Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

ÔNG LÊ NHẬT KÝ MẮC HỘI CHỨNG CHU XUÂN PHÀM? Lê Gia Hòa

ÔNG LÊ NHẬT KÝ MẮC HỘI CHỨNG CHU XUÂN PHÀM?
Lê Gia Hòa

            Gần nửa năm nay, lùm xùm về vụ “Văn nhân Bình Định một góc nhìn” đã làm cư dân mạng bàn tán rôm rả. Vụ này đã lan rộng ra cả nước và chắc có lẽ cũng khiến một số các cơ quan chỉ đạo, quản lý Hội VHNT đau đầu, tìm cách khắc phục tốt nhất. Anh em văn nghệ các tỉnh thành bạn nói rằng đáng lẽ lãnh đạo Hội VHNT Bình Định và lãnh đạo Chi/Phân hội Văn học nếu có tự trọng thì phải công bố công khai các văn bản về chủ trương nội dung, kinh phí, mục đích…và xin lỗi các tác giả, hội viên… Nhưng theo dõi tình hình, ông Chủ tịch Hội Nguyễn An Pha đang cộng tác với ông Chi/Phân hội trưởng Lê Hoài Lương không có ý nhận khuyết điểm trước tập thể mà chỉ ngang nhiên thách thức, mang dầu đổ thêm vào lửa. Ngoài việc dùng ngân sách (lại tiếp tục xà xẻo cái ngân sách eo hẹp của Hội) để chi dụng vào việc khua chiêng gióng trống rình rang quảng bá cho quyển sách, phê phán những người phê phán cuốn sách, gần đây lại thuê (?) ông Lê Nhật Ký viết bài ca tụng quyển sách ô uế này. Ông Lê Nhật Ký được chỉ đạo coi thiên hạ như rơm như rác, tung hỏa mù đánh lạc hướng dư luận, chỉ coi tác giả LHL là quan trọng. Thật không còn sự đốn mạt nào hơn! Bà con xì xào: có lẽ ông Lê Nhật Ký cũng là “quan chức” Hội , liều mình mặc áo tơi chữa lửa để một mặt nhiệm kỳ tới kiếm chân UVBCH, mặt khác, kiếm tiền tiêu vì kinh phí tài trợ cộng với tiền bán sách cả nửa tỉ bạc, Hội lại tiếp tục chi kiểu đổ bê tông hàn kín việc rò rỉ Tréc –nô-bưn. Kiểu này, ông Lê Nhật Ký nhào vô, chắc kiếm bộn!
            

Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016

CHUYỆN LẠ Ở BÌNH ĐỊNH: CHỦ TỊCH HỘI VHNT NGUYỄN AN PHA CHỈ ĐẠO CHI HỘI TRƯỞNG LÊ HOÀI LƯƠNG ĐI ĂN CẮP

CHUYỆN LẠ Ở BÌNH ĐỊNH: CHỦ TỊCH HỘI VHNT NGUYỄN AN PHA CHỈ ĐẠO CHI HỘI TRƯỞNG LÊ HOÀI LƯƠNG ĐI ĂN CẮP
Bùi Công Huân

Theo dõi trang Văn Đàn Việt mấy bài "UBND tỉnh Bình Định đã bị mắc lỡm Hội VHNT Bình Định" (http://www.vandanviet.com/2016/04/ubnd-tinh-binh-inh-bi-mac-lom-hoi-vhnt.html); Viết Hiền: Xung quanh cuốn sách “Văn nhân Bình Định – Một góc nhìn”(http://www.vandanviet.net/2016/04/viet-hien-xung-quanh-cuon-sach-van- nhan.html); THUÊ NGƯỜI HÔ BIẾN MÌNH THÀNH VĂN NHÂN, ÔNG NGUYỄN AN PHA CHÀ ĐẠP LÊN NGHỊ QUYẾT CỦA ĐẢNG VÀ PHÁP LUẬT CỦA NHÀ NƯỚC (http://www.vandanviet.net/2016/04/pham-xuan-truong-thue-nguoi-ho-bien.html); các bài trên Facebook Họa sĩ Phạm Cao Viết Hiền: "XUNG QUANH CUỐN SÁCH “VĂN NHÂN BÌNH ĐỊNH - MỘT GÓC NHÌN”: PHẢI CHĂNG UBND TỈNH BÌNH ĐỊNH ĐÃ “BỊ MẮC LỠM” HỘI VHNT? "; "HỘI VH-NT BÌNH ĐỊNH “CHỮA CHÁY”?"; "THÊM MỘT VĂN NHÂN BÌNH ĐỊNH PHẢN ỨNG" (https://www.facebook.com/hien.viet.395?fref=ts); các bài trên blog nhà thơ Hồ Thanh Ngân... tôi thấy đúng là chuyện hi hữu và động trời. Bạn bè văn nghệ một số tỉnh thành vừa rồi ngồi lại với nhau, đề tài này bỗng trở nên rôm rả không kém các vụ việc hot gần đây như vụ cá chết vì  hóa chất đầu độc biển cả các tỉnh bắc miền Trung; vụ truy tố chủ chòi vịt và quán phở Xin Chào; vụ tè bậy bị đuổi học 6 tháng v.v... Phải nói, tỉnh Bình Định có cách đóng góp riêng vào bức tranh văn hóa nhôm nhoam, thối rữa của một thời đoạn nhân dân phải hứng chịu nhiều độc tố từ vật chất đến tinh thần. 

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

XUNG QUANH VỤ “UBND TỈNH BÌNH ĐỊNH “BỊ MẮC LỠM” HỘI VHNT TỈNH VỀ CUỐN SÁCH “VĂN NHÂN BÌNH ĐỊNH - MỘT GÓC NHÌN” HỘI VH-NT BÌNH ĐỊNH “CHỮA CHÁY”? Viết Hiền

XUNG QUANH VỤ “UBND TỈNH BÌNH ĐỊNH “BỊ MẮC LỠM” HỘI VHNT TỈNH VỀ CUỐN SÁCH “VĂN NHÂN BÌNH ĐỊNH - MỘT GÓC NHÌN” 
HỘI VH-NT BÌNH ĐỊNH “CHỮA CHÁY”?
Viết Hiền
Suốt mấy ngày nay “vụ” “UBND TỈNH BÌNH ĐỊNH “BỊ MẮC LỠM” HỘI VHNT TỈNH VỀ CUỐN SÁCH “VĂN NHÂN BÌNH ĐỊNH - MỘT GÓC NHÌN” đã và đang gây xôn xao dư luận.
Xung quanh “vụ” này, đa số các ý kiến của quý anh, chị và các bạn đều đồng tình với việc phê phán kiểu thực hiện cuốn sách. Một số anh, chị cho hay là không hề biết Lê Hoài Lương (LHL) viết gì về mình và cũng không đồng ý LHL viết về mình… Một số anh, chị cho rằng: Việc LHL tự động trích dẫn tác phẩm thơ, văn mà không được sự đồng ý của tác giả là hành vi vi phạm pháp luật. Một số anh, chị băn khoăn “sao thiếu nhiều tác gia quá?”. Một số bạn đề nghị: HộiVHNT phải bỏ tiền túi ra trả lại tiền cho ngân sách!”. Thậm chí, một số anh, chị tỏ ra cứng rắn: “Phải thu hồi gấp cuốn sách và cần phải truy tố trước pháp luật những kẻ hùa nhau cho đẻ ra sản phẩm quái thai này!”…v.v…
Ai za! Phen này nhiều đ/c lại đau não nữa đây!
Thế nhưng, có lẽ thấy “động” nên Hội VHNT tỉnh vừa ra tay định “chữa cháy”!? Theo đó, ngày hôm nay (21-4), Hội VH-NT Bình Định đã có giấy mời gửi các tác giả có tên trong trong sách “Văn nhân Bình Định - Một góc nhìn”. Cụ thể, Hội VH-NT tỉnh “mời” các “văn nhân” vào ngày 23-4 đến Hội VH-NT để “giao lưu” với tác giả LHL và nhận… sách biếu (!?).

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

THUÊ NGƯỜI HÔ BIẾN MÌNH THÀNH VĂN NHÂN, ÔNG NGUYỄN AN PHA CHÀ ĐẠP LÊN NGHỊ QUYẾT CỦA ĐẢNG VÀ PHÁP LUẬT CỦA NHÀ NƯỚC

THUÊ NGƯỜI HÔ BIẾN MÌNH THÀNH VĂN NHÂN, ÔNG NGUYỄN AN PHA CHÀ ĐẠP LÊN NGHỊ QUYẾT CỦA ĐẢNG VÀ PHÁP LUẬT CỦA NHÀ NƯỚC
* PHẠM XUÂN TRƯƠNG

Trong thời buổi chợ chiều của cơ chế Hội VHNT, nhiều gương mặt văn nghệ sĩ sáng giá để cầm chịch ở mỗi địa phương, nơi không có, nơi không còn, nhân sự thiếu hụt trầm trọng thì các tỉnh kiếm một ông/bà cán bộ  về hưu, sự nghiệp lèo tèo dăm ba câu thơ câu hát ông chẳng bà chuộc... để làm lãnh đạo hội. Quan văn nghệ hẳn hoi nhé, có trụ sở lính lác xe con, có hội viên đông đảo (một số ít văn nghệ sĩ thực chất, còn lại đa phần loại đánh trống đám cưới, thổi kèn đám ma, chụp ảnh dạo, thơ vườn tạp quán cóc... Đương nhiên cảnh Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều, sẵn kinh phí "thuế nhân dân" tổ chức rình rang các trò biểu diễn triển lãm in sách toàn loại cho biếu tặng mà không ai thèm đọc, rốt cuộc phe này nhóm kia câu kết thổi ống đu đủ xưng hùng xưng bá, ông nọ khen ông kia, khen lẫn nhau một tấc đến giời rối mù như canh hẹ, còn ngoài phe nhóm thì tài năng mấy cũng bị thóa mạ chà đạp đủ kiểu. Đôi hồi ở một số địa phương, cấp trên có chức năng chỉ đạo quản lý của Hội VHNT, đa phần cũng đều cán bộ chính trị, do đó lãnh đạo Hội đề xuất cái gì lên trên, họ nhắm thấy yên yên ổn ổn tí là gật, từ kinh phí đến nhân sự, từ báo chí đến xuất bản, từ biểu diễn đến triển lãm...chứ cũng không mấy ai rành rẽ và sâu sát chuyên môn để thấy hết các khía cạnh phức tạp và tinh tế, phần thanh cao và cả phần đốn mạt của những người hoạt động trong lĩnh vực đặc thù này mà chỉ đạo cho sâu sát. 
Trường hợp ông Nguyễn An Pha- Chủ tịch Hội VHNT Bình Định và "vụ án" "Văn nhân Bình Định một góc nhìn" là một ví dụ điển hình.

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

UBND TỈNH BÌNH ĐỊNH ĐÃ BỊ MẮC LỠM HỘI VHNT BÌNH ĐỊNH

UBND TỈNH BÌNH ĐỊNH ĐÃ BỊ MẮC LỠM HỘI VHNT BÌNH ĐỊNH


Nhân dịp chào mừng thành công Đại hội Đảng bộ tỉnh Bình Định lần thứ XIX, chào mừng Ngày bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp 2016, Hội VHNT tỉnh Bình Định làm tờ trình xin kinh phí mấy trăm triệu đồng để in sách VĂN NHÂN BÌNH ĐỊNH MỘT GÓC NHÌN. Trong tờ trình xin, chỉ ghi nêu bật thành tựu VHNT của truyền thống văn hóa Bình Định và của Hội viên Văn học, do tác giả Lê Hoài Lương, Phân hội trưởng Phân hội Văn học thực hiện. Tất nhiên, đây là đầu tư chiều sâu, coi như bao giàn luôn quyển sách, chứ lâu nay hội viên được tài trợ theo chính sách Phát triển VHNT của tỉnh, người dăm ba triệu là cùng để in thơ, truyện, nghiên cứu lý luận phê bình. Lần đầu tiên, tiền thuế mồ hôi nước mắt của nhân dân Bình Định được đưa vào "công trình thế kỷ" của ông quan văn nghệ được Chủ tịch hội sân siu thành cá nhân đóng vai Hội, Hội lồng vai cá nhận để in bài giới thiệu và tác phẩm của 52 tác giả. Tất nhiên, UBND tỉnh với vai trò chủ quản, được Hội vừa gửi giấy xin, vừa được gặp gỡ "nói khó", nên cũng bùi tai ký duyệt!
Điều đáng nói là sau khi in ra, Hội VHNT rất thận trọng thăm dò từng bước, ban đầu chỉ in vắn tắt lời giới thiệu trên Báo Bình Định điện tử: (http://www.baobinhdinh.com.vn/viewer.aspx?macm=18&macmp=20&mabb=55031), không ai hiểu loại hình đầu tư ra sao, kinh phí ở đâu, nội dung thế nào. Sau đó với việc vận dụng người thân quen nhờ giới thiệu ở Báo tỉnh Đồng Nai (http://www.baodongnai.com.vn/vanhoa/201603/ve-chan-dung-nhan-van-bang-ngon-tu-2677197/). Bài này sau có đưa lại trên website của Văn phòng UBND tỉnh: (http://vpubbinhdinh.gov.vn/tong-hop-tin-trong-ngay/tin-tuc-su-kien-ngay-29-03-2016.html).
Đáng chú ý có mấy việc như sau:

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

MIỀN QUÊ YÊN TĨNH -THẠCH ĐÀ

MIỀN QUÊ YÊN TĨNH


                 Những đám mây hoang tưởng
                 Trôi qua vòm trời rừng đước
                 Trên võng mùa khô suy tưởng
                 Trốn những stress của cuộc sống đô thị
                 Bon chen những mắt người hối hả

                 Không phải thiền
                 Không phải là ca nhạc
                 Điều trị tôi là tiếng cu gù
                 Làm dịu đi một vòm trời nung nhiệt

                 Sau bao nhiêu ngày lãng quên
                 Tuổi thơ tôi mở mắt
                 Sau bao nhiêu ngày nóng nực !
                 Vùng quê bình yên rung lên những phím đàn



THỊ TỨ CUỐI TRỜI -THẠCH ĐÀ

THỊ TỨ CUỐI TRỜI


              Ly cà phê ấm nóng ban mai
              Bầy chim thả niềm vui dọc khoảng không
              Cỏ lau phất phơ chiều gió
              Mọi buồn vui mơ hồ ...mơ hồ

              Nước miếng của loài chim mang về lợi nhuận
              Ngôi nhà nào chim ở ?
              Ngôi nhà nào chỉ tiếng gió và máy họa nhau
              Mẻ lưới nào buông vào biển khơi
              Mẻ lưới nào giăng đầy hồn thi tứ

              Bao chuyến xe cõng tất bật đời thường
              Người bám biển đón mùa xuân lênh đênh
              Mỗi ban mai ríu rít tiếng chim kêu
              Mỗi hoàng hôn khề khà quán phố

                   Phố biển cuối trời , phố biển ở trong tôi

HÁT VỚI SÔNG ĐỐC -THẠCH ĐÀ

HÁT VỚI SÔNG ĐỐC



          Tôi nghe tiếng thở của những con tàu
          Chở đầy khoang cá tôm
          Tiếng sóng vỗ như tiếng hát cần lao
          Vang đầu ghềnh cuối bãi

          Những con người từ mọi miền đất nước
          Góp lại đa âm sắc màu
          Dừa nước ven sông phù sa bồi đắp
          Chợ cá khô thơm nắng đầu mùa

          Lễ hội nghinh ông văn hóa dân gian
          Mang khát vọng biển
          Tôi nhận ra trong gió mùi rực nồng của vùng đất
          Xin được đánh mất mình sau con sóng âm ba



Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

VUI MÙA LỀ HỘI NGHINH ÔNG -THẠCH ĐÀ

VUI MÙA LỄ HỘI NGHINH ÔNG



          Những con thuyền lướt ra biển
          Chở bao khát khao về một mùa tôm cá đầy ghe
          Một trời hoa một trời người
          Nườm nượp mùa lễ hội

          Lên thuyền chọn một chỗ ngồi
          Chạy ra biển lớn
          Đón nắng ,gió và không đóng thuế ước mơ
          Sau lưng là mọi người

          Đã thành một quán tính
          Đã thành một thói quen tốt
          Một năm nhớ đến ngày này
          Một ngày gần với thiên nhiên
          Gần với tâm linh
          Gần với ước mơ
          Với khát khao biển trời
          Cho thêm yêu một nghề trước cuộc đời








NỖI NHỚ RỪNG TRÀM -THẠCH ĐÀ

NỖI NHỚ RỪNG TRÀM



     Nhớ Cà Mau nhớ rừng tràm
     Nhớ Cà Mau nhớ rừng đước
     Mênh mông quá vườn chim
     Mênh mang quá bầy ong tìm mật

     Hương tràm thơm ngây ngất đất mới
     Anh như con ong bới nát hương tràm
     Có dáng em về lẫn khuất giữa rừng cây
     Xanh đất  xanh cây dạt dào sông nước

     Anh cứ muốn tan ra giữa hương tràm
     Anh cứ muốn đánh mất mình ơi cô gái Cà Mau!


CHÚT TÌNH GỬI LẠI LỢI AN -THẠCH ĐÀ

CHÚT TÌNH GỬI LẠI LỢI AN



       Cây và cây nối tiếp nhau
       Kênh chảy dài ồn ào đò máy
       Phố ngoài xa , xã nằm yên lặng
       Người lặng thầm trầm mặc mây bay

       Bè bạn tôi bộn bề quanh đây
       Những câu thơ rộn ràng thức dậy
       Tôi hiểu niềm vui không cần mặc cả

       Bên thềm râm bụt nở đầy sân

GỬI NGƯỜI ĐI ĐẦM THỊ TƯỜNG -THẠCH ĐÀ

GỬI NGƯỜI ĐI ĐẦM THỊ TƯỜNG



       Một vùng trời một vùng nước
       Nhà lá đơn sơ
       Đêm nào ngắm trăng trên đầm
       Một người đi một người lẻ bóng

       Đầm rộng mênh mông
       Tình người lửa cháy
       Thương con cá con tôm
       Nặng tình quân dân căn cứ cũ

       Mình vẫn nhớ dáng bạn rộng thênh trên cầu
       Ngồi bên nhau , nhìn thật sâu và đọc câu thơ cũ
       Rượu rót đêm thâu trời kịp sáng

       Người đi kỷ niệm mãi đằm sâu

NGHE VỌNG CỔ BÊN SÔNG CỬA LỚN -THẠCH ĐÀ

NGHE VỌNG CỔ BÊN SÔNG CỬA LỚN



          Ngồi nhìn ra sông Cửa Lớn
          Nghe tiếng hát em vọng về
          Người đi dường như nước chảy
          Bên cầu còn lại đam mê

          Em hát cái thời mở đất
          Em hát lúc tình gieo neo
          Thương con đường dài cuối Việt
          Nhờ câu ca vững tay chèo

          Hát đi qua miền nhan sắc

          Anh còn ký ức đem theo

QUÁN VƯỜN Ở KHÁNH HẢI -THẠCH ĐÀ

QUÁN VƯỜN Ở KHÁNH HẢI



          Con đường ngoằn ngèo sỏi đá
          Trưa nay bè bạn dắt tôi về ruộng đồng
          Những quán lá làm dịu đi bực bội
          Hoa rau muống trong vườn gọi tôi nhớ sự bình yên quên lãng

          Những cây bạch đàn căng mình  trong gió
          Như thử sức mình , như vượt lên chính mình
          Rượu nhắm với chuột đồng để mời mình về nguyên thủy
          ếch xào lăn ,lăn bản ngã ,lăn tâm linh

          những bận bịu , những lo toan tẹp nhẹp
          trở về thôi về ôm ấp cánh đồng
          những quán xá những con đường vội vã

          trở về thôi về tắm mát dòng sông

SÔNG ĐỐC MỘT TÌNH YÊU -THẠCH ĐÀ

SÔNG ĐỐC, MỘT TÌNH YÊU



       Bất ngờ có em bên cạnh mình
       Hoa của bây giờ chưa hò hẹn
       Làm sao anh tin bao ngày sóng gió ?
       Hoa bốn mùa chỉ để riêng anh

       Dòng sông hồ hởi gặp em an phận
       Cánh diều bay chao chát ước mơ
       Sau chiếc lá rơi ,mùa thu vừa đến
       Anh biết mình không thể vắng xa em


Thứ Ba, 5 tháng 4, 2016

GỬI EM ,CÔ GÁI CÀ MAU -THẠCH ĐÀ

GỬI EM , CÔ GÁI CÀ MAU



     Anh cầm mùa thu trên tay
     Để biết tháng ngày còn dài rộng lắm
     Chiếc lá rơi hăm hở về đâu?
     Sao dòng sông bịn rịn  chân cầu

     Cũng như anh một ngày bất chợt
     Nhận ra mình Sông Đốc xa xăm
     Và em đã hai lăm tuổi
     Một ngày buồn dài đến trăm năm

     Khi thề thốt làm mình giả tạo
     Anh cần yêu em im lặng lòng mình
     Khi tiếng gió cũng thành tiếng hát

     Anh về cuối đất để thương em

NGÓNG VỀ HÒN KHOAI -THẠCH ĐÀ

NGÓNG VỀ HÒN KHOAI
Xa tít tắp biển trời
Như bàn tay thiên nhiên úp xuống
Đá và đá nằm nghe sóng biển
Cây chập trùng muôn thú gọi tên

Ngọn lửa hải đăng thắp giữa vùng biển lạnh
Ngọn cờ bay cao vang lên lời hiệu triệu Phan Ngọc Hiển
Ngọn hải đăng đầu  tiên cuộc khởi nghĩa đầu tiên
Từ Nam Kỳ âm vang lời biển gọi

Ngóng về Hòn Khoai
Đường  lên thăm thẳm
Tôi muốn làm một cái cây trong rừng

Đứng nơi tiền tiêu giữa trời đất Mũi 

ĐÊM NGỌC HIỂN VẮNG AI -THẠCH ĐÀ

ĐÊM NGỌC HIỂN VẮNG AI
Dòng sông mênh mông dòng sông Cửa Lớn
Dòng sông mênh mông dòng sông Bồ Đề
Xưa xuôi ngược những vàm sông để về cuối đất
Nay đường xe thênh thang ta đi

Anh đi về cuối đất tìm em
Em bôn ba quê người xuôi ngược
Không làm cây đước cặm cụi giữa đất quê
Em hóa thân thành cây hồng  giữa phố bon chen

Anh ngồi nhìn nước chảy qua cầu
Cầu ở lại còn em trôi đi
Những dòng sông lăn tăn sóng nước
Lấp loáng ánh vàng xao động lòng tôi


THỚI BÌNH CHỈ MÌNH ANH -THẠCH ĐÀ

THỚI BÌNH CHỈ MÌNH ANH
Thị trấn đẹp như một lời hò hẹn
Hàng cây xanh kênh rạch dẫn ta về
Sông Trẹm nằm trăn trở những chiến công
Đây phố xưa nhà xưa thị trấn êm đềm

Thới Bình thôn đất đai trù phú
Thới Bình vùng văn hóa kháng chiến xưa
Em thiếu nữ dậy thì xuân cổ điển
Cung nữ xưa xa cách mạng bây giờ

Nhà cửa san sát
Ruộng đồng bát ngát
Thị trấn nằm như một bài thơ
Lòng người rung động những phím tơ






ĐẦM DƠI ĐẦY VƠI HÒ HẸN -THẠCH ĐÀ

ĐẦM DƠI ĐẦY  VƠI HẸN HÒ
Đầm Dơi đầy vơi hẹn hò
Một chiều về thị trấn ngã ba sông
Dương Thị Cẩm Vân người nữ anh hùng
Với đất này không thành trầm tích

Đầm dơi đầy vơi hẹn hò
Mảnh đất kiên trung mảnh đất hiếu học
Nơi lánh nạn gia đình Nguyễn Trung Trực
Đất cuối trời còn rào rạt tiếng gươm khua

Về Đầm Dơi về yêu cuộc sống
Đang dựng xây  đi lên từng ngày
Đầm Dơi đầy vơi hẹn hò
Đầm Dơi mảnh đất yêu thương



CHÚT TÌNH CÁI NƯỚC -THẠCH ĐÀ

CHÚT TÌNH CÁI NƯỚC
Về Tân Hưng ấm áp tình nông dân
Đầm Thị Tường chiều về bảng lảng
Lung Lá Nhà Thể căn cứ tỉnh ủy xưa
Đền thề Bác Hồ ngưỡng vọng tâm linh

Mảnh đất xưa xa lưu dân quy tụ
Mảnh đất hôm nay đan xen tình quân dân
Dân mở trái tim nuôi giấu cán bộ
Đất mở lòng mình cá tôm sinh sôi

Cái Nước ngày  về Cái Nước ở trong tôi
Kỷ niệm ngày xưa bừng lên như lửa cháy


TRĂNG SÁNG CỬA BIỂN BỒ ĐỀ -THẠCH ĐÀ

TRĂNG SÁNG CỬA BIỂN BỒ ĐỀ
Đêm nay trăng sáng cửa biển Bồ Đề
Anh nhìn về chợ Thủ
Hàng đáy đóng ven sông
Ngọn lửa hầm than le lói

Cửa Lớn con sông chảy từ biển ra biển
Ra cửa Bồ Đề là hòa nhập với biển Đông
Ơi con sông lạ kỳ
Ơi cửa biển chưa cựa mình thức giấc với tiềm năng

Trăng sáng cửa biển Bồ Đề
Anh nhớ em cô gái đất Mũi
Anh đến muộn câu thơ muộn ngày
Chỉ tình em một vầng trăng sáng


KÝ HỌA MỘT KHU VƯỜN -THẠCH ĐÀ


                             KÝ HỌA MỘT KHU VƯỜN
                                    
                                               

Cánh đại bàng về thu mình trong góc vườn chiều
                   Hòn thổ sơn mang khát vọng vững trải và trầm tĩnh
                   Mặt hồ giấu trong lòng tiếng nói đại dương
                   Những hàng cây những phận người trong nắng gió

                   Ông giáo già tạc vào mây trăng, tóc trắng , râu trắng
                   Đó là mặt trời không áng mây che
                   Những dòng chảy bao thế hệ không cạn
                   Nơi đây khu vườn chưa hoang vắng bao giờ

                   Nơi kia ồn ào nơi này tĩnh lặng
                   Nơi kia rực nắng nơi này gió lộng
                   Những hàng cây bất động những tách trà bốc khói
                   Chỉ tiếng lá rơi đánh thức mặt hồ tung tăng cá con.


NGƯỜI ĐỒNG HÀNH MƯA -THẠCH ĐÀ

NGƯỜI ĐỒNG HÀNH MƯA
                                                                 
      
Mưa làm cho cây cối xanh tươi
          Mặt đất mềm và thanh thản
          Hạt thức dậy sau ngủ đông băng giá
          Hừng hực hồi sinh

          Những cánh đồng tràn đầy thanh âm
          Những con đường tung tăng chân trẻ
          Xanh nụ cười con gái
          Dịu mát tầm nhìn những người già

          Mưa là cuộc chạy đua giữa gió và nước
          Giữa sấm và ánh sáng, giữa đất và mùa màng
          Cho người tích lũy cho đời sinh sôi
          Cho ai hồn nhiên hơn với cuộc đời

          Cho những cơm áo lặng dần
          Cho những nhọc nhằn ngủ quên trên đôi vai thiên nhiên
          Cho người ta thật hiền
          Để đi về những miền tươi xạnh

          Mưa ! mưa! Mưa! Mưa !
          Từng cung đàn nối trời và đất.









NHÌN XUNG QUANH ĐỂ KHÔN NGOAN -THẠCH ĐÀ

NHÌN XUNG QUANH ĐỂ KHÔN NGOAN
            Tôi nhìn trời
          Trời rộng lớn để nói lên ý chí và nghị lực
          Tôi nhìn đất
          Đất bao dung độ lượng và nhân từ
          Tôi nhìn gió
          Gió dậy cây biết sự mềm dẻo và linh hoạt
          Tôi nhìn nước
          Nước thẩm thấu như trí tuệ và tin yêu
          Tôi nhìn người
          Để học sự khôn ngoan không qua từng  trải
          Nhìn xung quanh để khôn ngoan hơn
          Nhìn xung quanh để có nhiều bài học

            28/5/2013

HY VỌNG XANH NHƯ MÀU MẮT EM VẼ -THẠCH ĐÀ

HY VỌNG XANH NHƯ MÀU MẮT EM VẼ
                                                                                   
Mỗi ngày cuộc đời ban cho tôi nỗi buồn
          Tôi tự cân bằng một niềm vui
          Những phiền muộn như cánh chim không mỏi
          Bay về đâu với trái tim đơn phương

          Ngày mai…người đứng phía nào con đường
          Sẽ làm gì khi đã tổn thương
          Màu mắt khác, màu mây cũng khác
          Bốn bề chật chội một mùi hương

          Sợ vỗ tay làm mình vô nghĩa
          Sợ buồn bã đi giống kẻ tội đồ
          Tôi mỗi ngày thảng thốt nỗi lo

          Mong hy vọng xanh như màu mắt em vẽ.

TỰ BƠI TRÊN GIƯỜNG -THẠCH ĐÀ

TỰ BƠI TRÊN GIƯỜNG
                                                                       

Như chiếc xe nổ máy mà không chạy
          Hoang hoải trong những giấc mơ
          Từ bến bờ này đến đại dương nọ
          Ngờm ngợp tôi bất cứ tiếng động nào

          Từ tiếng gà tôi loang vào tiếng sóng
          Là rác hay phù sa của đất mới phương Nam?
          Cha tôi đấy đứng rón rén bên lề giấc mơ
          Sợ ngập ngụa chìm vào dòng sông hoang tưởng

          Ngộ ra những triết thuyết hay giáo điều cao siêu?
          Không! Tôi dằn co cơm áo mỗi ngày
          Tôi giàu có giấc mơ , dư thừa vật vã
          Của sóng đời siêu đẳng bủa vây.



THƠ TẶNG NGƯỜI GẶP TRÊN ĐƯỜNG -THẠCH ĐÀ

THƠ TẶNG NGƯỜI GẶP TRÊN ĐƯỜNG
                                                                                   
Hành trình của tôi
          Hành trình của chú ốc sên
          Gõ nhịp với thời gian
          Trên niềm đớn đau của thân phận
          Bao bài ca nhạt phèo vô nghĩa
          Tôi tin là nước mắt thật thôi
          Nhưng người ta không ai chìm đắm
          Phải đi về hướng khác thôi
          Bao lời nói rải đi như gai nhọn
          Người cho đi ,tôi lặng lẽ cảm ơn
          Vị đắng rồi sẽ thành ngọt

          Uống đắng hoài phải quen thôi !

SỰ ĐƠN GIẢN THƯỜNG NGÀY -THẠCH ĐÀ

SỰ ĐƠN GIẢN THƯỜNG NGÀY
                                                                                   
Ta có phải như con bổ củi
          Lập trình chỉ có gật đầu
          Trước cuộc sống, trước nghịch cảnh
          Trước áp lực , trước trớ trêu

          Có phải chỉ có gật không?
          Hay lắc! trước những cám dỗ
          Trước những đổi thay
          Trước cái cũ tầm thường, trước cái mới vô nghĩa

          Ly trà sóng sánh khói mỗi ban mai
          Điếu thuốc lập lòe góc khuất tối
          Thản nhiên hay dửng dưng điều có lỗi
          Phần mềm phải là chính tôi.




NHỮNG MÙA THƠ ĐÁP ĐỀN -THẠCH ĐÀ

NHỮNG MÙA THƠ ĐÁP ĐỀN
          
                
                                Kính tặng Đỗ Trọng Khơi và Nguyễn Ngọc Hưng

          Những mùa thơ vượt lên trên số phận
          Các anh đang trình diễn trước hóa công
          Có những phút yếu lòng
          Tôi vịn các anh mà đứng dậy (*)


          Vinh quang không nằm ở giải thưởng
          Vinh quang nằm trong lòng bạn đọc
          Các anh hòa nhập vào biển văn chương không sợ đánh đắm mất mình
          Trời trả cho mùa hoa sau mùa đông khắc nghiệt


          Các anh có cùng chung cung mệnh
          Các anh vượt lên trên đau thương số kiếp con người
          Hạnh phúc đáp đền mùa cây trĩu quả
          Trong im lặng lòng mình tôi dõi theo tiếng thơ các anh
                             Sông đốc 22/10/2013
          (*) phỏng ý thơ Phùng Quán








EM ĐẾN TỪ THÁP NHẠN -THẠCH ĐÀ

EM ĐẾN TỪ THÁP NHẠN
         
   Em người con gái mảnh khảnh sương mai
          Sợ chạm vào mặt trời đánh mất chính mình
          Những con chữ gọi phố gọi mùa lay thức tuổi trẻ
          Theo mùa xuân trở về trên những đôi mắt óng ánh niềm tin



          Em đến từ miền quê cần lao và bền bỉ
          Vẫn nhận ra em giữa chốn đông người thị phi
          Em là hiện thân cái đẹp mong manh đổ vỡ
          Một chiều bình yên ngỡ ngàng nhận ra em



          Em người con gái tôi thương từ tiền kiếp
          Gió,nắng,mưa làng hoa làng rau vẫn lấm lem em
          Dù em có bôn ba,nhọc nhằn mưu sinh hay khát vọng
          Tôi vẫn chờ vẫn đợi một tình yêu quê hương
          6/8/2012


HÌNH ẢNH CỦA TRĂNG -THẠCH ĐÀ

HÌNH ẢNH CỦA TRĂNG


            Thiền
          Trăng soi đáy nước
          Hư ảo của cuộc đời
          Thiền
          Ngón tay chỉ trăng
          Nữa sự thật không phải là sự thật
          Trăng muôn đời là cảm xúc của thi sỹ
          Trăng là công án của thiền sư
          Hình ảnh của trăng không phải trăng
          Hình ảnh của em không phải em
          Thiền
          Lặng câm

          Thấu suốt tận đáy

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...