LỜI NÓI ĐẦU
TỰ NHIÊN NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Thầy Trần Đức Tín gửi đến tôi bản thảo
tập thơ học trò của lớp 11C5. Đọc những cảm xúc, những câu thơ nên vần nên điệu
của các em. Tự nhiên tôi lại nhớ đến tuổi học trò của mình. Cách đây hơn hai
mươi năm, tôi cũng yêu thích thơ văn và lặng lẽ làm thơ tặng người khác phái.
Những câu thơ của các em có thể cảm
xúc chưa chín. Câu chữ còn ngô nghê , nhưng tràn đầy tình cảm thương thầy, mến bạn
và nhớ người dưng nào đó. Đó là chuyện bình thường của tuổi học trò. nhưng thời
gian xin đọng lại ở các em một chữ tình. Như Phạm Bé Ngoan đã viết :
Thơ là viết vào khi cảm xúc
Để cho lòng một chút thảnh thơi
Văn chương ghép lại thành lời
Tặng thầy, tặng bạn xem chơi vậy mà!
Nguyễn Đình Chiểu viết văn dĩ tải đạo.
Nhưng với em thơ là làm giảm stress cuộc sống. Không đặt nặng mục đích làm thơ,
chỉ xem đó một chút tình của mình gửi đến mình, đến người, với Trang Kiều Trang
thì tuổi học trò là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đầy mơ mộng, lãng mạn và
khát khao:
Tạm biệt nhé, ba năm cuối cấp
Khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời này
Trang nhật kí tuổi học trò khép lại
Ôm nó vào một góc tuổi mơ say!
Viết về thầy cô là đề tài gần gũi với các em.
Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, các em đã trân trọng tình cảm thầy
trò thật đáng quý và cảm đông biết bao, như Ngô Bình Nguyên đã viết :
Bóng thầy như bóng của cha
Gian nan vất vả đưa ta vào đời
Đời người trong sáng đẹp tươi
Sau này hạnh phúc xin người chớ quên
Và:
Thầy là kho sách kho vàng
Cho em kiến thức mở mang từng ngày
Thầy là gương sáng đẹp thay
Em soi vào đó mỗi ngày lớn lên!
Còn
nhiều chút tình như thế của các em mời các bạn vào đọc. Tôi chỉ đi lướt qua
thôi. Bạn muốn thấy bóng dáng của bạn. Nỗi lòng của ban. Tình cảm của bạn. Bạn
phải đọc thôi. Riêng tôi, những tác phẩm của tập thể lớp 11c5, làm tôi nhớ đến
tuổi học trò của mình, nhớ thầy cô xưa và trường cũ.
Sông Đốc 13/12/2016
THẠCH ĐÀ
Mai đây
các bạn ra trường
Mang bao kỉ niệm tình thương vào đời
Xa thầy, xa bạn… đôi nơi
Vẳng nghe tiếng gió vọng lời ngày xưa
Lời thầy, cô giảng say sưa
***
Ngược thời
gian tìm về kỉ niệm
Lòng bâng
khuâng sống lại ngày qua
Lúc thực tập
Tim rộn ràng
Khó tả!
Bước ngập ngừng
Môi mấp máy…
Nhai từng tiếng, từng lời
Rung rung rồi chấn tĩnh
Dù giáo án đã thuộc lòng
Sao khó nói lên câu
Mồ hôi dịu trên đầu…
Mà mình sao nóng bỏng
***
Bây giờ học tập đã xong
Muôn phương cất cánh sáng trong tim mình
Dù gian lao trọn niềm tin
Cầm
tay em nhỏ ca trên đường đời!
Hà Nội, 1996.
Đây là món quà
kỉ niệm của thầy Nhàn được tặng khi thầy mới ra trường, cách đây gần 20 năm của
một cựu thầy giáo. Xin tặng lại thầy Tín và tập thể lớp 11C5 nhân ngày
20/11/2016.

Lê Thanh Nhàn
Thơ
![]() |
Thơ là viết
vào khi cảm xúc
Để cho lòng một chút thảnh thơi
Văn chương ghép lại thành lời
Tặng thầy, tặng bạn xem chơi vậy mà!
Phạm Bé
Ngoan
Gửi
tuổi mười tám
Gửi tôi của
một năm sau nữa
Tuổi mười tám, tuổi tựa cơn mưa rào
Dẫu biết rằng cuộc đời đầy sóng gió
Xin một lần để mơ mộng bay cao!
Một năm trước
hãy còn là nhóc nhỏ
Không ước mơ cũng chẳng dự định gì
Với cuộc
sống tôi nhìn bằng màu xám
Và
cuộc đời chẳng thiết đến tương lai.

Có những ngày
thu mình qua ô cửa
Thả tâm hồn theo ánh nắng ban mai
Gửi vào nắng những ngây ngô mộng ước
Tiếng trống trường vội đánh… ước mơ
trôi!
Sẽ không còn
những tháng năm ấy nữa
Tôi bây giờ đã hiểu cuộc đời hơn
Biết cố gắng cho kì thi cuối cấp
Biết tương lai cần nỗ lực độ nào!
Tạm biệt nhé,
ba năm cuối cấp
Khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời này
Trang nhật kí tuổi học trò khép lại
Ôm nó vào một góc tuổi mơ say!
Trang Kiều
Trang
Mơ, ơ
Buổi sáng
tinh mơ
Ôi thật bất
ngờ
Thầy kiểm bài thơ
Mới thuộc sơ sơ
Trên mặt bơ
phờ
Tướng đứng rất đơ
Trong lòng run sợ
Điểm một ngon ơ!
Đồng Thị Nhi
Bóng thầy
Kính tặng thầy Tín

Bóng
thầy như bóng của cha
Gian nan vất vả đưa ta vào đời
Đời người trong sáng đẹp tươi
Sau này hạnh phúc xin người chớ quên
Nào quên người đã dạy nên
Đức Tín hai chữ là tên của thầy!
Mỗi khi giở sách học bài
Em tưởng như thấy có ai bên mình
Động viên, an ủi, tâm tình
Thân thương ấm áp dáng hình thầy tôi
Thầy là kho sách kho vàng
Cho em kiến thức mở mang từng ngày
Thầy là gương sáng đẹp thay
Em soi vào đó mỗi ngày lớn lên!
Ngô Bình
Nguyên
Có một
thời qua
Bóng tà
áo trắng yêu hoa
Phất phơ trong gió hồn nào đã xa
Dưới một màu trắng như hoa
Biết bao kĩ niệm đã qua một thời!

Ngô Bình
Nguyên
Thi
phận
Thương cho
duyên phận kẻ làm thơ
Ngòi bút hiên ngang cũng hững hờ
Trang sách vô tình thiên vô tự
Ngỡ ngàng ta lại lạc trong mơ
Nào đâu giấc mộng chưa tan biến
Cứ để hồn ta ngủ thế ơ ?
Chả trách ai kia đành lung lạc
Giấu thân hèn mọn sống bơ vơ!
Võ Thảo Vi
Gửi mưa
Hạt mưa ơi
hỡi, hạt mưa ơi
Những hạt mưa rơi dài trên đất
Mưa rơi dài lòng càng siết chặt
Nỗi buồn này biết gửi về đâu ?

Mưa thật lớn
lòng ta thấy đắng
Nỗi
nhớ nào bằng nhớ người thương ?
Xin hạt mưa đừng rơi nữa nhé
Để đừng buồn, đừng nhớ về ai.
Ngoài trời
đêm nay mưa xào xạc
Gió lạnh dần từ Bắc vào Nam
Mưa và gió gửi kèm nỗi nhớ
Gửi đến em cô gái anh thương!
Nguyễn Đình
An
Tình
mưa
Trời mưa lạnh
giá ướt bờ vai
Nỗi nhớ mênh mông suốt ngày dài
Từng giọt… từng giọt… rơi tí tách
Mưa buồn hiu quạnh mảnh tình ai…
Đỗ Trung
Kiên

