Hải Phòng tôi nhớ qua tiếng hát tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ
Qua trang văn tươi ròng cuộc sống của Nguyên Hồng
Qua thời hoa đỏ đầy xót xa nuối tiếc của Thanh Tùng
Qua những trang văn trang thơ của bè bạn
Tôi nghe sóng từ biển Hải phòng nói lên hào hùng những con tàu không số
Những địa danh đi vào lòng người vừa oanh liệt vừa đày những chiến công
Tầu cập cảng kéo hồi còi đưa tiễn
Những người thợ tan ca đi kẹt những nẻo đường
Hải Phòng làm tôi nhớ đến em
Ồn ã và nồng nhiệt đến thế
Tôi bỡ ngỡ phương xa tôi dịu dàng thi cảm
Nhờ có em tôi còn chỗ quay về
Những câu thơ ồn ào nhà máy
Hải Phòng ơi , người cất giữ trong lòng
Không thể lẫn vùng những vùng đất khác
Tiếng còi tầu đưa tôi vào bình minh
THẠCH ĐÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét