11.CUỘC ĐỜI LUÔN TRẮC TRỞ CÓ GÌ ĐÂU PHÀN NÀN
Cuộc đời luôn trắc trở có
gì đâu phàn nàn
Ngồi với nhau hết buổi
chiều với bao nhiêu đắm say
Gió thổi bay hết những đám
mây
Làm sao mưa rơi ướt mặt
Có những lúc lòng ta đau
như cắt
Người gần quanh đây mà sao
vô duyên
Đứng ở đất bằng mà mình
thấy chung chiêng
Thèm quá một bờ vai để tựa
vào
Lòng thôi lăn tăn lòng
thôi so đo
Mình tập vô cảm trước thị
phi cuộc đời
Nước mắt đâu phải lúc nào
muốn khóc cũng được
Đành an ủi mọi chuyện như
trò chơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét