NHỮNG
MIÊN MAN TRÔI
Những ý nghĩ như bầy ngựa hoang chạy
Dòng sông vừa chảy vừa lạc dấu chính
mình
Ta đứng ở sát na này chìm đắm trong
nghìn sát na khác
Vọng thời gian một tiếng vang
Tĩnh tọa nơi này buộc ràng ý nghĩ
Ai hay ta đang vận động nhỏ bé vô cùng
Điểm không đầu giăng mắc điểm không
cuối
Ta trôi trong vi sóng âm ba
Mất hút chỗ này lóe sáng chỗ khác
Ta nhỏ nhoi đừng hoài vọng bao la
Những ý nghĩ xuyên thủng vũ trụ
Những dòng sông còn gì giữa đại dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét