NHỮNG NGÀY "BIỂN ĐỘNG" (Gửi Xuân Quỳnh)
Quỳnh, có muốn viết gì về biển?
Dầu cách trở chưa hẳn đã lâu
Tình yêu vẫn thì thầm con sóng biếc
Nhưng giờ thuyền anh... chẳng dám ra khơi.
Quỳnh, có muốn viết gì về biển?
Dầu cách trở chưa hẳn đã lâu
Tình yêu vẫn thì thầm con sóng biếc
Nhưng giờ thuyền anh... chẳng dám ra khơi.
Và yêu nhau, giờ anh thôi nói: tình em là biển lớn!
Anh không tin em giết vạn sinh linh
Để có tình yêu? Bình yên? Hay hạnh phúc?
Chỉ có nước mắt của muôn vạn con người!
Anh không tin em giết vạn sinh linh
Để có tình yêu? Bình yên? Hay hạnh phúc?
Chỉ có nước mắt của muôn vạn con người!
Quỳnh, em có nhớ những ngày biển động?
Là tình em gào thét đến bên anh
Hay có lần em từng thầm thỉ: xa nhau chắc là "đau rạn vỡ"
Nay thuyền anh, dù đói, cũng xin níu đôi bờ!
Là tình em gào thét đến bên anh
Hay có lần em từng thầm thỉ: xa nhau chắc là "đau rạn vỡ"
Nay thuyền anh, dù đói, cũng xin níu đôi bờ!
Quỳnh! anh vẫn muốn em là biển rộng
"Em trở về với đúng nghĩa trái tim em"
Là sóng biếc, là phù sa trìu mến
Để anh thôi đau xót vạn kiếp người!
"Em trở về với đúng nghĩa trái tim em"
Là sóng biếc, là phù sa trìu mến
Để anh thôi đau xót vạn kiếp người!
Mừng ngày Quốc tế lao động đi khóc cá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét