Thử giải mã vụ tranh chấp tác quyền “Tổ quốc gọi tên”
Chu Mộng Long – Tổ quốc gọi tên là một bài thơ dở. Tôi dám chắc với anh Thỉnh, anh Thiều, loại thơ đó có không dưới ba triệu người nhận là tác giả. Hội Nhà thơ tha hồ mà giải quyết tranh chấp tác quyền khi Hội các anh đứng ra trao giải thưởng nhé!!!
Mấy ông mấy bà của Hội Nhà thơ làm thơ chuyên nghiệp mà dốt thơ, phán bừa!
Nào là hay dở tùy thị hiếu của người đọc, nào không cần phân biệt giới tính, nào làm thơ đôi khi ngẫu hứng nên không cần thống nhất phong cách!
Lạy Giời ạ! Yêu Tổ quốc mà yêu ngẫu hứng, không sợ Tổ quốc chửa hoang rồi đẻ con tạp chủng sao?
Chưa nói, nhiều chỗ trong bài thơ câu chữ rất ngây ngô. “Nơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây” là sao? Thiên tai, địch họa và lương dân lẫn lộn làm một à? “Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông” là máu gì? Máu có nhiều muối hả? “Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình/ Chúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốc” – đứa nào rập rình, mà rập rình sao lạingang nhiên, ai là “kẻ lạ mặt” mà không dám gọi tên? Và câu này quả tang yêu Tổ quốc trên đầu môi chót lưỡi: “Chín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam”, rất xúc phạm dân tộc khi vơ hết 90 triệu người vào đó!
Thơ cóp nhặt nên mới sinh ra cái hiện tượng lổn nhổn câu chữ. Một bài thơ đồng nát thì làm gì có giới tính hay phong cách?
Cho nên, khi đọc bài thơ hoặc nghe bọn trẻ nó hát, những cái đầu sáo sến đều cứ tưởng là của mình.
Tôi dám chắc với anh Thỉnh, anh Thiều, loại thơ đó có không dưới ba triệu người nhận là tác giả. Hội Nhà thơ tha hồ mà giải quyết tranh chấp tác quyền khi Hội các anh đứng ra trao giải thưởng nhé!!!
————————————
TỔ QUỐC GỌI TÊN MÌNH
(Bài thơ đang tranh chấp tác quyền?)
Đêm qua tôi nghe Tổ quốc gọi tên mình
Bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đá
Tiếng Tổ quốc vọng về từ biển cả
Nơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây
Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi
Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ
Thắp lên ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã
Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông
Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình
Chúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốc
Chúng dẫm đạp lên dáng hình đất nước
Một tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau
Sóng chẳng còn bình yên dẫn lối những con tàu
Sóng quặn đỏ máu những người đã mất
Sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc
Chín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam”
Chín mươi triệu người lấy thân mình chở che Tổ quốc linh thiêng
Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố
Ngọn đuốc Hòa bình trên tay rực lửa
Tôi lắng nghe
Tổ quốc
gọi tên mình
Nguyễn Phan Quế Mai hay Ngô Xuân Phúc?
————-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét