Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2025

GIỮA RỪNG CÂY THUỐC - NGUYỄN HẢI ĐĂNG

GIỮA RỪNG CÂY THUỐC Một nắm lá, Một chút rễ khô, Mùi cỏ cháy Hòa cùng hơi gió thở… Thang thuốc Nam Chẳng ồn ào khoa bảng, mà âm thầm như mẹ nấu bữa cơm quê. Không màu mè, Không lời khoe khoang Chỉ lặng lẽ đưa người qua cơn bạo bệnh. Nơi góc bếp lửa reo bên ấm đất, Cả trời thương Nằm gọn giữa trầm hương. Một thang thuốc Một niềm tin sống sót, Cho những ai gục ngã giữa vô thường. Cây cỏ cũng có tâm, Nếu người sắc thuốc bằng lòng nhân hậu. Nước sôi lên – như lời cầu nguyện, Từng ngụm nhỏ Chứa cả mùa xuân. Thang thuốc Nam Không chỉ để lành thân, Mà còn chữa những vết đau thầm lặng. Có ai từng cúi xuống, Ôm một nhánh cỏ ven đường Và nghe trong đó Một nhịp thở nhân sinh? Giữa rừng cây thuốc ẩn bao điều màu nhiệm Như Phật tánh Chẳng cần tô vẽ lung linh. Thầy y sĩ, Không mang gươm báu Mà tay cầm một bó lá vừa hái sau mưa. Người lặng lẽ Ghi chép từng vị đắng, Hỏi han từng nỗi khổ người xưa… Thang thuốc Nam Không bán ở phố thị, Mà được sắc bằng chánh niệm – từ tâm. Không hương liệu, Chỉ có tình và đạo, Chữa thân đau, Và cả nghiệp âm thầm. Người bệnh đến, Người đi – người sống, Không ai nhớ tên người đun lửa hôm qua. Chỉ còn thơm Một mùi cây cỏ, vẫn cháy âm thầm Trong ấm nước quê nhà. ( Nguyễn Hải Đăng ) Sđ : 15/4/2025

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...