Gió
Tuy Hòa sống trong lòng mọi người
Gió
làm nên gương mặt một vùng đất
Gió
làm nên một giọng điệu thi ca
Người
Tuy Hòa cởi mở lắm bạn ơi
Dù
chân chất quê mùa như bạn thấy
“Đa
tình con mắt Phú Yên” Tản Đà từng nói vậy
Đến
một lần để hiểu và yêu người dân quê tôi
Có
gió đấy gió sẽ làm chứng
Gió
Tuy Hòa làm nên thương hiệu người Tuy Hòa
Người
Tuy Hòa phát âm a thành e
Phát
âm ôi thành âm âu
Dẫu
giọng nói làm ta mắc cười
Nhưng
tình người nhớ mãi không thôi…
Những
Lương Tấn Thịnh ,Lê Trung Kiên ,Trần Quốc Tuấn đã làm nên lịch sử
Những
con người Hòa Thịnh vực dậy ngọn lửa đấu tranh
Hòa
Hiệp kiên trung Hòa Đồng anh hùng
Tuy
Hòa nơi chở che nhà cách mạng Nguyễn Hữu Thọ
Nhớ
Nguyễn Mỹ “cuộc chia ly màu đỏ”
Nhớ
Nhật Lai “quê lụa Hà Tây”
Nhớ
Võ Hồng bên dòng Ngân Sơn xao xuyến
Đi
đâu vẫn nhớ về xứ nẫu
Nhớ
giọng nẫu nhớ con người nẫu
Nẫu
đi rồi nẫu sẽ dìa
Sống
hết mình như gió
Sống
thật thà như đất
Sống
nồng nàn như nắng
Sống
không hình thức màu mè như con người mình vốn vậy
Người
Phú Yên là như vậy đấy
Người
Phú Yên là thế bạn ơi
Khi
tôi xa Tuy Hòa
Tôi
vẫn nhớ mình là dân Nẫu
Để
không bị lạc điệu
Tôi
học tiếng nói của bạn bè
Nhưng
trong thâm sâu tôi vẫn nhớ gió
Nhưng
trong thâm sâu tôi vẫn gốc Tuy Hòa
Tôi
cô đơn mặc định như Chóp Chài ,Đá Bia
Tôi
nồng nàn như gió Tuy Hòa và hết lòng như nắng miền Trung
Tôi
cách ly với phiền toái như Cù Mông và đèo Cả ngăn trở Phú Yên
Xin
cảm ơn giọng Nẫu có em
Dù
muôn trùng cách trở
Tôi
bây giờ như gió mồ côi
Tri
ân với quê hương nghèo khó
Vẫn
góp xuân về một sắc mai
Xin
gởi một vằng trăng trong hồn người xứ Nẫu
Đến
bạn bè muôn phương
Vầng
trăng lương thiện vầng trăng chân chất
Vầng
trăng mười sáu mọc bên trời
Vầng
trăng sáng giữa lòng người
Yêu
nhau đi với nụ cười bình an
Gió
chân chất gió thật thà
Gió
lặng lẽ gió khiêm nhường
Gió
thổi từ trang thơ Trần Mai Ninh, Hữu Loan , Trần Vũ Mai , Liên Nam …
Nhất
bò một nắng nhì truyện ngắn Ngô Phan Lưu
Gió Nam Cồ gió Nam Cồ
Gió thổi rỗng bao triều đại
Gió thổi đầy tâm hồn con người


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét