Thứ Hai, 25 tháng 3, 2019

XUÂN XƯA - LÊ KIM THƯỢNG

XUÂN   XƯA   1 - 2


1. 

“Nhớ ai như bút nhớ nghiên
Như chim nhớ tổ, như thuyền nhớ sông...”
Trường quê cây Phượng còn không
Mái trường còn đợi bên sông hiền hòa
Mực xanh, lưu bút nhạt nhòa
Sân trường còn đỏ màu Hoa Học Trò?
Người về tìm lại hẹn hò
Cây đa, bến cũ, con đò, người thân...
Nắng Xuân rơi, nắng thủy ngân
Đồng xanh yên ắng, trắng ngần mây treo
Vách tre ủ đất Bìm leo
Lam lam mái rạ bếp nghèo thân thương
Gió đồng man mát lùa hương
Xa đưa đồng vọng du dương Sáo Diều
Tiếng lòng trầm ấm thương yêu
Lời ru con trẻ, liu riu qua hồn...
Muộn chiều tắt nắng hoàng hôn
Chuông chùa thả tiếng bồn chồn vọng ngân
Trời xanh thăm thẳm mấy tầng
Trời Xuân vằng vặc một vầng trăng đêm
Thuyền câu in bóng trăng mềm
Mái chèo nghiêng nước nhẹ êm xuôi dòng...


2.     

Vó Câu cửa sổ qua song
Bao Xuân xa xứ long đong Dã Tràng
Bao năm làm kiếp đi hoang
Có - Không, Còn - Mất... đa đoan lỡ làng
Đàn kêu “Tích tịch, tình tang...”
Nốt thăng, nốt giáng võ vàng tình ca
Mây đùn lớp lớp núi xa
Bóng tre nhớ bóng quê nhà mòn trông
Nhìn sông nặng nhớ nao lòng
Hoa trôi, bèo giạt giữa dòng lênh đênh
Tràn sông, sóng vỗ mặt ghềnh
Mắt nhìn trống vắng, tuổi tên xa vời
Tri âm cạn chén rượu mời
Rượu tình chát đắng, rượu đời xót xa
Trăng lên, trăng đứng, trăng tà
Gió khuya xao xác, tiếng gà trở canh
Núi xa đùn bóng mây xanh
Bao năm đá dựng hóa thành Vọng Phu
“Bướm vàng đậu đọt mù u...”
Tình người viễn xứ thiên thu vẫn buồn...



                        Nha Trang, tháng 03. 2019
                             LÊ KIM THƯỢNG




“...” Ca dao
Vùng tệp đính kèm

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - BẠN BÈ VIẾT VỀ THƠ THẠCH ĐÀ

GÃ LÃNG MẠN CUỐI CÙNG.

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - BẠN BÈ VIẾT VỀ THƠ THẠCH ĐÀ

 KHẤP KHỂNH ÁNH MẮT BUỒN



   

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - BẠN BÈ VIẾT VỀ THƠ THẠCH ĐÀ




 Một chàng trai trẻ yêu thơ người Phú Yên sau khi tốt nghiệp đại học đã rời quê nhà phiêu bạt tận đất mũi Cà Mau để dạy học, lấy vợ và tất nhiên: làm thơ. Ngoài những bài thơ lẻ thi thoảng xuất hiện, nhà thơ trẻ Hồ Thanh Ngân bất ngờ trình làng trường ca Nhớ Phú Yên vào mùa thu 2012. Có những câu những đoạn chưa “chín” chưa giàu chất thơ, sa vào kể lể nhưng điều toát lên toàn bộ trường ca này là tình yêu và nỗi nhớ khôn nguôi, sâu sắc của Hồ Thanh Ngân đối với mảnh đất “chôn nhau cắt rốn” của mình. Tư duy lịch sử và hình tượng lồng trong xúc cảm cuồn cuộn đã giúp cho cây bút trẻ thể hiện được sự đĩnh đạc, mạch lạc và cuốn hút xuyên suốt trường ca. Nó cũng mở ra hy vọng về một tác giả thơ tài năng đang “ẩn mình” nơi cuối trời Tổ quốc. 
2012
PHAN HOÀNG
( Nhà Thơ Nhà Báo )


Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2019

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - THẠCH ĐÀ CHƯƠNG 4 : TRĂNG THƠ ĐÊM NGUYÊN TIÊU

CHƯƠNG 4. TRĂNG THƠ ĐÊM NGUYÊN TIÊU

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - THẠCH ĐÀ CHƯƠNG 3 : TRĂNG TRONG ÁNH MẮT TRẺ THƠ

CHƯƠNG 3 . TRĂNG TRONG ÁNH MẮT TRẺ THƠ

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - THẠCH ĐÀ CHƯƠNG 2 : TRĂNG TRONG HỒN NGƯỜI

CHƯƠNG 2 .TRĂNG TRONG HỒN NGƯỜI

TRƯỜNG CA NHỚ PHÚ YÊN - THẠCH ĐÀ CHƯƠNG 1 : TRĂNG NƠI PHỐ BIỂN

TRƯỜNG CA         NHỚ PHÚ YÊN    
CHƯƠNG 1 .TRĂNG NƠI PHỐ BIỂN

TRỐN CHẠY - HOÀNG NGỌC ANH (PHÚ YÊN )

TRỐN CHẠY
Có phải anh trốn theo múi giờ vô định
Cùng thằng mặt nạ thâu đêm
Câu tôi hát đã từng lạc giọng
Sao anh hờ hững im lìm
Người ta thường hay vấp nợ đời
Tôi-anh vấp tình dâu bể
Có lần anh kể...
Chuyện lòng vòng,câu đầy dấu chấm than!....
Rằng:một mai
Anh sẽ là người đi trên dây không điểm tựa
Ơi!qua đất tan tành,tôi trốn chạy
Tìm mãi chỗ anh ngồi
Hư vô
Ừ!chúng ta loài vô tri?
Chúng ta là cây cỏ
Có phải anh trốn chạy mùa hoa
Hương lỡ trao người
Những đôi mắt cầu vồng hình thành bờ môi thăm thẳm
Đêm...trăng lạnh thở dài
Tam huynh 23.03.2019

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019

MƯA TIỄN NGƯỜI ĐI - THẠCH ĐÀ

MƯA TIỄN NGƯỜI ĐI
          Mưa tiễn người đi về đất Mũi
          Trời xanh gay gắt nắng Tuy Hòa
          Đất Phú trời Yên người khốn khó
          Rượu bia nào đủ làm ta say ?

          Giã biệt sông Ba về sông Đốc
          Dòng sông nào  giông bão rập rình ?
          Cây nào chờ đón gió phiêu linh ?
          Ta có  ngờ đâu phía không ngờ !

          Vẫn còn niềm tin ở phía trước
          Cây đang hoa và nắng vàng mơ
          Kẻ ra đi kẻ chen chân bước
          Dòng sông nào cũng hóa sông thơ
          Tuy Hòa 10/7/2018
          THẠCH ĐÀ

          (Cà Mau )

THẰNG ĂN HẠI - VŨ THẾ THANH

THẰNG ĂN HẠI - Vũ Thế Thanh

Image may contain: one or more people
Hồi nhỏ tôi không thích ăn xôi. Đơn giản vì mẹ tôi bán xôi, mỗi khi bán ế, bà thường “mời” tôi ăn. Con nít ăn hoài một thứ ngán. Đôi khi tôi làm eo không ăn, bà chẳng nói gì.  Rồi cũng có cách “gỡ” lại. Tôi giả vờ ốm, không ăn cơm. Ốm đau ai lại gợi ý ăn uống này nọ. Tôi cũng hiểu thế. Bà hỏi tôi ăn cháo, tôi lắc đầu. Bà hỏi tôi ăn phở, tôi nín lặng. Thế là tôi có phở. Một tô phở thì chẳng nhằm nhò gì với thằng nhóc đang tuổi nghịch ngợm. Tôi lén bà xuống bếp xúc thêm cơm ăn với nước phở. Mẹ tôi cưng nhưng không chiều. Tính tôi quậy phá, có bị nọc xuống phết vài roi cũng chẳng lấy gì oan ức. Tôi lỳ đòn. Cha tôi ít đánh, nhưng đánh đau, tôi gồng mình chịu, không kêu khóc. Với mẹ tôi thì khác, roi chưa chạm đến mông tôi đã gào lên thảm thiết.
<!>

CHÙM THƠ PHẠM NGỌC THÁI

Chùm thơ trích giới thiệu Tập sách
            PHẠM NGỌC THÁI - CÁNH ĐẠI BÀNG của THI CA ĐƯƠNG ĐẠI VN

Phạm Ngọc Thái Cánh đại bàng của thi ca đương đại

1

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2019

ĐỌC RÉT BÂN NHỚ MẸ CỦA BÙI CỬU TRƯỜNG - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

ĐỌC: RÉT BÂN NHỚ MẸ
- NGÀY 8 THÁNG 3
*
RÉT BÂN NHỚ MẸ
.
Rét Bân vương má con hạt mưa
Kiểu mưa Bân này dễ ho, mẹ ạ
Chân mẹ ấm không / rét Đài sương giá? 
Tay mẹ cóng không / rét Lộc buốt tê?
.
Mẹ ơi! 
Từ hồi Mẹ đi 
quanh con hơ hoác trống.
.
Mưa Bân chắt lọc
từ li ti hương xuân rất trong
Tình mẹ ấm nồng 
gom nhặt từ tháng ngày vất vả
tháng ngày ngược xuôi tất tả 
lần hồi mẹ áo nâu sờn...
.
Mưa Bân rất tròn
mỏng dầy xếp giọt
Trời thương Nàng Bân, Trời ban rét ngọt
Con xin Trời cho con nắng tươi
cho con thấy nụ cười
nhóng nhánh hạt na đen của mẹ.
.
Rét Bân rất nhẹ
Đủ lùa thông thống tháng ba.
Đủ cuốn tuổi đông con 
về Mẹ chốn bao la
Tìm hơi ấm Mẹ.
*.
Hà Nội, 08 tháng 03.2019
BÙI CỬU TRƯỜNG

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

XUÂN HỒNG - LÊ KIM THƯỢNG

XUÂN   HỒNG    1 - 2


1.

Xuân thời mình ở bên nhau
Gió đưa hương bưởi, hương cau qua rèm
Gối đầu ngủ mộng tay em
Nửa mơ, nửa tỉnh, say mèm liêu trai
Lời yêu thủ thỉ bên tai
Rất gần hơi thở, cho dài tiếng yêu
Tóc che ngang mặt diễm kiều
Nắng Xuân rơi nhẹ, nắng chiều xiên xiên
Gió lùa tóc gió bay nghiêng
Áo Bà Ba tím, dáng hiền mảnh mai
Chiều hoang loang tím bờ vai
Tay anh mười ngón đan cài lãng du
Mắt chiều đọng bóng mù u
Tiếng em xa vắng... tiếng ru dịu dàng...
Chia tay, chiều đã muộn màng
Sương đêm trước mặt, trăng vàng sau lưng
“Bụng sao bụng nhớ người dưng...”
Lấy nhau chưa đặng... nửa chừng lo âu
Chưa thành Chú Rễ, Cô Dâu
Chỉ chưa rượu trắng, trầu cau thôi mà?...

2.

Em về, rồi mãi không qua
Bên này, bên ấy, bờ xa đôi bờ
Người đi, bỏ lại người chờ
Em đi khuất bóng, xa mờ biệt tăm
Lá vàng rụng đã bao năm
Lá rơi đắp mộ... lạnh căm mộ tình
Còn đây “ Thệ hải... Sơn minh...”
Một vầng trăng khuyết khóc tình riêng đau
Biết đi đâu? Biết về đâu?
Trùng khơi khói sóng, ai sầu hơn ai
Đường mây hun hút dặm dài
Thương em lặn lội hôm mai thân Cò...
Qua sông bỏ lại hẹn hò
Bên sông vọng tiếng gọi đò... Ai thưa?
Thuyền tình sóng dập gió đùa
Đời người con gái mấy mùa chờ mong
Mưa bên chồng... có lạnh không?
Buồn lòng quả phụ... đau lòng cố nhân...


                        Nha Trang, tháng 03. 2019
                             LÊ KIM THƯỢNG




“...” Ca dao
Vùng tệp đính kèm

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2019

MẤY" CÁI DẠI "CỦA ÔNG NGUYÊN LẠC - ĐỖ ANH TUYẾN (THÁI BÌNH )

GIỚI THIỆU TẬP SÁCH MỚI XUẤT BẢN 2019 VỀ PHẠM NGỌC THÁI

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...