Thứ Ba, 18 tháng 3, 2025

CHÙM THƠ NGUYỄN HẢI ĐĂNG sông đốc

CHÙM THƠ DỰ THI CỦA TÁC GIẢ NGUYỄN HẢI ĐĂNG ------------------------------ LỜI NGƯỜI LÀNG CHÙA:"Rễ càng sâu vào đất, cây càng mọc lên cao" ------------------------------- TƯỢNG ĐÀI KHÔNG SỐ Sông ông đốc... Dòng sông không chỉ mang phù sa Mà còn mang những câu chuyện xa xưa còn vọng lại Tượng đài đó Bóng in xuống mặt biển Như dáng hình bao người năm ấy ra đi Tưởng nhớ con tàu Rẽ sóng về phương bắc Bỏ lại sau lưng cái vẫy tay chiều gió lộng Bỏ lại tiếng gọi " mẹ ơi ! " Nghẹn ngào trên bến Bỏ lại quê hương với ngọn đèn dầu Những con người Chàng trai cô gái tuổi đôi mươi Gạt đi nước mắt , nắm chặt tay nhau tiến bước lên đường Sông vẫn trôi Trời vẫn xanh như ngày trước Nhưng lòng người có còn vẹn nguyên thuở trước không ? Mẹ già đứng lặng bên hiên nhà trống trải Ngóng tin con qua từng bức thư xưa... Lời cha dặn Ngày đi còn văng vẳng Rằng quê hương luôn đợi bước con về Để giờ đây Tượng đài sừng sững giữa đất trời Giữ lại một thời vàng son không thể mất Giữ lại dấu chân những người đã bước đi Giữ lại hồn sông Hồn người , hồn lịch sử Ai ngang qua Xin một lần dừng bước Lắng nghe sóng vỗ khúc bi hùng Lắng nghe gió kể chuyện năm xưa Lắng nghe lòng mình như vừa thức giấc SỰ CHUYỂN MÌNH CỦA THÀNH PHỐ BIỂN Ở một nơi vẫn như bao nơi khác Vẫn hai mùa mưa nắng luân phiên Nắng rát da , mưa xối xả Chẳng bao giờ cảm thấy êm êm Sông đốc nơi đây Tương lai thành phố biển Có dòng sông mang tôm cá phù xa Được bao bọc xung quanh là rừng nước Nhiều con sông như chiếc lưới dày Phát triển rồi ôi sông ông đốc Đã lớn lên qua năm tháng nước dâng Sông đốc bắt đầu với từng trăng đánh cá Sông đốc lớn lên với lễ hội nghinh ông Các con đường thì bắt đầu lớn Những ngôi nhà phát triển nâng cao Từ thôn quê yên bình muỗi cắn Hổ Há gầm vang động rừng khuya Lội xuống sông đỉa bu vắt cắn Mà giờ đây thành đô thị ồn ào Sông đốc nơi đây Có tượng đài bất hữu Đã ghi công bao chiến sĩ miền nam Tàu không số người người mong nhớ Kỷ niệm xưa nơi xa cách mọi người Sông đốc ơi con sông rộng lớn Những tháng ngày chờ đợi chuyến phà đưa Sẵn tâm sự chuyện đời thường hối hả Còn giờ đây ít lắm người đi Sợ một mai nơi này thay đổi lớn Sông đốc tôi ơi , thành phố biển xa hoa... ĐÔI NHÀ TƯỜNG THẮNG Ngồi trên chiếc xe vui lòng đón tết Mong gặp gỡ người thân để sum vầy Ngồi tâm sự chén trà cùng bánh mứt Kể nhau nghe hồi tưởng chuyện ngày xưa. Bao nhiêu năm dài đằng đẳng chia ly Giờ quay lại chốn đây mà xúc động Ôi ! Mừng rỡ hành trình là thử thách Về đến nơi không phải dễ ai ơi. Tường thắng ấp tôi yêu và quý mến Gắn chữ A sao dịu nhẹ làm sao Vĩnh thanh xã lòng còn nhìu mong nhớ Huyện Phước Long nơi tôi muốn trở về. Hỡi ơi cuộc vui nào chẳng có hồi kết Ngày cuối năm phải lên chuyến khứ hồi Lòng nao nao biết chừng nào về lại Nói thật ra nơi muốn đến là đây. Hẹn gặp lại quê ngoại cùng tất cả Chợ trưởng toà nhộn nhịp mà thân thương Hẹn gặp lại những gì đơn giản nhất Vì nơi đây tôi cảm thấy yên bình... (ảnh dưới: tác giả Nguyễn Hải Đăng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...