Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

THƯƠNG VỀ TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ - THẠCH ĐÀ

THƯƠNG VỀ TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ (NK 1993-1996)
Vẫn biết đời hợp rồi tan 
Chúng ta như cánh chim lìa đàn 
Bay đi muôn phương tìm đất hứa 
Vẫn nhớ về trường xưa tổ xưa
Trang vở mở ra ngọn lửa đời thắp sáng 
Hai mươi năm kỷ niệm chưa nhòe 
Lòng vẫn mong trở về thời áo trắng 
Nơi cơn mưa đời chưa lắm chân
Hãy giữ dùm em nụ cười trong trẻo
Như đàn chim trời về hát giữa trường xưa 

S Đ 20/11/2016
T.Đ

NGANG QUA CỔNG TRƯỜNG XƯA - THẠCH ĐÀ


NGANG QUA CỔNG TRƯỜNG XƯA
                                                Tặng trường t.h.p.t.Nguyễn Huệ -tpTuy Hòa –PhúYên
                   Ngang qua cổng trường xưa
                   Lòng minh mang nỗi nhớ
                   Ký ức không đòi nợ
                   Chợt nhớ tuổi học trò
                   Hoa sữa chiều thưa nắng
                   Áo trắng em giờ đâu?
                   Đã thơm màu hoàng điệp
                   Hay đã gãy nhịp cầu ?
                   Bao năm mình còn vậy
                   Câu thơ tuổi học trò
                   Thương những trang giáo án
                   Chở thầy cô về đâu!
                   Ngang qua con đường cũ
                   Ngang qua cổng trường xưa
                   Thời gian không đứng đợi
                   Mình được thèm như xưa
                                      23-06-2009
                    T.Đ

THỊ TỨ BUỒN NHƯ LÒNG TÔI - THẠCH ĐÀ

THỊ TỨ BUỒN NHƯ LÒNG TÔI
                   Sông Đốc là một thị trấn biến . xưa kia đô đốc Nguyễn Văn Vàng tử chiến với quân Tây Sơn tử trân nên đặt tên sông . Đầu tiên sông Ông đô đốc sau dân gian gọi ngắn gọn là sông Ông Đốc. Năm 1954 đây là cửa biển có chuyến tàu cuối cùng tập kết ra Bắc . Người Hoa ở thị tứ này rất đông . Ghe tàu tấp nập . Buôn bán phồn thịnh , dân tứ xứ đổ về đây rất đông. Đất lành chim đậu . Than ôi thời vàng son nay đã qua. Nền kinh tế phụ thuộc vào biển. Hơn hai ngàn chiếc tàu , đánh bắt ngày đêm , đánh hủy diệt, đánh không thương tiếc . Cá không kịp sinh sôi . Ngư phủ đánh bắt thủy sản ngày càng thất . Theo thì lỗ đành bán ghe lên bờ làm việc khác . Qua biển người ta bắt trộm . Bị bắt thì đốt ghe , ở tù . Hợp tác với biển người ta thì không có lời nhiều . Biển đói . Hàng quán đói. Người dân đói . Người Hoa lặng lẽ rời khỏi thị tứ này . Người Hoa nhạy cảm với kinh tế nếu nơi đó không làm ăn , buôn bán được.
                  

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

CHỢ QUÁN , CHỢ CẦU , CHỢ DINH ...TRONG KHÚC HÁT RU VÙNG TRỊ THIÊN - LA THỤY (SƯU TẦM VÀ TỔNG HỢP )





“CHỢ QUÁN, CHỢ CẦU, CHỢ DINH,…” TRONG KHÚC HÁT RU VÙNG TRỊ THIÊN - La Thụy sưu tầm và biên tập

Hầu như những ai từng sinh ra và lớn lên từ mảnh đất Quảng Trị, Thừa Thiên đều thuộc lòng “Điệu Hò Ru Em” hay “Khúc Hát Ru Em” đặc trưng vùng Trị Thiên, một bài hát ru thân thương quen thuộc thường được bà, mẹ hoặc chị đưa trẻ vào giấc ngủ khi nằm nôi. Bản thân tôi từng được say muồi giấc ngủ trẻ thơ những khi bà nội tôi đong đưa những tao nôi cất giọng hò ru ngọt ngào, êm ái… như ngày xưa bà đã từng ru ba tôi và các cô chú tôi và chị em tôi. Đặc biệt hơn, bà lại hát ru những đứa con tôi – chắt nội của bà tròn giấc ngủ ngon. Giọng hò ru của bà lắng đọng và thấm đượm vào sâu thẳm tâm hồn chúng tôi. 
Khúc hát ru theo thể lục bát, trong đó tên các chợ như chợ Quán, chợ Cầu, Nam Phổ, chợ Dinh, Triều Sơn, Mậu Tài…được nhắc đến với những sản vật riêng của mỗi chợ đó:

Ru tam, tam théc cho muồi
Để mạ đi chợ mua vôi ăn trầu,
Mua vôi chợ Quán, chợ Cầu
Mua cau Nam Phổ, mua trầu chợ Dinh.
Chợ Dinh bán áo con trai
Triều Sơn bán nón, Mậu Tài bán kim
Kim xa, kim ở bên Tàu
Ở gần Hà Nội gặp chắc giữa đàng

CHÙM TỨ TUYỆT - THÁNG 10 - NGUYỄN KHÔI (HÀ NỘI )

CHÙM TỨ TUYỆT (2) - THÁNG 10/2019
                      -----------
*1-Vội rút khỏi Syria...Washington phản bội đồng minh
Bài học nhớ đời " Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ " !
Hổ ( Mỹ) đọ Rồng (Tàu) : Gấu ( Nga) chừng tưởng bở
Mỏ dầu kia, đời nào đợi Putin !?
                                    *
*2- Hối lộ Bắc Son : Trương Minh Tuấn ( hứa) được làm Bộ Trưởng
Thật đúng là lũ bánTước , mua Quan !
- Lê Hải An chết với bao điều đồn đoán
Nước bẩn Sông Đà...cả Hà Nội bất an.
                                    *
*3- Từ "Mì ăn liền Mivina" bay về khởi nghiệp
"Đế chế VIN" ăn đất "bốc" lên trời
"Tài" quá lắm cho mưa rơi vần Vũ
Bao "City VIN"...còn "Nghĩa địa" Vượng ơi !
                                    *
*4- Trung Ương họp "chốt" danh xưng- tuổi tác
Nâng điểm thi " buồn" nhà Triệu Tài Vinh
" Cả nhà làm Quan" lình xình  tung tác
Nhân quả nhãn tiền : em gái lãnh thay anh .
                                   *
*5- Tàu Trung Cộng thăm dò "vào - ra" bãi Tư Chính
Chọc ngoáy, răn đe muốn chiếm cả Biển Đông ?
- "Đường Cao tốc Bắc Nam" của ta, ta làm chủ
"Hữu Nghị" nghẹn đường...từng bước thoát Trung ?!
Hà Nội 27-10-2019



BÀI THƠ CHIỀU LẠ CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN VÀ NHỮNG CẢM NHẬN



Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

NHÂN DÂN LÀ THẰNG ĐÉO NÀO , GIƠ TAY LÊN COI - TRẦN THIÊN THỊ

NHÂN DÂN LÀ THẰNG ĐÉO NÀO, GIƠ TAY LÊN COI!
xin dừng lại những tuyên bố:
"được sự nhất trí hoàn toàn của nhân dân"
vì không có chúng tôi trong đó
hoặc là phải thêm vào tự điển tiếng Việt một khái niệm mới:
"những người ngoài nhân dân"
nhân dân
những con nộm nan tre ở hai miền nam bắc
là đích ngắm bắn bia
cho súng Tàu, súng Tây
cả trăm năm qua
bây giờ chưa yên nấm mồ
nhân dân
những thằng đã trót mua bằng
mua quan
mua chức
chưa kịp thời hoàn vốn
ngậm miệng ăn tiền
được gọi là nhân dân?
nhân dân
những người cầm cố mảnh đất cắm dùi cuối cùng
mua một chỗ làm
một xuất đi lao động
chỉ còn giữ được hàm răng trong miệng
một cái miệng muôn đời ngậm tăm
mở ra là thua thiệt
nhân dân
những thằng chủ thầu nghĩa địa
đi buôn từng nấm mộ
dự án cướp nhà
cướp đất
quy hoạch cả âm ty
luật pháp lót đường cho chúng mày đi
đất của cha chúng mày
chúng tau sẽ ở chỗ nào trên trái đất?
xin dừng lại những tuyên bố:
"được sự nhất trí hoàn toàn của nhân dân"
vì không có chúng tôi trong đó
hoặc là phải thêm vào tự điển tiếng Việt một khái niệm mới:
"những người ngoài nhân dân"
nhân dân
có phải tất cả đã xuôi tay
hai bàn tay thua trắng
người ta đang nhân danh các anh
trong canh bạc cuối cùng
nếu không phải các anh
thì đó là thằng đéo nào?
(6-3-2013)
TRẦN THIÊN THỊ

BẾN XƯA - LÊ KIM THƯỢNG (NHA TRANG )



Thứ Tư, 23 tháng 10, 2019

NHÂN DÂN - NGUYỄN TRỌNG TẠO (1947-2019)

Thơ NGUYỄN TRỌNG TẠO
NHÂN DÂN 


Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!

Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô

Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi

Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời

Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.

Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu?…


10.2012

5 BÀI THƠ TÌNH HAY CỦA TRẦN HÒA BÌNH


THÊM MỘT
Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết
Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một - lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một - phiền toái thay
Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thế nào em cũng khóc
Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi
Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết
Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay…

WHITMAN NGHĨ GÌ ? - HỮU NGỌC (HÀ NỘI )

Whitman (Uýt-man, 1819-1892) là nhà thơ Mỹ vô định hiện thân giấc mơ cuồng nhiệt của đất mới.
Năm 1855, khi tập thơ Lá cỏ (ngày nay trở thành Kinh thánh của thi ca Mỹ) ra đời, nó bị phê phán kịch liệt. Tác giả tự trình bày sách, tự xếp chữ, xuất bản, phát hành. Một nghìn bản in ra bán chưa được ba chục. Mấy trăm bản gửi biếu hầu hết bị trả lại. Thơ phá hết các niêm luật, không vần, không điệu. Tác giả tự giới thiệu trong Bài ca cái tôi (Song of Myself) ngang phè:
“Walt Whitman, một vũ trụ, con của đảo Manhattan
Ngỗ ngược, đẫy đà, yêu khoái lạc, ăn nhậu và sinh con đẻ cái,
Không đa sầu đa cảm, không đứng trên kẻ khác, dù đàn ông hay đàn bà, không tách khỏi mọi người
Chẳng nhũn nhặn, cũng chẳng không nhũn nhặn”
Ông bị giới phê bình dạy đạo đức đánh tơi bời vì trở về với bản năng vũ trụ, ông dám công khai ca ngợi tình dục, phần thể xác mà ông coi là cũng thiêng liêng như phần linh hồn.
Bài ca cái tôi, trục của tập thơ, nói lên lòng tự tin, kêu gọi mọi người hãy tự đo sức mình để dặt mình vào trong ngọn trào vũ trụ của tự nhiên. Nhà thơ Whittier đã ném tập thơ vào lửa sau khi đọc bài ca ấy. Emerson, triết gia đầu tiên của Mỹ, người đứng ra kêu gọi trí thức Mỹ hãy độc lập với châu Âu, đã can đảm đứng ra bênh Whitman: “Người Mỹ ở nước ngoài có thể trở về được. Một nghệ sĩ đã ra đời ở nước chúng ta”.
cao-thom-lan-gio-whitman-nghi-gi-1
Nhà thơ Whitman (1819-1892).

CHÙM THƠ THẠCH QUỲ (NGHỆ AN)

Bức tượng
Em đã sống bình yên như tượng
Chẳng đàn ông, em chẳng đàn bà
Mưa hay nắng
Cứ trôi
Ngoài vỏ
Nắng hay mưa
Cứ trỗ
Ngoài da
Chẳng đàn ông, em chẳng đàn bà
Em đã sống bình yên như tượng…
Anh đấy ư?
Thiên thần?
Quỷ dữ?
Ai thổi vào tượng đá một con tim
Ai biến tượng thành người
Biến đá thành em?
Những ngày tháng bình yên đã chết
Kể từ khi tượng biến thành người
Những năm tháng êm đềm cũng hết
Nông nỗi nào quay quắt trái tim ơi!
Anh là kẻ mang phép màu thượng đế
Hãy dắt em đến trước cửa Người
Xin cho em trở về kiếp đá
Đá hóa thành bức tượng giống người thôi!

CẢM NHẬN BÀI THƠ "ĐỜI " CỦA THÁI QUỐC MƯU - CHÂU THẠCH (ĐÀ NẴNG )

CẢM NHẬN BÀI THƠ “ĐỜI” CỦA THÁI QUỐC MƯU
Châu Thạch
ĐỜI
Thơ Thái Quốc Mưu
Vét sạch sành sanh dạo phố chơi
Đi tìm cái thú để yêu đời
Banh chưa tới đích, liền buông thở
Ngựa mới nâng chân, đã ngã rồi
Giữa chợ, bóng người hiu hắt đổ
Ven đường, chiếc lá dật dờ rơi
Chợt cơn dông đẩy mây đùn xuống
Những hạt mưa tuôn đẫm góc trời
Atlanta, Mar. 17, 2014
Thái Quốc Mưu
Châu Thạch cảm nhận:

KẺ KIỆM NGÔN - BÌNH THƠ NHỤY NGUYÊN - LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG (HUẾ )

KẺ KIỆM NGÔN
-LVTG-
Với Nhụy Nguyên, thơ đã đến ngay từ điểm nhìn của tâm thức. Anh quan niệm: “… là một dạng nghiệp thức, thơ cũng cần phải tu Tu để khai ngộ bản thể của linh hồn náu tạm trong những hư danh phù phiếm…”. Tư tưởng thơ đã sinh hành vi thơ với một tính cách thơ chắt lọc, tạo nên thể phận thơ tiết giản.Tính đến nay, Nhụy Nguyên đã cho ra hai tập thơ Lập thiền (2006), Khi người ta cúi mặt (2012), trong đó có đến 8 bài thơ vỏn vẹn chỉ vài ba câu. Lối thơ tiết giản của anh đã “tiết kiệm chữ” đến mức tối đa đến không thể “vắt” thêm được nữa. Nhưng đây lại là những hạt chữ mỡ màng. Những bài thơ cầu kiệm của Nhụy Nguyên đã đi vào khám phá chân lí. Nói về con người, Nhụy Nguyên ám dụ:
"…lớp động vật bậc cao nhân danh sinh tồn.
Giữa rừng người niêm phong,
tôi thành con mồi dự khuyết!"
(Thời điểm…)
Nhận diện cái bản thể đơn lẻ giữa đồng loại trong nỗi hoài nghi nguyên lí sinh tồn. Con người đã nhân danh, đúng, đúng đến độ hòa tan trong cái thuyết đấu tranh sinh tồn của Darwin. Ở đó nhu cầu sống, tồn tại đã áp đặt những quy luật xã hội “rừng người niêm phong” không hơn không kém những phẩm vật tự nhiên. Một cá thể đã bị tước đoạt dần không gian sống khi nhận ra “tôi thành con mồi dự khuyết”. Chỉ 3 câu thơ kiệm ngôn nhưng chứa đựng cả một tiểu luận về ứng xử với đồng loại qua cách diễn đạt của lớp ngôn ngữ khó thay thế.
Nói về cái chết, Nhụy Nguyên đề xướng đến một chân lí đầy mê dụ của một ảnh tượng:
"Khi ta chết
sẽ chẳng có nơi chôn
Cứ treo ngược giữa trời
làm quả cân vũ trụ"
(Bản di chúc của trái đất)

NIỆM CỦA BÓNG - LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG (HUẾ )

NIỆM CỦA BÓNG
L. V. T. G.
Tôi ngồi thu lu trong xó nhà, chỗ giao nhau giữa hai bức tường, tựa như đương ở trên một chiếc thuyền dạt trôi giữa biển khơi. Nơi ấy an toàn và yên ổn nhất, mặc cho bao cảnh trí trôi qua nhanh chậm. Tôi nhìn về quá vãng với một chút hồi ức mơ hồ, là khoảng của mông lung của sự tồn tại khấp khỉu, bó chặt. Chẳng giai điệu nào được vang lên suốt thời gian ấy. Bóng nói đằng sau một chỗ dựa là trống vắng. Tôi lặng câm đu mình trên bức tường úp mặt như con chẫu chàng đu trên cây lộc vừng trước nhà. Chúng tôi ngồi bên ngọn lửa lập lòe được đốt sưởi từ những vạt giường cũ. Bóng chong đôi mắt buồn, đỏ hẩm, chẳng thơm tho gì nhìn tôi. Tôi cười khểnh, mày cứ nhìn đi, buồn bã nhìn, cả cách cách lẳng lặng của mày, tao phát chán lên rồi, đấy cứ bảo tao hát, hát mãi, hát hoài, lảm nhảm gì chứ. Sao mày vẫn cứ nhìn, Bóng à, sàn diễn đang đợi tiếng gầm của mày đấy, bạo liệt chết tiệt hay gì gì nữa, cứ chấm toẹt đi, nói nhiều với mày chẳng ích gì. Thú thật tao cũng chẳng biết để nó đâu nữa, hay là cứ phăng một mạch như điều mày ậm è với tao, cuộc sống này, chẳng có khởi đầu, chẳng có kết thúc phải không Bóng?
Chiều mai, tao có cuộc hẹn với em đấy. Đôi mắt Bóng ánh lên màu xanh và rồi Bóng nhảy vào núp sau lưng tôi.
*

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

TỰ TÌNH - ĐỖ ANH TUYẾN (THÁI BÌNH )

TỰ TÌNH (2)

Ta cố tìm dĩ vãng 
Trong thực tại phũ phàng 
Ta một mình lang thang 
Ôm nỗi buồn sâu thẳm … 

Thiên đường! … Ôi xa lắm! 
Cuộc đời lắm bể dâu 
Tìm vui trong chén sầu 
Lòng nghẹn ngào chua xót. 

Trời xanh cao chót vót
Có thấu chăng lòng ta 
Tình yêu có phải là … 
Chết cho nhau một nửa? 

Xin thắp lên ngọn lửa 
Để sưởi ấm lòng nhau 
Bây giờ và mai sau 
Xin nhớ cho ta đã …!
*.
ĐỖ ANH TUYẾN
Địa chỉ: Khu Cộng Hòa, thị trấn Thanh Nê,
huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình



BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...