. Thời trẻ tôi được học hành tử tế, được gửi đi học dài hạn ngành mỏ địa chất ở Liên bang Nga (1970 – 1976). Do vậy trong tâm hồn tôi có ba bà mẹ văn hoá. Đó là văn hoá Tày, văn hoá Việt và văn hoá Nga. Tôi đã có bút pháp sáng tác thơ của riêng mình: Bút pháp giao thoa văn hoá Tày – Việt – Nga.
 Tháng 5 năm 2013 Triệu Lam Châu vinh dự được Hội Văn học Nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam mời tham dự Trại viết văn Tam Đảo. Tại Trại này tôi đã hoàn chỉnh tập thơ dịch Em bình bình dị như mọi người vậy đó (Thơ Êxênhin) từ nguyên bản tiếng Nga ra tiếng Việt và tiếng Tày. Ngoài ra tôi còn có một chùm thơ tình Tam Đảo nho nhỏ, trong đó có bản thơ tiếng Tày, bản thơ tiếng Việt và bản dịch nghĩa sang tiếng Nga. Xin trân trọng gửi tới bạn đọc gần xa cùng thưởng thức cho vui nhé...
Tuy Hoà, ngày 7 tháng 10 năm 2013
Triệu Lam Châu
Đường trời:  trieulamchau@gmail.com
Số nối:  0983 825502

(Chùm thơ này đã đăng ở các Trang mạng nguoixunghekiev.com – xunau.org )

Bản tiếng Tày:      
1. Gần mừa Tam Đảo mươi bân                                                    
Gần đeo bản cáu rủng ngần Nà Phiêng
Pướng phjôm đàn moóc a sliên
Tẳng tha hăn nội mjửt miền gản thâng…


Bản tiếng Việt:             
1. Người lên Tam Đảo mây trời
Người nơi quê cũ rực ngời Nà Phiêng
Phím mây áng tóc nàng tiên
Ngẩng nhìn đã thấy ảo huyền choàng vai…

                

                                                      
Bản dịch nghĩa của tác giả sang tiếng Nga:      
1. Я поднимался на туманную гору Там Дао
Ты осталась в ярком родимом крае На Фиенг
Туманная клавиша как  нежные волосы небожительницы
Только поднял голову и чувствовал мираж  на плече …  


THẦY TRÒ THANH THẢO " VẨY ĐUÔI LIẾM LÁP GIẢI THƯỞNG"

THÀY TRÒ THANH THẢO "VẪY ĐUÔI LIẾM LÁP GIẢI THƯỞNG"

Chúng tôi hay đi về quê hương Quảng Ngãi, thỉnh thoảng gặp Anh Tư Cò, Quangngai Today, Trà Khúc , Thiên Ấn Niêm Hà...và nhiều anh chị em giới báo chí văn học nghệ thuật, đều nghe họ ta thán về Thanh Thảo, Phạm Đương, hai "con sâu làm rầu nồi canh", ô uế mảnh đất truyền thống của những nhà cách mạng, nhà thơ tiền chiến. Mới đây, nghe anh em nói Thanh Thảo hứa chạy giải Nhà nước cho Phạm Đương và chạy giải Hồ Chí Minh cho Thanh Thảo trong mùa giải 2015 sắp tới, nhằm mục đích vừa có tiền, vừa trấn áp được dân "lề trái", vu dân "lề trái" là "phản động". Nghe nói Thanh Thảo còn đề nghị tỉnh đặt tên đường cho mình(!). Thì ra, tác giả "thi pháp gãi háng", "tôi mơ cứt ngập nhà anh,""tôi tự khoanh vùng trong lãnh địa nước đái chó" là một tay hợm mình khoe mẽ, háo danh tự sướng đến ngất trời! Chúng tôi thật nực cười, Thanh Thảo sọc dưa hết cỡ ở đất này ai không biết mà còn chơi trò "phòng nhì", "gia ve" với đồng nghiệp vậy cà? Nói như Log Quê Choa: "Làm anh nhà văn luôn mồm nói về nhân nghĩa, về cái tâm, về sống vì dân viết vì dân vân vân và vân vân… vô lẽ lại đắp tai cài trốc trước lời kêu gọi khẩn thiết của tiền nhân? Thế thì hèn quá! Thế thì thà vứt bút đi về nhà ôm đít vợ còn hơn suốt ngày ngửa mặt ngóng chờ giải thưởng nọ danh hiệu kia, không thèm biết đến dân tình khốn nạn thế nào, đất nước điêu đứng ra sao. Sống thế khác gì an phận làm con chó giữ nhà cho chủ, mong chờ chủ xón ra giải thưởng nọ danh hiệu kia để vui sướng vẫy đuôi liếm láp?"Nhưng cũng phải nói, hệ thống giải thưởng VHNT lợi ích nhóm vô cùng sơ hở và thối nát, ngay giải HNV đã có vấn đề, còn các giải thưởng HCM, NN kèm theo nó bao nhiêu lá phiếu của các hội và hội đồng vô trách nhiệm. Anh Hai Nam Bộ gửi tôi một truyện ngắn trào phúng toàn vần T, đọc đầy khí thế, coi như giải trí mùa giải: 

