Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

TRUYỆN DÀI : HOA NỞ LÀNG TÔI - THỦY ĐIỀN - CHƯƠNG CUỐI

Nhà văn Thủy Điền

TRUYỆN DÀI : HOA NỞ LÀNG TÔI - THỦY ĐIỀN - CHƯƠNG 6

Nhà văn Thủy Điền 

TRUYỆN DÀI : HOA NỞ LÀNG TÔI - THỦY ĐIỀN - CHƯƠNG 5

Nhà văn Thủy Điền 

TRUYỆN DÀI : HOA NỞ LÀNG TÔI - THỦY ĐIỀN - CHƯƠNG 4

Nhà văn Thủy Điền 

TẠP CHÍ SÔNG HƯƠNG 12/2017

Có thơ Thạch Đà trong tạp chí Sông Hương Tháng 12/ 2017. cảm ơn ban biên tập tạp chí rất nhiều

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017

HỒ TRƯỜNG - NGUYỄN BÁ TRÁC

Hồ Trường

Đại trượng phu không hay xé gan bẻ cật phù cương thường
Hà tất tiêu dao bốn bể lưu lạc tha phương
Trời nam nghìn dặm thẳm
Non nước một mầu sương
Học chưa thành, danh chưa đạt
Trai trẻ bao lâu mà đầu bạc
Trăm năm thân thế bóng tà dương
Vỗ gươm mà hát
Nghiêng bầu mà hỏi
Trời đất mang mang ai người tri kỷ
Lại đây cùng ta cạn một hồ trường
Hồ trường! Hồ trường!
Ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước biển Đông chẳy xiết sinh cuồng loạn
Rót về Tây phương, mưa phương Tây từng trận chứa chan
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút cát chạy đá giương
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt có người quá chén như điên như cuồng
Nào ai tỉnh, nào ai say
Chí ta ta biết, lòng ta ta hay
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ
Hà tất cùng sầu đối cỏ cây.

(Sưu tầm trên mạng )

CHÙM THƠ TRẦN ĐỨC TÍN (CÀ MAU )

Thông tin tác giả
Họ và tên: Thủy Hàn Trần Đức Tín
Tên: Trần Đức Tín
Bút danh: Thủy Hàn
Sinh 1989.
Quê quán: Cà mau.
Địa chỉ: Hiện đang công tác giảng dạy tại trường THPT Sông Đốc, huyện Trần Văn Thời – Cà Mau.
Sđt: 0943.93.63.23

CÂY BÀNG ĐỎ - HOÀNG NGỌC ANH (PHÚ YÊN )

BÁO KIẾN THỨC GIA ĐÌNH 16-11-2017


NGOÀI LƯƠNG RA ANH KHÔNG CÒN GÌ KHÁC - THẠCH ĐÀ


NGHE ĐỜN CA TÀI TỬ - HOÀNG NGỌC ANH ( PHÚ YÊN )

Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

LỜI VÀ LỖ - THỦY ĐIỀN

Nhà thơ Thủy Điền
 
 
Lời Và Lỗ
 
      Thằng Quang nó nhỏ tuổi hơn mình, nhưng nó nói đúng. Tuy, nó chưa từng trải. Và, chắc có lẽ ngày nào nó cũng tới lui, gần gũi bên mình, nó đã nhìn thấy và rút ra được những bài học kinh nghiệm trong cuộc sống.
 
     

THƯƠNG VỀ TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ - THẠCH ĐÀ

THƯƠNG VỀ TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ (NK 1993-1996)
Vẫn biết đời hợp rồi tan
Chúng ta như cánh chim lìa đàn
Bay đi muôn phương tìm đất hứa
Vẫn nhớ về trường xưa tổ xưa
Trang vở mở ra ngọn lửa đời thắp sáng
Hai mươi năm kỷ niệm chưa nhòe
Lòng vẫn mong trở về thời áo trắng
Nơi cơn mưa đời chưa lắm chân
Hãy giữ dùm em nụ cười trong trẻo
Như đàn chim trời về hát giữa trường xưa
SĐ 20/11/2016

Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

CHUYỆN CU TỐ LÀNG TÔI Tạo hóa thật bất công! Mọi nét đẹp của thế gian này dường như đều dồn hết cho mẹ cu Tố. Đến cả người đàn ông tràn trề nhựa sống, là niềm tự hào duy nhất, là nỗi khát khao vật vã từng đêm của các cô gái làng cũng bị mẹ nó nhăm nhe cướp mất. Của đáng tội, hai người ấy quả thật rất xứng đôi. Nhưng cũng chỉ tại mẹ nó. Bao nhiêu trai làng sẵn sang quỳ gối, dâng nộp tất tật gia tài để được nên vợ thành chồng, vậy mà cứ dửng dưng, không chịu chọn lấy một ai, lại chọn luôn anh chàng Q đẹp trai, giỏi giang, và khỏe mạnh nhất làng. Ban đầu, mọi người bán tín bán nghi, nghĩ mẹ cu Tố chỉ coi chàng Q như người anh trai tốt bụng. Nhưng từ cái lần rình trộm, thấy chàng Q ghì chặt mẹ cu Tố vào vòm ngực vạm vỡ, thì, con gái làng Trúc Xuân nhảy dựng lên như giẫm phải lửa. Không ai bảo ai. Tất cả đều hậm hực: Như thế là không được! Như thế thì thật quá quắt! Đã quá đẹp rồi lại còn muốn chiếm nốt cái đẹp cuối cùng của làng Trúc Xuân ư? Không đời nào! Thế gian được vợ hỏng chồng, các cụ đã nói, cấm có được sai! Yêu ai thì yêu. Lấy ai thì lấy. Nhưng nhất quyết không được là chàng Q! Nhất định phải như vậy!

NHỚ HÀN MẠC TỬ Trăng ơi! Trăng tựa chiêm bao Chở che hồn của thi hào tổn thương Trăm năm sương khói vô thường Thơ anh còn mãi vấn vương bên đời


ĐỪNG NHÌN ANH GIỐNG NGƯỜI TA Anh còn có một bóng đêm Một son môi một dáng em để hồng

Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

THẦY GIÁO TRƯỜNG HUYỆN XỨ CÀ MAU Hắn hay rủ đồng nghiệp uống cà phê và dĩ nhiên hắn trả tiền . Hắn làm vui vẻ như nghĩa vụ , như một hành động đạo đức bố thí của đạo Phật .Hôm nào không có tiền là hắn trốn biệt . Điên thoại mời hắn , giả lơ không bắt máy .Tôi nói với bạn bè :hắn hết tiền rồi !.Tạng hắn là thích bao người khác hơn là để người khác bao mình . - sinh nhật chị em tặng bánh sinh nhật… - sinh nhật anh em góp thùng bia nhậu cho vui… Hắn vẫn xởi lởi với mọi người . Giáo viên trong trường nhờ dạy thay , hắn nhiệt tình giúp đỡ . Nhờ coi thi , nhờ giữ lớp hắn làm tất . Bây giờ hắn ba mươi tuổi . hỏi chuyện vợ con , hắn hát ngêu ngao : “ mà minh thì tay trắng làm sao cưới được em “. Tôi nghĩ : nếu không có hắn thì trường sẽ buồn và tôi mất một người bạn tri âm .


THẦY GIÁO TRẦN ĐỨC TÍN Trước khi tốt nghiệp đại học năm 2012-2013 . thầy Tín có một gia cảnh rất khó khăn . Cha mẹ li dị . Cha theo vợ bé . Mẹ đi tu. Bốn anh em thầy , tự đùm bọc và tự lập vươn lên . Nội ngoại ở xa nên mấy anh em bảo ban và yêu thương nhau . Trước khi đến cổng trường đại học , thầy Tín chạy xe ôm , làm bảo vệ , dân phòng ở xã Khánh Hội . Vào đại học thầy làm đủ nghề để vừa mưu sinh và trang trải học tập .Thầy là sinh viên giỏi khoa ngữ văn trường đại học Tây Đô.niên khóa 2009- 2013.

Nhà giáo nhà thơ Trần Đức Tín 

HỒ THANH NGÂN - GÃ LÃNG MẠN CUỐI CÙNG Lê Thiếu Nhơn viết: “Hồ Thanh Ngân ôm mộng thi sĩ từ rất sớm. Hồ Thanh Ngân mê thơ đến mức, ngày nào cũng chui đầu vào Thư viện Phú Yên nghiền ngẫm hết tập thơ này đến tập thơ khác. Những tác phẩm đầu tay của Hồ Thanh Ngân đã chớp lóe thi tài. Những năm học trò của tôi và Hồ Thanh Ngân, đường phố Tuy Hòa vẫn còn thưa vắng. Mỗi chiều Hồ Thanh Ngân đạp chiếc xe không phanh không dè, chỉ trơ trọi cái sườn và hai cái lốp, rủ tôi lòng vòng thị xã tìm cảm hứng. Dạo ấy, Hồ Thanh Ngân mê một nữ sinh cùng trường, nên thường đứng góc đường lóng ngóng dáng nàng đi ngang. Khổ, mối tình đầu mong manh quá, Hồ Thanh Ngân thất vọng làm những câu thơ khỏa lấp tâm trạng mình. Trong một lần hai đứa đạp xe lang thang, Hồ Thanh Ngân đọc cho tôi nghe bài thơ viết tặng cho cô gái kia. Tôi loạng choạng cả tay lái khi nghe câu Em đến trường theo lối mùa đông. Không phải lối Nguyễn Du hay lối Nguyễn Huệ mà là lối mùa đông, mùa đông thời tiết cũng như mùa đông trái tim kẻ si dại! 17 tuổi đã viết một câu thơ nay nức buồn thương như thế, không phải đùa! Thú thật, lúc đó tôi chưa có câu thơ nào so được với câu thơ ấy của Hồ Thanh Ngân!”.








Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017

ĐỌC TÌNH NHÂN ƠI CỦA TRẦN HẠ VI - ĐẶNG XUÂN XUYẾN Những câu thơ rất “phồn thực”, bỏng nhẫy truy hoan và nỗi sướng rơn hoan hỉ của cô gái sau cuộc ái ân mãn nguyện được Trần Hạ Vi quẳng toẹt lên gường, chẳng cần úp úp mở mở, che che dấu dấu. Gã trai đã hết hưng phấn, đang thèm được nghỉ ngơi khi đã làm xong nhiệm vụ của giống đực nhưng cô gái thì vẫn còn đang âm ỉ rạo rực, vẫn còn đang lửng lơ ở đỉnh của khoái cảm. Tuy “Úp mặt em cười sau nhàu gối chăn hoan” vì đã mãn nguyện với trận “Mưa nguồn xối lũ” nhưng cô vẫn chờ được ngấu nghiến tiếp, vẫn sẵn sàng với những “nhàu gối chăn hoan”. Máu lửa trong hành động, bạo liệt và tự tin trong cả suy nghĩ như thế bởi cô tin vào thứ vũ khí lợi hại đang sở hữu: “Nghĩ gì bên bờ môi căng mọng ngụm tươi non mời gọi”. Vâng! Tôi khoái hình ảnh “bờ môi” rất nữ tính, rất sex này. Một hình ảnh đẹp, tươi nõn mà phồn thực, căng phồng những gợi cảm, và đầy kích thích dục tính như thế thử hỏi có gã đàn ông nào “làm thinh”? Tôi cũng khoái tính cách thẳng thắn, bạo liệt của cô gái: Yêu bảo yêu! Thích thì sẵn sàng “ba bảy cũng liều” chứ chẳng thèm ỡm ờ, thả thính. Không nói nhiều về gã trai, chỉ một câu thán “sao anh cứ làm thinh?”


nhà thơ Đặng Xuân Xuyến

Thứ Ba, 14 tháng 11, 2017

CHỊ VƯỢNG - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Chị Vượng
- Tặng chị Vượng -
Xếp nón thúng quai thao
Chị khạo khờ
Gả cho gã đàn ông khó tìm được vợ
Mười năm cặm cụi thân cò
Chị đắp lên gã đàn ông rúm ró
Nụ cười no đủ phởn phơ
Ánh mắt biết gài nỗi nhớ
Mười năm làm vợ
Mười năm vò võ
Chị gằn lòng thao thiết tiếng ầu ơ...
Thủ thỉ ru chị những giấc mơ
Gã cột vào chị câu tình chồng nghĩa vợ
Chị khạo khờ
Chị bấu bíu giấc mơ
Chị gồng thêm vài gánh nợ
Gã tang bồng sải cánh ước mơ
Thêm mười năm thân cò
Thêm nữa mười năm chị âm thầm lệ nhỏ...
.
Ngày trở về với công danh đã có
Dắt theo mắt xanh mỏ đỏ
Gã tiêu nhiều tiền Đô
Gã nói toàn xì xồ
Gã đòi bỏ vợ.
Chị thẫn thờ
Nhìn giấc mơ
Nhìn những mảng màu bục vỡ.
.
*
Hà Nội, 14 tháng 11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
.

CHÙM THƠ CŨ LỤC LẠI - Ngang qua cổng trường xưa Lòng minh mang nỗi nhớ Ký ức không đòi nợ Chợt nhớ tuổi học trò Hoa sữa chiều thưa nắng Áo trắng em giờ đâu? Đã thơm màu hoàng điệp Hay đã gãy nhịp cầu ? Bao năm mình còn vậy Câu thơ tuổi học trò Thương những trang giáo án Chở thầy cô về đâu! Ngang qua con đường cũ Ngang qua cổng trường xưa Thời gian không đứng đợi Mình được thèm như xưa


Thứ Hai, 13 tháng 11, 2017

CHÙM THƠ LỤC BÁT 2...Thương nhau chiếu sáng mặt trời Không thương nhau ném những lời giá băng Đêm nay có kẻ ngắm trăng Trăng soi đáy nước lòng đầy ngẩn ngơ Khói hương tua tủa bơ phờ Có người đến thắp không chờ đợi chi






CHÙM THƠ LỤC BÁT giá như đừng có lỡ làng lang thang mây trắng biết đàng về quê ... tu hành nghèo khổ nhưng vui hát câu lạc đạo an bần thảnh thơi hào quang Phật như mặt trời chúng sinh đón nhận nơi nơi tùy mình ...




SỢI TÌNH 1-2 - LÊ KIM THƯỢNG

THƠ TÌNH  LỤC BÁT  2017


SỢI   TÌNH   1 - 2

1.

Mùa qua... mùa nắng, mùa mưa
Nhớ ngày tháng ấy mình chưa... một mình...
Em còn tuổi nhỏ nguyên trinh
Áo dài trắng xóa lung linh dáng hiền
Nắng rơi tà áo nghiêng nghiêng
Làm duyên em xõa tóc tiên xanh trời
Tóc chia bao sợi tình rời
Sao em buộc chặt cuộc đời của tôi
Đôi con mắt liếc gọi mời
Dáng xuân em đứng giữa trời mộng mơ
Nụ hoa hàm tiếu đón chờ
Nụ hôn rơi xuống đôi bờ hồng non
Tóc ôm khuôn mặt thon thon
Rèm mi cong vút... mắt tròn, mắt nai
Theo em ngàn dặm đường dài
Bao mùa lá rụng... miệt mài mộng du
Lầu Ông Hoàng... vắng tịch u
Cho tôi mười ngón tay ru thiên thần
Ánh trăng trải sáng trên sân
Ánh trăng trải sáng trắng ngần ngực em
Giọt tình đọng ngọt môi mềm
Giọt tình đọng ngọt... êm êm da trần...

Thứ Sáu, 10 tháng 11, 2017

ĐÔNG VỀ - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Đông về
Thu rón rén nép mình sau rặng liễu
Đông thậm thò ngấp nghé phía bờ tre
Ưng ửng má thẹn thùng như ngấm rượu
Ngăn ngắt chiều, cải ấp nụ triền đê.
*
 Nội, 07 tháng 11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
.

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

MẤY ĐỘ YÊU NGƯỜI - THỦY ĐIỀN

Nhìn Theo
Nhìn theo hình dáng người đi
Mang bao kỷ niệm khắc ghi theo cùng
Kẻ đi, người ở buồn chung
Không gian cũng thế, như dường tái tê
Người đi “ Chẳng hẹn ngày về “
Thương thay bao cảnh bộn bề còn đây
Lao đao nào có ai hay
Chôn vùi phận nữ những ngày tuổi xuân
Nhìn theo xa khuất đường trần
Trời như giông bão đang ầm...bên tai
Mưa rơi, nước mắt chảy dài
Một màu tang trắngđẩm hai má gầy.
Thủy Điền
30-10-2017


RƯỢU TÌNH CHƯA CẠN - LỆ HOA TRẦN

Màu Lá Úa
Kể từ đó, trời dường như hết nắng
Mưa lạnh nhiều ướt đẩm cả đời em
Và, hoa vườn chẳng còn dáng nụ xinh
Chỉ lác đác, xa xa màu lá úa
Em cũng thế, thôi khoe màu áo lụa
Sắc xanh, vàng dần nhạt tiếng thời gian
Hoa đang xinh, dưng bỗng vội héo tàn
Trời khắc nghiệt đổi thay không kịp trở
Anh anh ơi ! Chỉ còn là nỗi nhớ
Tình chúng mình như gió thoảng, mây bay
Ngày như đêm, đêm chạy đuỗi đêm dài
Vầng trăng khuyết cứ nhởn nhơ trước mắt
Trong bóng tối em ôm đầu bật khóc
Sao cuộc đời cứ mãi, vẫn trớ trêu
Thương người ta, thương thật, thật là nhiều
Thế lại nở đan tâm lòng chia cách
Trong khoảnh khắc hỏi lòng? Rồi tự trách
Nhưng làm gì. Thuyền đã nhẹ lướt xa……….!
Lệ Hoa Trần
05-11-2017




Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017

CÕNG CHỮ TRÊN SÔNG - TRẦN ĐỨC TÍN

CÕNG CHỮ TRÊN SÔNG
Rẹt…rẹt…
Tùng.
Nhìn mặt bọn nhỏ dưới lớp, nét mặt căng dần theo từng con chữ. Như bộ phim cắt khúc chỉ còn phần trailer đang hiện dần, uà về đột ngột trong đầu chúng. Bỗng thằng nhóc Nhẫn đánh cái “chát” vào đùi, thét:
-         Trời! Tủ đè! – Khi nó đọc xong đề thi. Nó nhanh trí xoay sang con Nguyên:
-         Mày đề mấy?
-         Đề 02.
Có người bắt chuyện nó tiếp luôn:
-         Lần này thì Sông Mã xa rồi Việt Bắc ơi!
-         Vậy mày cũng đề 02, Tây Tiến hả?
-         Không đề 01, Sóng.
Rồi cả lớp nhao lên bàn tán, hỏi han, có đứa cười, đứa than oán… Lão giáo tằng hắng:
-         Trật tự! Trước khi thi tôi có những quy tắc canh thi như sau:
Quy tắc 1, khi phát đề rồi, câu nào không biết các em có quyền hỏi bạn, tùy ý nhưng… đừng để tôi nghe.
Quy tắc 2, các em có thể sử dụng tất cả các loại tài liệu, tùy thích. Nhưng….đừng để tôi bắt được.
Lần này thì xấu số, gặp ngay ông thầy canh thi khó nhất trường, bao lớp anh chị khối trên vẫn gọi thầy bằng bốn từ và khi nhắc tới ai cũng lạnh xương sống: “Sát thủ phòng thi.”
-         “Bắt đầu tính giờ!”

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...