Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

TRUYỆN DÀI : HOA NỞ LÀNG TÔI - THỦY ĐIỀN - CHƯƠNG CUỐI

Nhà văn Thủy Điền
Chương cuối
Người đứng đầu
 
   Xã hội càng ngày, càng phát triển vượt bực. Mọi sinh hoạt trong dường như được tự do, ai muốn bán gì thì bán, ai muốn hành nghề gì thì hành nghề, miễn sao đừng đụng chạm đến Chính trị hay phá rối trị an là được. Nhìn về phương diện khách quan phải nói rất tuyệt vời. Bởi thế, bà con không còn sợ cảnh nghèo túng nữa. Nếu có vốn thì kinh doanh, hành nghề, còn không vốn thì đi làm công, dầu gì đi nữa ngày ấy bụng cũng đủ no, còn hơn! Ngược lại nhiều lúc cũng buồn, là khi lúc bần cùng thì dễ ăn, dễ nói. Riêng bây giờ sung sướng lên, lại sanh ra lắm điều, lắm tật.
      Qua những năm công tác, với nhiều thành tích đạt được, nó liên tục được truy thăng từ cấp úy rồi trở thành cấp tá, khi tuổi đời mới vừa ba mươi ba tuổi. Xét về cơ bản, nó là con một gia đình Ngụy, nhưng nhờ có Tư Quang che dù, cộng bản thân rất tốt nên cuối cùng nó cũng chẳng thua ai.
       Sau đợt bầu cử Hội đồng Nhân dân các cấp. Nó được phòng Công an Huyện đề cử, ra ứng cử và được trúng cử vào Hội đồng Nhân dân Huyện. Vài tháng sau Huyện ủy bổ nhiệm nó vào chức Chủ tịch Xã quê nhà.
       Với tư cách là một Chủ tịch, nó ít khi ngồi tại bàn giấy, mà hay thường rảo rảo theo dân. Bà con trong Xã nghe thằng Nhân về làm Chủ tịch Xã nhà, rất mừng và chờ đợi một tương lai xán lạn. Nhưng trong số ấy, lại có những người rất e ngại khi xuất hiện bóng dáng một Thiếu tá Công an chuyển ngành.
       Ngày trước làm Công an Kinh tế thì khác. Sỡ dĩ có những chuyện không vui chẳng qua là nhiệm vụ và bổn phận nó phải làm. Nhưng bây giờ lại khác, nó chẳng thèm bắt bớ ai cả, mà chỉ toàn là động viên, tụ hợp dân, phân trần những điều hay lẽ phải, kêu gọi bà con làm theo đúng chánh sách nhà nước. Công tác nầy nó và UBND Xã mất Thời gian gần một năm trời. Công tác động viên nầy chỉ lọt tai những người giác ngộ mà thôi, còn đối với bọn lưu manh thì chẳng thấm thía gì.
    Nói thì nói vậy, nhưng làm sao qua được lưới trời, bao nhiêu người tốt, bấy nhiêu người xấu trong Xã nầy đều nằm trong lồng tay của nó. Bởi thế, mấy tay lì lợm còn xót lại, nghe, thấy hơi nó là đái trong quần rồi. Nó có tính tốt, mặc dù người ấy thế nào đi nữa, nó vẫn đối xử, chào hỏi bình thường và cho rằng, nếu họ có tội, thì tội với Nhân dân, nhà nước chớ đâu có tội riêng nó mà xa lánh người ta. Chính những điểm ấy mà ai ai cũng rất mến nó.
    Bước qua năm thứ hai. Nó vạch ra những điểm cần phải thực hành cấp bách như sau.
-Kêu gọi Ngân hàng Xã lên kế hoạch cho những hộ nghèo vai tiền với lãi xuất thấp, trả dần để sản xuất Nông nghiệp như: Trồng trọt và chăn nuôi, hầu xóa đói giảm nghèo cho một số gia đình còn gặp khó khăn.
-Chính sách bắt buộc, tất cả những trẻ em trong Xã đều phải đến trường học, trong giờ học các em còn lỡn vỡn ngoài đường, cha mẹ sẽ bị phạt ngay.
-Các tụ điểm bán sỉ, lẻ cây Hoa giấy hay những ngành nghề khác phải đăng ký lại tất cả, nếu ai không đăng ký mà hành nghề chui sẽ bị phạt thích đáng.
-Những cơ sở cần người đến giúp việc, phải đến Xã đăng ký và sẽ được phân phối người đến làm việc.
-Ai muốn đi làm phải đến Xã đăng ký, để nhận được việc làm.
-Thành lập đội Bảo vệ 24/24 trong Xã, có quyền hạn như một Công an. Mục đích cho bà con an tâm làm việc và sinh sống.
    Năm thứ ba, nó cho tổ chức tiếp.
-Hàng năm sau Tết Nguyên đán một tháng, là lễ hội Cây Hoa giấy kéo dài đến tháng ba.
-Hàng tuần, vào hai ngày cuối tuần, Xã là nơi để Du khách đến tham quan và nghỉ ngơi.
-Đúng ba tháng, tổ chức bán Cây Hoa giấy giống rẻ một lần.
      Năm thứ tư, nó cho xây.
  -Mỗi ấp, một nhà giữ trẻ
  -Và, thêm một trường Tiểu học, tổng cộng Xã có tất cả là hai trường.
  -Đào tạo Giáo viên mầm non tại Xã.
    Trong quá trình làm Chủ tịch Xã, nó đã đưa ra rất nhiều dự án. Nhìn chung đa số đạt kết quả rất tốt và còn một số tồn tại vì lý do Tài chính, chưa thực hiện được. Nhiều lần nó đã kiến nghị lên cấp trên nhờ hổ trợ, hầu kịp thời cho sự phát triển chung. Nhưng Huyện trả lời, tình hình Tài chính còn khó khăn, ở đâu cũng vậy, cấp trên cũng đang khổ tâm như nó. Thế thì đành cùng chung số phận. Tuy, không hổ trợ được cho nó ngay lúc nầy, nhưng Huyện ủy lúc nào cũng khen ngợi và cho rằng, nó là một trong những vị Chủ tịch Xã gương mẩu nhất của Huyện.
      Sau khi mẹ nó mất, cũng là lúc nhiệm kỳ năm năm vừa kết thúc, điểm lại một phần đời, mười sáu năm vừa làm chính quyền, vừa đi làm Xí nghiệp, vừa đi Nghĩa vụ, rồi trở lại chính quyền, nó cảm thấy sự cống hiến như thế cũng đủ lắm rồi. Và, bổn phận, trách nhiệm còn lại, phải lo cho người vợ hiền và hai con thơ với chuỗi ngày còn lại. Rồi cầm bút viết đơn xin nghỉ việc và trở về với cuộc sống dân thường.
 Tác giả Thủy Điền
Mùa hè năm 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...