VÀI LỜI KÍNH CÁO

Giữa thời buổi khốc liệt trong xã hội và văn chương, vàng thau lẫn lộn, bỗng dưng đọc tâm tình nhà văn Nguyễn Quang Lập nhân blog Quê Choa 100 triệu views mà rơi lệ vì sự chọn lựa chân thành của một ngòi bút chân chính: "Làm anh nhà văn luôn mồm nói về nhân nghĩa, về cái tâm, về sống vì dân viết vì dân vân vân và vân vân… vô lẽ lại đắp tai cài trốc trước lời kêu gọi khẩn thiết của tiền nhân? Thế thì hèn quá! Thế thì thà vứt bút đi về nhà ôm đít vợ còn hơn suốt ngày ngửa mặt ngóng chờ giải thưởng nọ danh hiệu kia, không thèm biết đến dân tình khốn nạn thế nào, đất nước điêu đứng ra sao. Sống thế khác gì an phận làm con chó giữ nhà cho chủ, mong chờ chủ xón ra giải thưởng nọ danh hiệu kia để vui sướng vẫy đuôi liếm láp?"Đọc đến đây, chúng ta nhớ những gương mặt dị hợm trong làng văn mà ai cũng thấy lợm mửa, như Nguyễn Lân "vua chính tả" viết gì sai nấy, tự phong giáo sư; Vũ Khiêu giáng bút dời hộ tịch Lạc Long Quân về Bình Đà, bịt thơ Hồ Chủ tịch chống Tàu đè văn tế tâm thần của hậu sinh mục hạ vô nhân lên; Hoàng Quang Thuận thuê người chứng minh tự mình mỗi đêm làm trăm bài thơ "thiên giáng"; Lê Xuân Đức dốt chữ Hán đi đạo văn Tàu và xuyên tạc thơ Bác; Thanh Thảo "thi pháp gãi háng" thuê chú em Phạm Đương viết hàng trăm bài báo ca ngợi láo toét "Thơ Thanh Thảo hay hơn thơ Huy Cận(!)(?)","Thanh Thảo đi làm từ thiện cho trẻ em Sơn Mỹ",Thanh Thảo viết "tôi mơ cứt ngập nhà anh" rất thơm; Thanh Thảo "tự khoanh vùng mình trong lãnh địa nước đái chó" rất bát ngát v.v...Rồi hù dọa BCH tặng kèm trẻ em Phạm Đương cái giải thơ đạo văn ô nhục! Thậm chí, thuê PĐ mượn oai hùm rung cây nhát khỉ và kiếm chác: "Thanh Thảo cùng bí thư tỉnh ủy kéo cờ thơ". Thấy phe lề trái mạnh, Thanh Thảo nhờ chú em Trần Đăng viết rằng GSTS Nguyễn Minh Thuyết từng là bạn học với Thanh Thảo để khỏa lấp cái tội bvợ đít bí thư chủ tịch liếm láp kiếm tiền thưởng. Nhân đó, hai thày trò Thanh Thảo còn dọa các doanh nghiệp không đưa phong bì là tẩn lên báo cho tán gia bại sản! Thanh Thảo dắt vợ và dắt chú em PĐ đi các tỉnh chơi bài phỏng vấn bí thư chủ tịch, ca ngợi các anh ấy lên báo, kiếm rì sọt nằm chơi"mong chờ chủ xón ra giải thưởng nọ danh hiệu kia để vui sướng vẫy đuôi liếm láp?". Bọ Lập từng đùa mà thật:"Trư­ớc tám tư­, thơ Thanh Thảo thật tuyệt. Từ trẻ thơ tới thất thập, tất thảy thích thơ Thanh Thảo. Tuy thế, Thanh Thảo thích thể thao, toàn tư­ờng thuật thể thao, thành thử từ tám tư­ thơ Thanh Thảo tịt từ từ, thật tiếc!". Thực ra , tường thuật thể thao chỉ một phần, Thanh Thảo tịt vì những trò lố bỉ ổi trên kia. Tôi tìm trên vỉa hè Hà Nội một bản khác:

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...