BÌNH YÊN NƠI CUỐI ĐẤT
Trái bình bát rụng xuống chiều châu thổ
Nhặt cầm tay còn đong đầy nắng vàng
Con còng gió giương mắt mùa biển động
Nồi cháo khuya ngọt ngào tình bè bạn
Đất Mũi mờ xa đất Mũi tủi phận mình
Đường mòn Hồ Chí
Minh đi về nơi cuối Việt
Bàn chân lội sình
tươm lên màu máu đất
Cho tràm đước và câu vọng cổ xanh lên
Cá thòi lòi ngơ ngác bàn chân quen
Đây máu đất trải dài vươn lấn biển
Hang đáy cheo leo gối đầu lên sóng gió
Câu vọng cổ ngân vang loang loáng đêm dài
Bình yên cuối trời bình yên cơn gió
Ta muốn thành tràm đước để sinh sôi
THẠCH ĐÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét