Thứ Năm, 29 tháng 6, 2017

QUÊ TÔI - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Quê tôi
Quê hương tôi bên dòng sông sắc đỏ, 
tháng tám lo nước lũ tràn về. 
Tôi thương lắm vùng quê chiêm trũng ấy 
màu áo nâu mưa nắng dãi dầu. 
Thương hạt gạo lặn lội mưa bão, 
tắm mồ hôi kẻ khuya sớm tảo tần.
Giữ biên thùy tôi nhớ không quên 
những đoàn xe hướng nhanh biên giới. 
Các cháu ơi ở nhà ngoan học giỏi. 
Những lời chào nghẹn đắng đầu môi. 
Tuổi mười bốn tôi ngây thơ lắm, 
mãi bần thần nhìn hút bánh xe lăn.
Mẹ nuôi tôi bằng khuya sớm nhọc nhằn, 
bằng câu hát gánh cuộc đời tần tảo. 
Nơi biên giới giữa ấm tình đồng đội, 
tôi ngỡ mình ngon giấc trong nôi.
Dẫu một thời thơ trẻ nhanh trôi, 
với quê mẹ tôi còn nhỏ dại. 
Bạn bè ơi có về qua nơi ấy 
cho gửi lời về ĐỖ HẠ quê tôi.
*.
Viết lại, ngày 09.08.2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
..

Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

CHÙM THƠ LỆ HOA TRẦN

 
 
Thơ Lệ Hoa Trần
 
 
Trả Lại
 
Trả lại cho người chiếc áo hoa
Trả đêm hạnh phúc dưới trăng ngà
Trả lời ngọt mật người trao gởi
Trả tình ta suốt mấy năm qua
 
Em quay về lại nơi từng đã
Một thời con gái chẳng sa hoa
Mái tranh, bếp lửa nồi khoai sắn
Áo lụa bà ba nét mặn mà
 
Người ơi ! Xin trả, xin xin trả
Kiếp nầy duyên phận của đôi ta
Không tròn, xin hẹn nhau kiếp khác
Hãy nhận giùm tôi để gọi là.
 
Lệ Hoa Trần
21-06-2017
 

QUÊ HƯƠNG TÔI ĐẸP LẮM - THỦY ĐIỀN

Kỹ Niệm Ngày Hôm Ấy
 
Sáng hôm ấy, ngồi bên quan cốc
Nghe cái “Ầm” Cột lửa dâng cao
Mấy cái nhà vỡ nóc, lộn nhào
Tiếng trẻ khóc nghe sao sầu não
 
Cũng trưa ấy, dân tình xôn xáo
Người đi xa vội vả quay về
Kẻ đào hầm, người đấp tẩn xê
Trên đường phố vắng người qua lại
 
Tối đêm ấy, cả làng ái ngại
Đèn nhà ai tắt sớm lâu rồi
Chiếc rèm thưa cũng vội buông lơi
Đêm thao thức, côn trùng réo gọi.
 
Tẩn xê: Hầm trốn đạn
 
Thủy Điền
24-06-2017

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

CHINH PHỤ NGÂM KHÚC TÂN THỜI - NGUYỄN KHÔI

(Chinh Phụ Ngâm Khúc tân thời)

Thuở lục lộ nổi cơn gió bụi
Khách đi đường lắm nỗi truân chuyên
“Thăng”  kia thăm thẳm tầng trên
Vì ai quy hoạch cho nên nỗi này?
Phố Sài Thành người dày như kiến
Đường Sài Thành xe bện như sông
Sáng ra phải đến cửa công
Nửa đêm xuất phát vẫn không kịp giờ!
Xe cứ nổ vật vờ chẳng tiến
Còi cứ kêu mà kiến chẳng bò
Mặc cho pô-lít hét hò
Đường ta ta cứ vừa dò vừa “din”.
Lý Thái Tổ một nghìn năm trước
Có chiêm bao chẳng được thế này:
Triệu người mặt đỏ hây hây
Bước đi một bước giây giây lại dừng.
Lòng thiếp tựa bừng bừng lửa đốt
Dạ chàng như  xát bột ớt cay
Hết giờ, tan lớp rồi đây
Con thơ ngóng mẹ, bạn bầy ngóng… bia.
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy lao xao những nước cùng xe

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

THÀ NHƯ ĐÊM TỐI - THỦY ĐIỀN

Hội Ngộ
(Thơ Vui)
 
Năm mươi năm gặp lại
Ngỡ ông nhắc chuyện xưa
Chưa nghe mà lệ ứa
Ai ngờ ! Ông lại bảo
 
Bà bây giờ thế nào
Ốm yếu, lại khom lưng
Cười đưa hàm răng sún
Trông mà thấy chán chê
 
Vậy ngày xưa sao mê?
Bởi bà đi ngay thẳng
Răng cỏ còn đàng hoàng
Dáng dịu dàng dễ thương
 
Còn ông? Hãy nhìn gương
Có hơn tôi nào nhỉ
Mặt nhăn như con khỉ
Tướng tá giống hệt cheo
 
Thế mà lại chèo đèo
Tưởng mình vẫn còn xuân
Xin lỗi bà, tôi quên
Dạo nầy hay lú lẩn.
 
Thủy Điền
21-06-2017

ĐÔI KHI - TỊNH ĐÀM

ĐÔ I  KHI ...
(Thân tặng bác G.T.ĐIỆP)
Đôi khi cắc cớ hỏi người ,
Đời bao nước mắt,nụ cười cho nhau ?!
Cũng như hạnh phúc,khổ đau ,
Là thêm hương vị sắc màu tình yêu .
Đôi khi buồn đến trăm chiều,
Lòng vương ý nhớ đã nhiều xót xa.
Tưởng người mới biết thương ta,
Hoài mong chi lắm rồi ra hững hờ.
Đôi khi,ngồi hát vu vơ ,
Nghe đêm dậy khúc tình thơ dạt dào .
Người còn gửi mộng chốn nao
Có hay mộng đã rớt vào cõi xưa ...

Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN - THẠCH ĐÀ

COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN 
Tưởng nhớ nhà thơ Trần Cao Trí 
Gió quê nhà đã đi xa 
Chỉ còn hương gió lân la ngoài đồng 
Hòn Ngang một mảnh trăng cong 
Người thơ đục chữ phá văn ...Sơn Hòa
Anh đi như sự bất ngờ
Anh về như thể tình cờ mà thôi
Từ đây hình bóng xa rồi
Coi như Suối Bạc lạc loài Củng Sơn
21/6/2017
THẠCH ĐÀ

THƠ LỤC BÁT - TỊNH ĐÀM

NHỦ LÒNG CÒN CHÚT NHỚ THƯƠNG .
Nhủ lòng đừng kể tháng năm ,
Để hoa kia hẹn đến rằm tỏa hương.
Nhủ tôi,còn chút nhớ thương ,
Gởi theo cùng gió về phương em
chờ.
*VẪN LÀ ...
Vẫn là chiều
Thả bóng rơi .
Gió mang niềm nhớ
về nơi xa nào ?
Vẫn là tôi,
Bước chênh chao,
Đi cùng năm tháng...
với bao lụy phiền!
Vẫn là Em,
Ước mơ hiền.
Dỗ dành tôi ngủ hồn nhiên ...
Mộng người .
TỊNH ĐÀM
(TPHCM )

CHẬU HOA CAY, ĐẮNG - THỦY ĐIỀN

Chậu Hoa Cay, Đắng
 
Sau ngày Sinh nhật lão Thắng, hai bà đầm tình cờ gặp nhau trong buổi đi chợ tại Siêu thị  Cửu Long. Hạnh hỏi Lan?
-         Hôm Sinh nhật lão Thắng bà có thấy cái gì lạ không ?
-         Không ! Vẫn bình thường, ý bà muốn hỏi cảnh gà trống nuôi con chứ gì.
-         Chuyện đó ai mà không biết mà còn phải hỏi.
-         Vậy bà thắc mắc điều chi ?
-         Từ ngày mụ Lắm bỏ đi, lão trồng rất nhiều hoa trước sân và đặc biệt hơn, lão trưng một chậu hoa thật lớn trước cửa nhà chỉ trồng chung hai loại là “Khổ qua và Ớt hiểm “. Lạ thật !
-         Kệ người ta, vậy mà cũng để tâm, bà lắm chuyện thật, mà nầy, hai loại vớ vẩn ấy sao gọi hoa được chứ ?
-         Tôi thì cũng chẳng để ý chi đâu, hôm ấy nhà tôi về nói ra, thì nghe, mình đàn bà ai lại quan tâm thế, nhưng đàn ông họ hay tò mò những cái khác thường đó bà ạ.
-         Thôi, chào bà, tớ phải đi nhé.
-         Vâng, hôm nào bà rảnh sang tôi chơi.
-         Ừ,
 
     

BÌNH CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN ĐƯƠNG ĐẠI CỦA NGUYỄN KHÔI -NGUYỄN ĐĂNG HÀNH

Vài lời tản mạn về
CHÂN DUNG 99 NHÀ VĂN
VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI
*
Tôi từng đọc chân dung các nhà văn đương đại của Xuân Sách, Đỗ Hoàng, Trần Nhương, Hồ Bá Thâm… Con số có tới hàng ngàn, nghe đâu trên ba ngàn khuôn mặt “danh giá” đã được ra lò, trong lúc hiện nay Hội nhà văn Việt Nam tổng thể chỉ có hơn ngàn.
Nay lại được chiêm ngưỡng 99 chân dung nhà văn Việt Nam đương đại của Nguyễn Khôi. Chà chà… Văn tài như “lá rụng mùa thu”, phen này đất Việt Văn Hiến lại bùng nổ nhân tài “đặc biệt” kỳ vĩ đây. Mỗi người mỗi vẻ: Xuân Sách quả là chín rưng rức, tràn trề thăm thẳm, góc cạnh sắc sảo, uyên thâm, uyên bác; Đỗ Hoàng đa năng táo bạo, giọng điệu sàng xê bay nhảy thủy hỏa tương giao; Hồ Bá Thâm dò dẫm dàn dựng, gắng gượng đưa đẩy; Trần Ngọc Sơn đều đều cần mẫn trơn tru tuồn tuột; Trần Nhương tự tin khôn khéo dụng công trau chuốt, công năng dàn trải,… Mỗi ông đều là những vị thủ kho mẫn cán, thu thập hồ sơ tên tuổi tác phẩm quá khứ hiện tại rồi lắp ghép, sắp đặt thành chân dung, thoáng đọc thoảng nghe cũng thỏa mãn cái tò mò, bức xúc nhưng xem kỹ đọc nhiều thì nhàm nhạt, ngấy ngộ... Theo tôi, đã là chân dung thì phải lột tả, phác thảo, khắc họa khuôn mẫu, cũng như thợ vẽ thợ ảnh phải đứng ở góc độ, chớp đúng thời cơ mà vẽ, mà chụp cái thần sắc để thành ảnh sống động, khí sắc thăng hoa, rồi mà treo ngắm, thưởng lãm... Còn bác Nguyễn Khôi nhà ta thì sao? Rất tốc độ, thật lòng, thật sự ra công cố sức đôi khi nín thở, dồn hơi, gắng bứt vượt, cố đèo bòng.... Có lẽ bởi cái bóng cái tán của Xuân Sách, cái áp lực của 200 công trình bài bản kỳ khu của Trần Nhương... Và thêm phần tuổi tác sức khỏe nên tác phẩm của bác phần nhiều viết bằng chí năng nên phần dương khí cương cường lộ liễu, nhiều câu na ná, công thức bài bản, xem mặt kể tên, lấy sự kiện sự việc, sự thật các câu chữ số phận của mỗi “nhà” rồi sắp đặt lắp ghép thành “chân dung” nên cứ na ná, trùng lẫn. Ngay cái tít Chân dung 99 nhà văn Việt Nam đương đại đã thấy rầm rộ hoành tráng quá, giá tác giả hạ bút đặt tên Thoáng nét người văn tôi tâm ý hoặc chẳng cần quốc hiệu đương thời bảo lãnh thì sẽ nhẹ nhàng dễ gần dễ cảm hơn. Dù sao tôi cũng vô cùng cảm phục lão thi sĩ, lý do đầu là ở cái tuổi lẽ ra cụ cứ ngự lãm khề khà trà rượu, cháu chắt hầu hạ kính cẩn ấy thế mà cụ vẫn cố dồn công lực phát tiết nội sinh làm nên tác phẩm lưu danh hậu thế. Thứ hai là cụ đã hùng dũng thẳng thắn, khảng khái không kiêng sợ các “đền đài thần thánh” một thời thiêng liêng ngự trị. Thứ ba là từ trái tim nhân hậu, tâm hồn khoáng đạt và sự từng trải, tác giả đủ bản lĩnh dũng cảm dám lên tiếng bảo vệ nhân văn, nhân quyền, nhân phẩm, sự thật và dân chủ. (Đúng ra là phải dẫn chứng cụ thể nhưng vì khuôn khổ bài viết vậy mời bạn đọc tìm đọc tác phẩm của Nguyễn Khôi sẽ rõ:/chan-dung-99-nha-van-viet-nam-uong-ai.html.) Thứ tư, tác giả nhân ái, công tâm, giàu tin đỡ lớp trẻ, người chưa có điều kiện, tác phẩm mới lấp ló cánh cửa văn chương hoặc chưa nổi bật, chưa khác biệt đặc biệt… mà viết chân dung văn học thì tiêu chuẩn đầu tiên là phải tìm kiếm, điểm danh, lựa chọn, tuyển chọn những gương mặt đặc biệt khác biệt, hữu danh tài đức, đã có tác phẩm vang dội, gây ảnh hưởng lớn trong xã hội...Mọi sự so sánh đều khập khiễng, soi mói, dòm ngó chê bai thì “chó nó cũng làm được”. Thôi, có nụ mừng nụ, có hoa mừng hoa, chúng ta hãy chúc mừng tác phẩm đã mẹ tròn con vuông, đã thành sách truyền bá, xin “Kính tích tự chỉ.”.

THƠ LỆ HOA TRẦN

Em Viết Bài Thơ Mang Tên Anh
 
Em viết bài thơ mang tên anh
Như dòng sông chảy suốt, yên lành
Xuyên qua khắp nẽo, miền đất nước
Ngàn năm đối bóng áng mây xanh
 
Em viết bài thơ mang tên anh
Cảm ơn mảnh đất trời ban tặng
Cảm ơn mảnh đất hình chữ S
Đã giúp dân ta lúc thăng, trầm
 
Em viết bài thơ mang tên anh
Như lời nhắn gởi kẻ tri ân
Quê hương "Đất, nước " hoà chung nhịp
Thủy Điền kiếp kiếp mãi kề nhân.
 
Lệ Hoa Trần

Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2017

CHÙM THƠ SỐ 3 CỦA THẠCH ĐÀ

PHƯƠNG NAM LỘNG GIÓ
          Những cây đước cây mắm vươn chân ra biển khơi
          Sình non cuối trời nhoài ra ôm ấp nước
          Hàng  đáy cheo leo đánh đu trên đầu sóng ngọn gió
          Câu vọng cổ ngân dài lấp loáng sóng vỗ đêm

          Đặc sản nướng nhẹ gọn gấp gáp với hành trình mở đất
          Bầy ong chắt lọc hương tràm  cho mùa trĩu mật đầu cây
          Ngọn sóng đánh chòng chành mạn thuyền lao đao giấc ngủ
          Cần câu kéo dài phăng mực xa khơi

          Đất trở mình phèn tươi lênh đênh cây lúa
          Tiếu lâm vỡ trận cười dài xua mệt mỏi thâu đêm
          Những thiếu nữ phập phồng trăng sau ngực áo bà ba
          Ký ức đợi phà chỉ còn là quá vãng

          Phóng khoáng chân chất cởi mở như phù sa bịn rịn đôi bờ
          Mở rộng tầm mắt nhìn là không gian bao la cò bay thẳng cánh
          Phương Nam !tiếng gọi cha ông như còn trong lồng ngực
          Hành trình cuối trời đất mãi sinh sôi
         






















                     

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...