Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2025

TƯỢNG ĐÀI KHÔNG SỐ -NGUYỄN HẢI ĐĂNG(sông đốc)

Tượng Đài Không Số Sông ông đốc... Dòng sông không chỉ mang phù xa Mà còn mang những câu chuyện xa xưa còn vọng lại Tượng đài đó Bóng in xuống mặt biển Như dáng hình bao người năm ấy ra đi Tưởng nhớ con tàu Rẽ sóng về phương bắc Bỏ lại sau lưng cái vẫy tay chiều gió lộng Bỏ lại tiếng gọi " mẹ ơi ! " Nghẹn ngào trên bến Bỏ lại quê hương với ngọn đèn dầu Những con người Chàng trai cô gái tuổi đôi mươi Gạt đi nước mắt , nắm chặt tay nhau tiến bước lên đường Sông vẫn trôi Trời vẫn xanh như ngày trước Nhưng lòng người có còn vẹn nguyên thuở trước không ? Mẹ già đứng lặng bên hiên nhà trống trải Ngóng tin con qua từng bức thư xưa... Lời cha dặn Ngày đi còn văng vẳng Rằng quê hương luôn đợi bước con về Để giờ đây Tượng đài sừng sững giữa đất trời Giữ lại một thời vàng son không thể mất Giữ lại dấu chân những người đã bước đi Giữ lại hồn sông Hồn người , hồn lịch sử Ai ngang qua Xin một lần dừng bước Lắng nghe sóng vỗ khúc bi hùng Lắng nghe gió kể chuyện năm xưa Lắng nghe lòng mình như vừa thức giấc NGUYỄN HẢI ĐĂNG (sông đốc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...