TỰ BƠI
TRÊN GIƯỜNG
Như chiếc xe nổ máy mà không chạy
Hoang hoải trong những giấc mơ
Từ bến bờ này đến đại dương nọ
Ngờm ngợp tôi bất cứ tiếng động nào
Từ tiếng gà tôi loang vào tiếng sóng
Là rác hay phù sa của đất mới phương Nam?
Cha tôi đấy đứng rón rén bên lề giấc
mơ
Sợ ngập ngụa chìm vào dòng sông hoang
tưởng
Ngộ ra những triết thuyết hay giáo
điều cao siêu?
Không! Tôi dằn co cơm áo mỗi ngày
Tôi giàu có giấc mơ , dư thừa vật vã
Của sóng đời siêu đẳng bủa vây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét