Anh không kịp dọn dep ấu thơ
Mười năm hay dẫu mấy mươi năm
Nghĩa gì đâu vẩn vơ mây khói
Mỗi tháng mười ta dần dà hỏi tuổi
Tuổi nào cũng dần khuất xa xăm
Em nắm lấy.và ta nắm lấy
Hôn lên mây xám buổi chiều
Nghe trong mưa cỏ lay mềm mẩy
Ngồi lặng lờ quán cóc đìu hiu
Em gởi cho ta thêm chút nắng
Nắng thang mười ray rứt hoa lay
Ánh mắt qua bầu trời xao xuyến
Ta nhớ người nhớ gió ai hay
T huynh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét