Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

HƯƠNG THU -ĐẶNG XUÂN XUYẾN - BÌNH CHỬ VĂN LONG

ĐỌC BÀI THƠ “HƯƠNG THU”
CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
- Chử Văn Long -
*
Hương thu
 
Ô kìa chiều
Ai thả nắng vương cây
Tóc rối ai bay
Mòn ai đuôi mắt
Điệu lý buông lơi tính tang khoan nhặt
Da diết bổng trầm xao xác sông xưa
.
Ta hỏi chiều
Thu đã về chưa
Mà lá vàng rơi khẽ nghiêng thật nhẹ
Mà gió mơn man vuốt ve thật khẽ
Biêng biếc trời chiều
Man mát hương sen.
.
Ta hỏi chiều
Sao rất đỗi thân quen
Tí tách bếp ai dẻo thơm cốm mới
Câu lý giao duyên ngập ngừng bối rối
Bồng bềnh người ơi
Mây tím lưng trời.
*.
Hà Nội, chiều 07 tháng 08 năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

VÀI CẢM NHẬN CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN VỀ THƠ VĂN THÙY "DỊ NHÂN "

Vài cảm nhận của Đặng Xuân Xuyến về
Thơ VĂN THÙY “dị nhân”
*
Nghèo mà tài không được bằng ai nên tôi chọn sách (viết và kinh doanh sách) làm nghề kiếm kế sinh nhai. Ngót nghét hai mươi năm với nghề, khi thấy nghề sách có dấu hiệu “suy thoái”, tôi quyết định bỏ nghề, “về hưu” và tìm thú tiêu khiển với facebook... Lên mạng, tôi chăm chú đọc những bài về văn hóa tín ngưỡng, về đối nhân xử thế... chứ không mặn mà với thơ, truyện vì... ngại đọc, sợ phải “động não” nhiều nên khi thi sĩ Nguyễn Đăng Hành rủ Văn Thùy “dị nhân” đến thăm nhà - ở làng Đá, Ân Thi, Hưng Yên - tôi mới biết ông là thi sĩ cùng quê, là kẻ bấy lâu được giới văn chương “phong tặng” là “dị nhân”, là “lục bát giang hồ”... Cầm mấy tập thơ ông đề tặng, tôi cám ơn cho phải phép rồi cất vào tủ sách. Đêm. Ám ảnh bởi cuộc nói chuyện của ông, tôi vùng dậy “lôi thơ” của ông ra đọc.

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2016

BẠN QUAN - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Bạn quan
.
Bạn cũ lâu ngày gặp lại
Chén rượu quê đưa đẩy tẩy trần
Tao ruột ngựa hỏi câu ngớ ngẩn
Mày làm quan chắc kiếm bộn tiền
Chức ấy rẻ mà sinh lắm lãi
Mày học ngu nhưng thủ đoạn tài
Tao học giỏi nhưng mù thủ đoạn
Mãi long đong chức phó dân quèn
Mày nhăn mặt chửi tao thằng đểu
Quá nửa đời mãi chửa hết ngu...
.
Rượu tới tầm
Mày ghé tai tao
Nói thật nhỏ
Căng tai mới rõ
Làm người khó
Làm quan càng khó
Chốn quan trường chó vịt giống nhau
Mày than đời chỉ rặt những thau
Quan càng lớn chữ nhân càng nhỏ
Ví miệng quan giống trôn trẻ nhỏ
La liếm quen rồi nào biết bẩn nhơ.
.
Tao gật gù giả bộ ngớ ngơ
Khen các quan vì dân vì nước
Nghe nửa câu mắt mày trợn ngược
Chửi tao khùng hệt “lũ dân ngu”
Mày chửi thề đặc giọng quân khu
Đời đã chó
Quan trường càng chó
Rồi nhăn nhó
Than đời mày nhọ
Mấy tháng trời bổng lộc hụt xơi...
.
Rượu mày mời
Tao uống khó trôi
Thịt mày gắp
Tao nhai khó nuốt
Trời nhiều gió
Hay lòng tao nổi gió
Rượu đầy vò
Tao ngất ngưởng vờ say.
*.
Hà Nội, trưa 18 tháng 03.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

KỶ NIỆM 91 NĂM NGÀY MẤT NHÀ THƠ NGA Ê XÊ NHIN- TRIỆU LAM CHÂU DỊCH

KỶ NIỆM 91 NĂM NGÀY MẤT NHÀ THƠ NGA ÊXÊNHIN
 
Tâm sự của Nhà thơ, dịch giả Triệu Lam Châu:
 
  X. Êxênhin - Nhà thơ lớn của đồng quê nước Nga (1895 – 1925) sinh ra ở ngôi làng Kônxtanchinôvơ nhỏ nhắn, yên bình và xinh đẹp, thuộc vùng bình nguyên Riazan mênh mang bát ngát. Nơi ấy có dòng sông Ôka mộng mơ, bình lặng, mát rượi những buổi chiều hè, và khi thu sang lá phong vàng quyến rũ soi lấp lánh dòng sông trong. Thơ Êxênhin là tiếng hát nồng nàn phóng khoáng và ngọt lịm lòng người, ngợi ca tình người quê kiểng đôn hậu thuỷ chung, ngợi ca thiên nhiên Nga bình dị mà tráng lệ, ngợi ca những nỗi niềm chưa có tên để gọi – mà hình như cứ chực vụt trào ra từ những con tim rực ánh lửa hồng. Nổi bật lên giữa bức tranh làng quê Nga nồng hậu ấy – là tình yêu đôi lứa trong trẻo, nồng nàn, mà cũng xiết bao cay đắng, khổ đau… Song trên hết: Mọi mối tình trong thơ ông, đều lặng lẽ kết đọng thành vầng kỷ niệm huy hoàng và lồng lộng trong mỗi trái tim người…
 
Thơ Êxênhin đã từng đến với bạn đọc nước ta qua bản dịch của các dịch giả Thuý Toàn, Tạ Phương… Nhân kỷ niệm 91 năm ngày mất nhà thơ Êxênhin 28/12/1925 – 28/12/2016) – tôi xin trân trọng gửi tới bạn đọc yêu quý một chùm thơ của Người, dịch ra tiếng Việt và tiếng Tày.
 
Triệu Lam Châu – dịch thơ  từ nguyên bản tiếng Nga
 

CHUYỆN CỦA GÃ KHỜ -ĐẶNG XUÂN XUYẾN

CHUYỆN CỦA
GÃ KHỜ
- Truyện ngắn Đặng Xuân Xuyến -
*
Hắn không biết bây giờ đã mấy giờ, càng không nhớ hắn đã nốc bao nhiêu ly rượu. Hắn không nhớ mà cũng chẳng cần nhớ điều đó làm gì. Mọi người nhìn hắn như nhìn một quái vật. Không sao, chẳng nghĩa lý gì với hắn. Đời mà. Phù thịnh chứ ai phù suy. Hắn đã từng vụt sáng, chói lóa trong mắt mọi người, và bây giờ, hắn tiều tụy, thảm thương còn hơn mèo đi kiết. Hắn không nuối tiếc thời vàng son oai liệt, cũng chẳng ân hận những việc đã làm. Với hắn, cuộc đời như một manh chiếu bạc, người thắng kẻ thua là chuyện thường tình. Thằng nào ngu thì chết. Vậy thôi. Hắn ngu thì phải thua cuộc. Trách ai? Hận ai? Giờ đã là kẻ thất thế, có nói cũng chẳng ai tin, chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ. Hắn không thích phân trần, càng không thích nhận ở thiên hạ lòng trắc ẩn, sự ban ơn, thương hại. Hắn còn nhiều việc phải làm, đâu rảnh rang mà ngồi oán thán thiên hạ...
Chiều nay, hắn mới ngộ ra một điều: Không phải sự thật bao giờ cũng được trân trọng. Không phải lòng tốt bao giờ cũng được đáp đền bằng tình nghĩa. Vì thế, hắn thề sẽ không bao giờ tốt với ai nữa, sẽ không bao giờ tin ai cả. Cái giá hắn phải trả đã quá đủ để cạch đến già tính thương người, lòng trắc ẩn đến dớ dẩn của hắn.
Chiều qua, hắn tìm thằng bạn nối khố để đòi lại số tiền hắn cho vay mấy năm trước. Thằng bạn nhướng đôi lông mày thô đậm, xoăn tít, nhìn hắn từ đầu xuống chân rồi hô hố cười, bảo hắn là thằng khùng, nếu đói quá, không có chỗ xoay sở thì cầm lấy vài chục nghìn mà đắp đổi qua ngày, việc gì phải diễn trò ngớ ngẩn như thế. Hắn nóng mặt mắng thằng bạn là đồ đểu... Thằng bạn trề môi, lu loa: - Bà con vào đây mà xem, một thằng đến đôi dép cũng không có mà đi lại đòi là chủ nợ của tôi cơ đấy?

CHÙM THƠ TRIỆU LAM CHÂU

CHÙM THƠ ĐOẠT GIẢI NHẤT TOÀN QUỐC CUỘC THI THƠ 
VỀ TÌNH HỮU NGHỊ VIỆT – NGA, NĂM (1999 – 2000)

(Kỷ niệm tròn ba năm 17/12/2013 – 17/12/2016 công bố bài viết này – Trân trọng mời bạn bè nào quan tâm, cùng đọc cho vui nhé. Triệu Lam Châu).

Lời tâm sự của Triệu Lam Châu:
Năm 2000 Nhà nước ta kỷ niệm năm mươi năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Liên bang Nga (1950 – 2000). Nhân sự kiện này Trung ương Hội hữu nghị Việt Nam – Liên bang Nga và Trung tâm văn hoá Ngôn ngữ Đông – Tây phối hợp tổ chức Cuộc thi thơ về tình hữu nghị Việt – Nga.
Thật vinh dự Triệu Lam Châu tôi đã đoạt giải nhất trong cuộc thi thơ sang trọng ấy, với chùm thơ Một mình lên hang núi đêm trăng (Gồm sáu bài thơ).
Hôm nay tôi xin trân trọng gửi đến bạn đọc yêu quý ba bài trong chùm thơ dự thi ấy của tôi. Kính mong sự đồng cảm của bạn đọc gần xa…

Triệu Lam Châu

MỘT MÌNH LÊN HANG NÚI ĐÊM TRĂNG
(Kính viếng hương hồn thi hào Puskin, nhân sinh nhật của Người, 6-6-1799)


TRIỆU LAM CHÂU - GIA ĐÌNH TÔI CÓ SINH NHẬT BỐN MÙA

Triệu Lam Châu


GIA ĐÌNH TÔI CÓ SINH NHẬT BỐN MÙA *
* Chùm thơ Gia đình tôi có sinh nhật bốn mùa (Gồm ba bài: Gia đình tôi có sinh nhật bốn mùa - Ánh sao rừng thu Nga – Tìm thêm nửa mặt trời), đã vinh dự nhận Giải ba (Mang tầm vóc người Việt toàn cầu) trong Cuộc thi thơ nhân kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Stalingrát (1943 – 2013) – do Hội người Việt thành phố Vongagrát và Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam tại Nga tổ chức.
Nhân kỷ niệm 72 năm 22/12/1944 – 22/12/2016 Ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam, xin trân trọng mời bạn bè nào quan tâm cùng đọc bài thơ nói lên lòng biết ơn của chúng ta đối  với Hồng quân Liên Xô đã đánh tan quân Phát xít trong chiến tranh thế giới lần 2 (1939 – 1945). Nhờ vậy mà Cách mạng tháng 8 năm 1945 của Việt Nam càng có điều kiện thuận lợi để thành công! Triệu Lam Châu.

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

TÔI NGHE -ĐẶNG XUÂN XUYẾN -BÌNH CHỬ VĂN LONG

BÀI THƠ “TÔI NGHE”
(của Đặng Xuân Xuyến nói gì?)
*
Ở tuổi “Cổ lai hy” rồi, trái tim chẳng dễ gì xúc động, vậy mà đọc bài thơ “Tôi nghe” (/toi-nghe-tho-ang-xuan-xuyen_22.htmlcủa Đặng Xuân Xuyến thật khó cầm lòng. Chỉ với năm khổ thơ ngắn đưa lại những thông tin, sự kiện đã và đang xảy ra ngoài xã hội, gần như ai cũng biết, nhưng khi nó được dồn nén bằng những câu chữ thành dòng dài ngắn, thành một bài thơ, những sự kiện rời rạc kia bỗng gợi nên những tương phản buồn vui của đất nước không của riêng ai những tháng năm này. Chuyện vị quan đầu tỉnh xứ Thanh dùng bồ nhí thao túng cơ cấu chính trị tỉnh đâu còn là chuyện riêng của xứ Thanh. Cái chết một lúc ba nhân vật đứng đầu của tỉnh Yên Bái không được giải thích nguyên nhân, đâu chỉ là sự báo động của riêng Yên Bái? Chuyện tưởng không có gì ở Hà Giang:
Quan đầu tỉnh Hà Giang
Thiết lập vương triều nhà Triệu
Này thì vợ
Này em trai
Này thêm chồng em gái…
Đọc xong những câu thơ, liệu có ai nghĩ chuyện này chỉ riêng ở Hà Giang!

CÔ SƯỚNG CƯỚI VỢ -ĐẶNG XUÂN XUYẾN - BÌNH NGUYỄN BÀNG

“CÔ” SƯỚNG CƯỚI VỢ -
MỘT TRUYỆN NGẮN ĐẦY ẮP TIẾNG CƯỜI VUI
VÀ RẤT ĐẸP TÍNH NHÂN VĂN
*
Cuối tuần trước, nhà văn Đặng Xuân Xuyến gửi cho tôi truyện ngắn "CÔ" SƯỚNG CƯỚI VỢ” (/co-suong-cuoi-vo-truyen-ngan-ang-xuan.html), anh viết từ năm 2015 và mới đưa lên mạng. Anh nói với tôi “viết tặng vợ chồng cậu em họ, lại thêm lời đề tặng ở đầu truyện: (Tặng tình yêu 2 em  Ngân - Sướng), thì đúng là chuyện thật người thật rồi. Vì thế tôi thích thú đọc ngay và nhận được từ câu chuyện đầy ắp những tiếng cười vui vẻ.
Truyện vui ngay khi nhìn thấy cái tên của nó: “CÔ” SƯỚNG CƯỚI VỢ”.
Nói như câu ca dao “Vợ tôi con gái đàn bà nữ nhi” thì hiển nhiên người vợ của “cô” Sướng là nữ giới rồi. Đúng vậy, đó là nàng Ngân, một gái quê “không mỏng mày hay hạt nhưng  thùy mị, nết na, không sắc nước hương trời nhưng nét dịu dàng đủ khiến trai làng phải thầm mơ trộm nhớ. Ngân được người. Ngân được nết.”
Thế thì chồng của nàng Ngân phải là con trai, đàn ông, nam nhi  chứ sao lại là cô Sướng? Thắc mắc này cũng chính là cái thắc mắc của người kể khi mở đầu câu chuyện “Vâng! Thì hẳn là “cô” Sướng lấy vợ chứ làm sao có chuyện “cô” Sướng lấy chồng!”. Một kiểu vào đề thật khéo, đánh vào trí tò mò của người đọc khiến họ không thể không đọc tiếp để xem sự thể nó ra sao.
Và rồi đầu đuôi của chuyện cứ dần dần được hé mở trong những câu chữ tưng tửng của người kể không theo một trình tự thời gian nào cả.

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

CHUYỆN CỦA CHỊ LINH GIÒ CHẢ - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Chuyện của chị Linh giò chả
 (Truyện ngắn Đặng Xuân Xuyến)
*
Hôm trước, lâu rồi, chả hiểu duyên cớ gì, chị Linh giò chả tự dưng “bắt chuyện”:
- Em vất vả nên trông già hơn chị gái anh chứ thực ra tuổi tác thì em còn kém chị gái anh đến mấy tháng đấy.
Nghe buồn cười nhưng lão cố nhịn, nhỏ nhẹ:
- Đã biết chị bằng tuổi chị gái của em sao lại xưng em với em thế?
Chị gãi gãi đầu, hềnh hệch cười, phân trần:
- Em quen xưng hô với khách hàng thế rồi anh ạ. Biết là dở hơi nhưng khó sửa quá.
Tưởng chị hết chuyện nên lão quay bước, chị vội kéo lại, hồn nhiên “khoe”:
- Em còn biết cả tuổi của anh nữa đấy. Anh nhiều hơn thằng con lớn nhà em mấy tuổi.
Nghe xong câu chị nói, lão đứng chết trân, cứng hàm không cười nổi, há hốc mồm nhìn chị đang quay sang thanh minh với chị Mơ hàng mắm:
- Không phải tớ đĩ mà lấy chồng sớm đâu. Thời ấy, cả khu phố nhà tớ chả hiểu thế nào mà con gái cứ 15, 16 tuổi đã sồn sồn đòi lấy chồng rồi. Có đứa mới 14 tuổi đã làm mẹ. Tớ thuộc diện hoa khôi của phố mà 17 tuổi mới đẻ thằng lớn là thuộc diện đứng đắn, con gái nhà lành lắm đấy... 
Chị Mơ nghe chuyện cứ luôn mồm thế á, thế á, rồi tủm tỉm cười...
*

THƠ THẠCH ĐÀ TRONG MỤC THƠ THẦY CÔ -ÁO TRẮNG

có thơ mình trong mục thơ thầy cô, đó các bạn ơi .
Mai Hữu Phước
3 giờ
ÁO TRẮNG Số 11. 2016
(Phát hành thứ hai 19. 12. 2016)
Chủ đề:
TÌM NHAU TRONG MÙA ĐÔNG
VĂN:​
Chân Thuyên, Đặng Hương Trà, Nguyên Hà, Nguyễn Vũ Hương Mai, Minh Nhựt, Phong Lin, Lê Thị Cẩm Tú, Hồ Thu, Mạnh Hoài Nam, Hà Hữu Nết, Gia An, Ngô Hoàng Anh, Hoàng Mi, Chung Thanh Huy, Lâm Hạ, Ngô Thị Thục Trang…​​​​​​​​​​​
THƠ:​
Nguyễn Tấn Sĩ, Quốc Sinh, Hắc Tố Quyên, Dương Vũ, Du Du, Nguyên Tiêu, Phạm Ánh, Ngô Hà Phương, Phương Trâm, Ngọc Kim Long, Thanh Lương, Nguyễn Thu Thảo, Nguyễn Thành Trung, Mai Tuyết, Nguyễn Đức Sử…
​​​​​​​​​​​
CÁC MỤC KHÁC:
*Nguyệt ký: Lê Minh Quốc *Thơ Thầy Cô: Thạch Đà *Thơ Sinh viên: Phan Nam, Đoàn Thúy *Giới thiệu Cây bút trẻ: Rêu *Bông hồng cho tình đầu: Nguyễn Văn Thảo *Nụ hồng: Huỳnh Như Thảo *Du lịch: Thánh đường Cù lao Giêng (Đức Vinh)* Hương vị quê nhà: Bánh bò hấp xửng (Nhã Thi).
​​​​​​​​​​​
CHỦ ĐỀ CÁC SỐ TỚI:​​
*15. 1. 2017: Xuân 2017
*15. 3. 2017: Nụ tầm xuân
*15.4. 2017: Miền cỏ xanh
THÔNG BÁO:
*Bạn đọc ở TP.HCM có thể mua tập san Áo Trắng tại Nhà sách NXB TRẺ, số 161B Lý Chính Thắng, Quận 3, TP.HCM.​​​​
*Dưới bài viết gửi cho Áo Trắng, ngoài bút danh các bạn nhớ ghi rõ tên thật, địa chỉ, số điện thoại, số thẻ ATM (nếu có), để chúng tôi dễ dàng gửi báo biếu và nhuận bút. Sau 1 tháng, bài được chọn đăng trên Áo Trắng, chúng tôi sẽ gửi bảo đảm báo biếu và nhuận bút.
*Bài gửi cho Áo Trắng nếu viết theo chủ đề, xin gửi trước 1 tháng về email: at_bien@yahoo.com
Cám ơn các bạn.

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...