Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2025

DẤU CHÂN NHẸ KHÓI - NGUYỄN HẢI ĐĂNG

" Dấu chân nhẹ khói " Tôi viết bài thơ này khi người tôi yêu thương đang sống bằng từng hơi thở ngắn ngủi, giữa cơn bạo bệnh tàn nhẫn trôi đi quá nhanh… Mỗi câu , mỗi chữ như một nhịp tim thắt lại, là cách tôi giữ lấy họ...dù chỉ bằng ngôn từ. Có những nỗi đau không cần gọi tên, chỉ cần lặng im cũng đủ khiến tim người ta nghẹn lại... Chỉ mong thời gian trôi chậm lại một chút, để kịp giữ lấy điều quý giá đang dần xa... DẤU CHÂN NHẸ KHÓI Chỉ còn một vài hơi thở thôi, gió không kịp chạm vào lưng trời, một đời khép lại trong lặng lẽ, như sương tan giữa buổi rong chơi. Thời gian chẳng nói điều gì cả, chỉ đưa người đi tựa bóng mây, ngắn như một lần ta nhắm mắt, mà dài như tiếng nấc chia tay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...