Tình
quê
Trường Sa máu
thịt quê hương ơi!
Sừng sững vững vàng nơi biển khơi
Mặc cho bão táp hay giông tố
Vẫn mãi hướng về phía xa khơi
Trường Sa ơi hỡi! Trường Sa hỡi!
Tiếng gọi đất liền hướng đến nơi
Mang đến yêu thương và hứng khởi
Hướng về biển đảo quê hương ơi!
Đỗ Trung KiênTôi và bạn
Tôi và bạn là
những gì của nhau
Là bạn thân hay vị khách qua đường
Cùng chia sẻ những nỗi niềm xa vắng
Và sâu lắng trong từng phút dỗi hờn
Tôi và bạn là
những gì của nhau
Hãy nói đi khi ta còn gặp mặt
Đừng đợi lúc ta phải xa nhau
Khi phượng rơi vắng tiếng ve kêu sầu
Bạn nhớ không
người bạn hằng tri kỉ
Một năm
cuối khi ta xa là mãi
Biết bao
giờ có dịp gặp lại nhau
Và giá như
thời gian sẽ ngừng lại
Ít phút thôi khi phượng nở ve kêu
Ta biết
rằng mùa thi sẽ phải đến
Phải xa
nhau biết khi nào gặp lại
Biết có ai
chờ, ai nhớ về tôi!
Nguyễn Kim Chuyển
Thầy
Thầy em những sự lo âu
Khi học trò ngày càng tinh nghịch
Mái tóc muối tiêu ngày càng thêm bạc
Cũng vì tụi
em: lũ học trò!
Mai xa
trường, xa lớp, rồi xa thầy
Xa hàng
phượng vĩ tiếng ve ngân
Em sẽ
gửi lại nơi đây nhiều kỉ niệm
Của ngôi
trường sắp phải rời xa
Lỡ mai đây
đường em bước gặp nhiều giông bão
Em
không lo vì còn một chỗ để trở về
Thầy của em
là người tuyệt với nhất
Có lẽ thầy sẽ
đứng trên bụt giảng chờ em!
Nguyễn Kim
Chuyển
Người bạn từng thân
Hạt mưa tí tách rơi trên mái ngói đỏ
Có cơn gió chợt nơi đâu ùa vào lớp
Mang theo kí ức của ngày hôm đó
Ngày tớ với cậu chẳng còn là bạn…
Này cậu, người bạn từng thân
Cậu có nhớ về quá khứ tươi đẹp?
Ngày đầu mình gặp nhau
Ngày đầu mình học chung một lớp
Hai đứa mở lời làm quen: “chào bạn”
Khoảnh khắc vui buồn bên nhau
Có những khi giận hờn như con nít
Mỗi lần nghĩ đến tớ đều cười
“Sao mình trẻ con đến thế!”
Thế cậu còn nhớ điều đó không?
Hay đã trôn vùi phong rêu màu kí ức
Mà chẳng muốn nhắc lại chỉ một lần!
Chiều nay tớ bước qua những kỉ niệm
Nắng nhuốm vàng lên úa cả con đường
Nơi chúng ta từng là bạn thân
Giờ với cậu, tớ: người lạ!
Đi qua cũng không ngoảnh lại
Đi qua cũng không nhìn nhau…
Tớ nhìn theo bóng cậu khuất dần tầm mắt
Khẽ lời: “chào nhé, người bạn từng thân”!
Đinh Thị
Minh Nguyệt

Đợi
Ngẫu hứng về đêm hoa nét thơ
Trăng tròn đứng bóng kẻ trông chờ
Bao nhiêu kỉ niệm ta cùng nhắc
Mộng ước bên nhau tận bến bờ
Bất chợt người đi rơi nỗi nhớ
Ai về sánh bước dệt tình tơ?
Đôi ta thệ hải minh sơn mộng
Giữ mãi tình anh vẫn đợi chờ!
Trần Thị Hà
Phương

Nàng đừng lạnh nhạt nữa làm chi
Lãng mạn như ta có tội gì?
Hạnh phúc trăm năm trời định sẵn
Nào hay nàng lại bỏ ra đi
Đắp mộ tôi chôn tình thơ mộng
Ép nốt dòng lệ khóc phân li
Chỉ trách thân tôi sao phận bạc
Đưa tay hứng máu nhỏ li ti!
Phan Thái
Thượng
Trăng thơ
Tôi ngồi ngắm cảnh học làm thơ
Chợp mắt lim dim tỉnh ngủ mơ
Nâng kính nghĩ hoài lâu chẳng được
Hương đưa thoang thoảng lúc trăng mờ
Từng cơn gió lạnh, sương buông xuống
Kết giọt sầu giăng cứ hững hờ
Lấp lánh trăng hiền soi sáng cửa
Ngỡ ngàng trăng sáng hỏi nhà thơ!
Phan Thái
Thượng

Cỏ
Tôi là cỏ và là tứ diệp thảo
Cậu là gió, là ánh nắng mặt trời
Ta cùng nhau qua những chặng đường dài
Hẹn ước đã định không hề phai

Cố lên!
Bước đi bằng nhiệt huyết
Hướng về phía trước, phía tương lai
Bỏ mặc khó khăn, ta tiến tới
Cứ bước đi và đừng ngoảnh lại!
Này cậu
Tôi yêu xanh lam cùng chú cua nhỏ
Tôi yêu xanh lục cùng với bánh trôi
Tôi yêu màu đỏ cùng các hạc giây
Tôi yêu màu cam, màu của các cậu!
Tuổi thanh xuân mình gieo mộng ước
Cùng nhau ta gặt ngày tháng trôi!
Lương Kim
Nguyên
Cảm ơn

Đừng bao giờ buông xuôi tất cả
Hãy bước tiếp dù đường còn xa
Để đôi lần được về quá khứ
Nói một lời cảm ơn với ta!
Phạm Văn Nam
Đơn phương
Tôi vẫn yêu và tôi vẫn thương
Dẫu tình yêu như đường một hướng
Nếu một lần thời gian quay ngược
Dao này đâm chết kẻ đơn phương!
Phạm Văn Nam

Tình si

Dám hỏi trời cao tình là chi
Mà làm bản thân ta mất trí
Vẫn biết đấy: vực thẳm đau thương
Sao ta cứ mãi, cứ hoài tình si!
Trần Thị
Thúy Ngọc
Định luật tình
Chưa biết yêu ta mang nặng nỗi buồn
Biết yêu rồi ta mang nặng nỗi cô đơn
Biết cảm nhận hương vị hạnh phúc
Nếm một chút vị ngọt tình yêu
Nếm nhiều chút cay đắng tình sầu

Trong tình yêu đừng vì hờn giận
Mà vô tình rạn nứt tình ta
Trong tình yêu đừng nên im lặng
Sự vô tình giết chết đôi ta
Khi ta yêu đừng nên làm như vậy
Nếu làm vậy ta trở lại F.A!
Trần Thị
Thúy Ngọc
Hình
như
Biết
rằng khó ở bên nhau
Yêu đương chỉ bận thêm sầu mà thôi
Mà sao ánh mắt nụ cười
Vẫn không quên được hỡi người tôi yêu
Mà sao sớm sớm chiều chiều
Lòng tôi vẫn nhớ, nhớ nhiều về ai
Đêm văng vẳng giấc mơ say
Hình như ai đó đi vào chiêm bao…
Trần Thị Kim
Huyền
Mong

Ngày dài đêm ngắn có hay không
Mây gió buồn thiu chẳng dám trông
Ánh nắng vui đùa trong lối cũ
Tình trong ngọn gió có chờ mong?
Tiêu dao ca
Bạn có biết do đâu trời lại sáng
Hay tại vì mây, gió lẫn trăng sao
Có thích không trời bể muôn trùng cao
Nhìn mây trôi trên bầu trời phiêu lãng
Tôi thích ngắm những áng mây mùa hạ
Làn mây xanh uốn lượn phía trời xa
Hòa trong nắng cứ theo bước chân ta
Có buồn không bất chợt trời mưa gió
Cuốn trôi đi bao kỉ niệm mênh mang
Tôi nhớ lắm cơn mưa đầu mùa đó
Lộp bộp rơi trên ô cửa hiên nhà…

Định nghĩa bạn
Có ai biết được tình bạn ra sao
Thì hãy nói cho tôi nghe với
Bạn là cuộc sống của tôi
Một bản hòa ca thật hạnh phúc
Bạn là niềm vui và nụ cười
Rộn vang cả một đời mơ ước
Bạn là những ngày mưa cùng bước
Sát cánh bên nhau chẳng buồn phiền
Bạn là cơn gió thoảng bay qua
Mà khi gười đùa không lo lắng
Bạn là con sóng xô nhè nhẹ
Như tiếng ca ru thuở lọt lòng
Bạn là nước mắt những khi buồn
Cũng như chuồn chuồn lìa đôi cánh
Bạn là những khi ngồi bên cạnh
Chia sẻ tâm tư tuổi học trò
Bạn là ánh nắng chiều dịu mát
Không chói chang như đủ ấm lòng tôi…
Lê Tuyết
Sương
Quê tôi
Quê của tôi miền Tây Nam bộ
Thiên đàng nhỏ đất phù sa
Ai đã lỡ lầm đường lạc qua
Thì xui quá
Sẽ ghiền quê tôi đó
Ghiền con người, ghiền vẻ đẹp đất xám
Ghiền mặn nồng ẩm thực Tây Nam
Bún cá Kiên Giang nghe đã thèm
Cầm đũa rồi cũng chẳng kịp khen
Bún nước lèo ngự tại Sóc Trăng
Ôi trời ơi! Ngon chẳng gì bằng
An Giang ơi, yêu quá sầu đâu gởi
Béo, ngọt, chua, cay, ngon khỏi nói
Về Cần Thơ ta ăn lẩu mắn
Gặp người quen, lo gắp, quên hỏi thăm
Vĩnh Long chiên xù cá tai tượng
Tây Nam
Bộ chưa về đã thấy thương
Quê tôi ơi! mưa nắng có hai mùa
Nhưng lòng tôi chỉ một mùa thương mãi!
Huỳnh Đức


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét