Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

THẦY GIÁO TRƯỜNG HUYỆN XỨ CÀ MAU Hắn hay rủ đồng nghiệp uống cà phê và dĩ nhiên hắn trả tiền . Hắn làm vui vẻ như nghĩa vụ , như một hành động đạo đức bố thí của đạo Phật .Hôm nào không có tiền là hắn trốn biệt . Điên thoại mời hắn , giả lơ không bắt máy .Tôi nói với bạn bè :hắn hết tiền rồi !.Tạng hắn là thích bao người khác hơn là để người khác bao mình . - sinh nhật chị em tặng bánh sinh nhật… - sinh nhật anh em góp thùng bia nhậu cho vui… Hắn vẫn xởi lởi với mọi người . Giáo viên trong trường nhờ dạy thay , hắn nhiệt tình giúp đỡ . Nhờ coi thi , nhờ giữ lớp hắn làm tất . Bây giờ hắn ba mươi tuổi . hỏi chuyện vợ con , hắn hát ngêu ngao : “ mà minh thì tay trắng làm sao cưới được em “. Tôi nghĩ : nếu không có hắn thì trường sẽ buồn và tôi mất một người bạn tri âm .



THẦY GIÁO TRƯỜNG HUYỆN XỨ CÀ MAU 
          Hắn  là một giáo viên trẻ của trường tôi . Năng nổ ,dám nghĩ dám làm , sáng tạo , hắn làm việc hăng say cho thỏa đam mê sức trẻ . Nhớ lúc hắn mới về trường . Hắn nói :
-         Em có dượng làm giám đốc sở giáo dục
-         Nhưng em đi bằng đôi chân của em  hắn tâm sự
Nhìn tấm bằng đỏ và bảng điểm các môn trên 8.0 của hắn . Mình biết
hắn là sinh viên giỏi khoa Ngữ Văn trường đại học Tây Đô.
          Sau này thân thiết với tôi hắn kể : gia đình em có bôn anh em . cha mẹ li dị . Cha đi theo vợ bé . Mẹ đi tu ở chùa Phật Tổ . Bốn anh em tự đùm bọc và bảo ban nhau qua cơn sóng gió . Hắn chạy xe ôm , tham gia đội dân phòng xã Khánh Hội  để tự trang trải cho qua hết ba năm cấp ba . Với gia cảnh như thế người khác sẽ chìm hẳn xuống giữa dòng đời . Nhưng hắn lại vươn lên như hoa xương rồng  trên cát để vào giảng đường  đại học . Vào đại học , hắn phụ hồ,  làm tiếp thị và bao việc không tên theo mùa vụ để xoay xở bốn năm đại học .
          Hắn tham gia các phong trào của trường một cách hăng say và  nhiệt tình . Kết quả hắn đạt được cũng khả quan . Giáo viên giỏi vòng trường , giáo viên chủ nhiệm giỏi vòng trường , giải nhất liên môn tỉnh Cà Mau , giải nhì liên môn quốc gia , hắn còn được giải khuyến khích viết báo của tỉnh . Nhớ lại lúc hắn viết các đề tài liên môn . các đề tài to lớn làm sao , có thể kể ra : làm sao để  kinh tế Cà Mau phát triển , biện pháp khắc phục ô nhiễm môi trường ở Sông Đốc …dĩ nhiên là người ta bỏ qua các đề tài đó . Tôi nói :
-         Mày mà đạt giải với các  đề tài vĩ mô đó thì ban kinh tế tỉnh nhà lập ra để làm gì ?
-         Em viết như rải mạ được cái nào hay cái đó !
Tiền lãnh giải từ cuộc thi liên môn mấy triệu hắn đãi học sinh cộng tác bằng hết
Quê hắn ở Khánh Hội. Nhưng dòng họ hắn lại ở Khánh Hải . Tổ phụ hắn ở bên Tàu qua . Dòng họ hắn không làm  ruộng , không đi biển . Chỉ làm nghề buôn bán trên sông và ai cũng giàu . chỉ có gia đình hắn nghèo , vì đổ vỡ . Cha hắn làm nghề tự do sống lay lắt . Hắn nói : cha hắn có một ưu điểm là làm lụng và nuôi gái! . Biết dòng họ khá giả hắn về vận động  dòng họ trao học bổng cho học sinh . Hắn vận động mười suất học bổng . Mỗi em được hai triệu . oách quá ! cho trường vùng sâu vùng xa như trường tôi .
Hắn là một giáo viên dạy Ngữ Văn . Hắn có một lợi thế là biết làm thơ và viết truyện . Thơ và văn của hắn đăng trên các báo trung ương và địa phương . Học sinh nhìn hắn thán phục .Hắn giảng như lên đồng , Hăng say và to khỏe và rền vang. Dạy thơ Hai Ku , hắn chỉ học trò làm thơ Hai Ku . Dạy thơ mới , hắn dạy học trò làm thơ lục bát và tự do . Hắn khuyến khích học trò sáng tác thơ văn ,để các em yêu thích hơn môn văn . Hắn chon bốn chục bài thơ của lớp 11c5. Lớp hắn chủ nhiệm , lớp chọn  xã hội của trường . Nhờ tôi viết lời giới thiệu . Tôi chấp bút ngay . Thế là tập san của lớp được in ra sau đó .
Lớp hắn chủ nhiệm có hai đứa học trò ở xa . Khả ở ấp Đầu Sấu Phú Tân .Đi học bốn giờ sáng em lội bộ đến trường . Trời nắng không nói . Trời mưa rất cực . Nhiều hôm em trễ học . Hiếu ở nông trường Dừa cách trường mười mấy cây số , qua sông qua phà rất vất vả . Hắn nói :
-         Hai đứa bây tới nhà thầy ở
Từ đó Hiếu và Khả ở với hắn đên hết năm học . Nhà gần trường hai em không đi học trễ nữa . Lớp không bị trừ điểm thi đua .Ba mẹ các em yên tâm , và cảm ơn thầy chủ nhiệm .
Hắn hay rủ đồng nghiệp uống cà phê và dĩ nhiên hắn trả tiền . Hắn làm vui vẻ như nghĩa vụ , như một hành động đạo đức bố thí của đạo Phật .Hôm nào không có tiền là hắn trốn biệt . Điên thoại mời hắn , giả lơ không bắt máy .Tôi nói với bạn bè  :hắn hết tiền rồi !.Tạng hắn là thích bao người khác hơn là để người khác bao mình .
-         sinh nhật chị em tặng bánh sinh nhật…
-         sinh nhật anh em góp thùng bia nhậu cho vui…
Hắn vẫn xởi lởi với mọi người . Giáo viên trong trường nhờ dạy thay , hắn nhiệt tình giúp đỡ . Nhờ coi thi , nhờ giữ lớp hắn làm tất . Bây giờ hắn ba mươi tuổi . hỏi chuyện vợ con , hắn hát ngêu ngao : “ mà minh thì tay trắng làm sao cưới được em “. Tôi nghĩ : nếu không có hắn thì trường sẽ buồn và tôi mất một người bạn tri âm .
10/2017

THẠCH ĐÀ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...