thư từ bài vở xin gửi về : hothanhngancm@gmail.com HỒ THANH NGÂN Hội viên hội văn học nghệ thuật Cà Mau Hội viên hội văn học nghệ thuật Phú Yên Hiện sống và viết tại Cà Mau Tác phẩm đã xuất bản : Sông Đốc Ngày Nắng Muộn - Nxb Thanh Niên (2016) Phương Nam Lộng gió - Nxb Hội Nhà Văn (2018) Trường Ca Nhớ Phú Yên - Nxb Hội Nhà Văn (2019 ) Chiều Ở Phía Ngược Gió - Nxb Hội Nhà Văn (2020)
Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2025
NGƯỜI GIỮ BIỂN - NGUYỄN HẢI ĐĂNG
NGƯỜI GIỮ BIỂN
( Tặng Tía tôi là Người Giữ Biển )
Tía tôi là người giữ biển,
Mắt rám chiều, da cháy bởi mưa giông.
Bàn tay chai như mỏ neo thầm lặng,
Gom nhặt nắng trưa, hong ướt mùa đông dài...
Má tôi giá lưới bên hiên,
Tiếng thở dài nghe như mặn vị muối.
Sợi chỉ khâu tháng ngày mong đợi,
Chờ con thuyền qua giấc ngủ lênh đênh.
Tía tôi lớn lên từ cá,
Từ tiếng máy nổ vang rền lúc hừng đông,
Từ cơn bảo chẳng hẹn bao giờ đến,
Mà tía tôi quen nhìn sóng vỗ như lòng.
Biển dạy tôi điều giản dị nhất:
Là biết ơn đôi chân vững trên tàu,
Là cơn gió không luôn tự do,
Vẫn đôi lúc thử thách bạc mái đầu.
Biển ơi biển ơi...
Tôi vẫn nhớ qua lời người để lại,
Cơn bão năm nao cướp mất người thân,
Những người mẹ mất con,
Con chẳng có cha , vợ lạc mất chồng.
Năm ấy ngày Linda đến,
Những người trai ra khơi không trở lại.
Chẳng ai biết bão như thế nào,
Đất thánh địa trăm năm không có bão,
Mà hôm nay, cả xóm giỗ một ngày.
Biển ơi biển ơi ... không quên được
Nỗi đâu mất mát còn giằng xé.
Người hoá dại , hoá điên tìm người khuất,
Biển đưa một số dạt bờ
Còn lại đâu, biển ?
Không gọi tên bão,
Nhưng nguy hiểm luôn còn.
Biển ơi, dâng trào nước mắt,
Người thân đi mất tuổi xuân rồi.
Tôi viết về đời từ làn nước mặn,
Gửi một lời thương đến những mái đầu xanh.
Bởi làm biển...
Chẳng có gì là chắc chắn,
Chỉ có tình, neo chặt mỗi ngày lành.
Hò ơi biển!
Họ sống cùng con nước lớn ròng,
Nghe biển hát qua tiếng hò êm ả.
Bữa cơm nghèo chan cùng mưa với bão lạ,
Vẫn ấm lòng hơn ngọc ngà gấm hoa.
Bao đứa trẻ...
Lớn lên cùng tiếng sóng,
Tập thuộc lòng từng hướng gió trời xa,
Tập gọi cá bằng lời ru của má,
Và tin rằng đời chẳng phụ một người ta.
Ôi! Những chiều hoàng hôn,
Máu chảy...
Nghe tin báo một chiếc ghe không về.
Cả thị trấn lặng,
Nghe như gió vừa đứng lại,
Mặt biển tựa mặt hồ,
Chỉ còn nghe tiếng mẹ gọi : " con ơi! "
Vậy mà biển ... Biển ơi là biển
Vẫn thế, vẫn vô tình,
Vẫn im diệu mà dữ dằn chẳng báo,
Đâu!
Có báo mà giấy báo tử trên tay.
Tía tôi ngư dân ...
Tôi chẳng mong đời huyền ảo,
Chỉ cần tía về, trọn vẹn một trời sao.
Tôi lớn lên, bên hình bóng biển khơi,
Trong giấc ngủ vẫn nghe mùi muối mặn,
Mỗi khi nhớ, lại thấy đèn xa lặng,
Như mắt tía… canh biển suốt một đời.
Biển ơi, biển ơi...
Một ngày tôi trở lại !
( Nguyễn Hải Đăng )
Sđ : 11/4/2025- 14/3/2025 âl
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
BÀI MỚI ĐẮNG
Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG
Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...
-
Chuyện của chị Linh giò chả (Truyện ngắn Đặng Xuân Xuyến) * Hôm trước, lâu rồi, chả hiểu duyên cớ gì, chị Linh giò chả tự dưng “bắt ...
-
NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ Tôi lên Cà Mau, hè này coi thi học sinh t.h.p.t tốt nghiệp. Làm giáo viên thì phải coi thi làm nhiệm vụ bắt ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét