Thứ Tư, 9 tháng 10, 2019

VĨNH BIỆT CON CHIM BÓI CÁ TRÊN CỌC NHỌN TRĂM NĂM - AN SƠN (SƠN HÒA )

VĨNH BIỆT CON CHIM BÓI CÁ
TRÊN CỌC NHỌN TRĂM NĂM
Có một thời tôi rất thich hát bài Khúc Thụy du được nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của thi sĩ Du Tử Lê, và tôi hát hằng ngày như kinh nhật tụng bởi trong đó có câu “ Như loài chim bói cá trên cọc nhọn trăm năm, tôi tìm đời đánh mất trong vũng nước cuộc đời ”, cảm giác như đó là hoàn cảnh và tâm trạng của chính mình .
Mùa thu năm 2011 tôi đến TP Quảng Ngãi, ở tại KS Hùng Vương hơn 10 ngày, có một buổi tối anh em làm cuộc văn nghệ bỏ túi hát cho nhau nghe, tôi ôm đàn hát Khúc Thụy du trong trạng thái nửa say nửa tỉnh, hát như lời tự sự, hát như cho chính mình nghe, không ngờ có cô bạn gái xứ Quảng chăm chú lắng nghe và đề nghị hát lại lần nữa sau khi tôi hát xong . Chiều hôm sau tôi được bạn ấy mời cà phê và dạo chơi trên bờ sông Trà Khúc rồi hát lại cho bạn nghe bài hát ấy, tôi chiều bạn và sau đó hỏi lý do tại sao thì được trả lời “ Vì đó là dấu ấn buồn lớn nhất của em vì đã từ chối lời cầu hôn của một ân nhân cũng là người yêu mình tha thiết vì lúc đó mới ra trường chưa có ý lập gia đình, nhưng sau này hay tin anh có vợ thì mới hay ra mình đã mất một tình yêu, và từ đó đến giờ em như con bói cá đi tìm đời đánh mất ”
Mùa thu năm 2013 tôi về TP Nha Trang, hơn 10 ngày ở chung phòng với một bạn văn, những chiều mưa cầm chân tôi thường ôm đàn ngồi hát Khúc Thụy Du, nhiều lần cậu ta thắc mắc, tôi trả lời là để nói với chính mình và cũng để hoài niệm lại một thân phận . Sau đó được anh viết thành truyện ngắn cũng tên Khúc Thụy Du, lấy tôi và cô bạn kia làm nguyên mẫu thật xúc động cho người đọc
Thời gian lặng lẽ trôi, kỷ niệm chợt đến chợt đi như trời chợt mưa chợt nắng.
Hôm nay, cũng là mùa thu, được tin nhà thơ Du Tử Lê qua đời, lòng mình thật ngậm ngùi . Trong cái nắng vàng yếu ớt của chiều thu có nỗi buồn man mác về những hữu hạnh và bất hạnh của kiếp người mà tình yêu là nhựa sống .
Lâu lắm rồi không gặp lại người em xứ Quảng, em đã hay tin “ Con bói cá ” của chúng ta không còn nữa chưa ? và em đã tìm được cái nửa của mình trong vũng nước cuộc đời chưa …?
Xin kính cẩn nghiêng mình vĩnh biệt nhà thơ Du Tử Lê, mong rằng anh sẽ gặp lại nhạc sĩ Anh Bằng, nguyện cầu cho các anh cùng “ thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang ”
------
- Tác giả bài thơ KTD
- Tác giả truyện ngắn KTD

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...