Thứ Hai, 19 tháng 12, 2016

CHÙM THƠ THÍCH QUẢNG GIÁC(NGUYỄN BẢO TRỰC ) - PHÚ YÊN


THƠ NHIỀU CÂU
con đi năm ba mươi hai tuổi
quê nhà bỏ một đám mây thương
mẹ không còn nhắc mang theo lược
chỉ chúc con quen với kệ chuông

chiếc áo nặng mồ hôi bá tánh
giờ thì con đã khoác lên người
khát khao trả lại bằng đạo hạnh
cùng những gì quý giá xa xôi

những buổi chiều lạnh tràn qua núi
con nhớ đến mẹ và các em
nhớ loài dây leo không trồng mà mọc
hoa ngượng ngùng trong khói bếp đen

mùa đông năm nay khác bao năm trước
có mưa tạt cửa chùa đòi rửa sạch lòng tham
có gió lộng tam quan nguyện thiết tha phù hộ
cho một người cúi mặt
nhận hết lỗi về mình

tôi không ở nhà nữa
nỗi buồn cũng xuất gia
cơm Tam Bảo nuôi sống tôi
lá Bồ- Đề quét tôi bớt bẩn
sao vẫn chập chờn sau khói trắng
những hình nhân chờ mãn kiếp người ?



HOÀNG ĐÌNH HỒNG
chưa được xem đối cuộc của ông
nhưng tôi biết cờ ông quân tử
không rõ đến khi về thiên cổ
có quân cờ nào khóc hộ ông không ?

TRẦN QUỚI
trời cho Trần Quới tài cờ lạ
khiển được âm binh lẫn yêu tinh
sao giữa cờ đời , ông khốn quẫn ?
phận tốt bẽ bàng bụng cá xanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...