Đâu
phải chiều ngày xưa
Sao tôi buồn như rứa
Đâu phải chiều cô quạnh
Sao lòng thấy lạnh tanh?
Sao tôi buồn như rứa
Đâu phải chiều cô quạnh
Sao lòng thấy lạnh tanh?
Đâu
rồi ngày tháng xanh
Tôi tìm trong vô vọng
Gió thu và cát bỏng
Thổi lòng ai mênh mông
Tôi tìm trong vô vọng
Gió thu và cát bỏng
Thổi lòng ai mênh mông
Có
phải không chiều nay
Là chiều xưa nhung nhớ
Lẫn hồn trong mâykhói
Bay đi tìm vẩn vơ
Là chiều xưa nhung nhớ
Lẫn hồn trong mây
Dẫu
rằng em bên tôi
Trong chiều xưa xanh biếc
Một chiều xưa tình tự
Nhưng hồn tôi bơ vơ
Trong chiều xưa xanh biếc
Một chiều xưa tình tự
Nhưng hồn tôi bơ vơ
Ai
biết đâu vần thơ
Tôi viết cho người ấy
Hay chiều xưa thu rụng
Để nghìn chiều ngẩn ngơ!
Tôi viết cho người ấy
Hay chiều xưa thu rụng
Để nghìn chiều ngẩn ngơ!
Cần Thơ - 17/03/2011
Thu trắng
Em
đứng đó, gió thu vi vút gọi
Tôi ngang qua, mà sao xa... mà sao xa
Áo dài tung bay thoảng hương nhài
Tôi tìm hương áo năm tháng qua
Tôi ngang qua, mà sao xa... mà sao xa
Áo dài tung bay thoảng hương nhài
Tôi tìm hương áo năm tháng qua
5
năm, 7 năm, rồi 10 năm
Ngang qua bao lần chẳng phân vân
Xa rồi phải không em?
Vâng! xa lắm lắm
10 năm hoa nắng rớt êm đềm
Ngang qua bao lần chẳng phân vân
Xa rồi phải không em?
Vâng! xa lắm lắm
10 năm hoa nắng rớt êm đềm
Em
đứng đó. Áo trắng, tôi cũng trắng
Nắng trắng, sương trắng, đời tôi trắng
Hoa rụng! Mùa thu, tôi đứng lặng
Em chết, mùa thu cũng chết theo!
Nắng trắng, sương trắng, đời tôi trắng
Hoa rụng! Mùa thu, tôi đứng lặng
Em chết, mùa thu cũng chết theo!
Tôi
đứng đó
Em đứng đó
Nhìn nhau
Áo trắng, trắng mái đầu
Xanh xao lá rụng, vèo vèo heo mây...
Em đứng đó
Nhìn nhau
Áo trắng, trắng mái đầu
Xanh xao lá rụng, vèo vèo heo mây...
Cần Thơ, 03/01/2012
Trả lại
Tình
yêu này anh trả lại hư vô
Theo cơn gió cuốn trôi đi mãi
Trong đêm tối anh miệt mài sắp xếp
Cuộc đời anh em đảo lộn tự bao giờ
Theo cơn gió cuốn trôi đi mãi
Trong đêm tối anh miệt mài sắp xếp
Cuộc đời anh em đảo lộn tự bao giờ
Rồi
chúng mình cũng đã xa lạ nhau
Như người dưng trong buổi chiều ngược gió
Hạt gió nào của một thời trẻ dại
Nay xin đừng, đừng thổi nữa tình ơi!
Như người dưng trong buổi chiều ngược gió
Hạt gió nào của một thời trẻ dại
Nay xin đừng, đừng thổi nữa tình ơi!
Anh
trả lại đêm sâu nền kí ức hoang tàn
Màu rêu phủ đậm hơn màu mực tím
Em nhận nhé! Hay vứt đi, cũng được
Giữ làm gì? Giờ có khác được đâu...
Màu rêu phủ đậm hơn màu mực tím
Em nhận nhé! Hay vứt đi, cũng được
Giữ làm gì? Giờ có khác được đâu...
Rồi
chúng mình cũng đã xa lạ nhau
Hãy gửi nốt cho nhau những lời thề hẹn
Hay đốt lên thành tro tàn vĩnh viễn
Không bâng khuâng, tưởng tiếc nữa làm gì
Hãy gửi nốt cho nhau những lời thề hẹn
Hay đốt lên thành tro tàn vĩnh viễn
Không bâng khuâng, tưởng tiếc nữa làm gì
Hối
hận rồi! Ừ phải, hối hận rồi
Giá lúc trước ta chưa từng gặp mặt
Thì giờ anh đâu cần phải đốt
Hay phải vứt vào tiềm thức đau thương
Giá lúc trước ta chưa từng gặp mặt
Thì giờ anh đâu cần phải đốt
Hay phải vứt vào tiềm thức đau thương
Nhân
danh ai? Chúa còn trên thập giá
Đến bây giờ vẫn quằn quại đau thương
Vẫn gào kêu, rỉ máu nóc giáo đường
Như thân anh đóng đời mình trên tình lỡ!
Đến bây giờ vẫn quằn quại đau thương
Vẫn gào kêu, rỉ máu nóc giáo đường
Như thân anh đóng đời mình trên tình lỡ!
Khánh Hội - 01/11/2013.
Rồi mình cũng xa lạ nhau
Rồi
thì mình cũng đã xa lạ nhau
Thôi khát khao những yêu thương cháy bỏng
Em bên ai, đã không còn quan trọng
Dù đôi lúc anh day dứt con tim
Thôi khát khao những yêu thương cháy bỏng
Em bên ai, đã không còn quan trọng
Dù đôi lúc anh day dứt con tim
Rồi
thì mình cũng đã xa lạ nhau
Biển Cà Mau của những ngày nổi gió
Sóng bạc đầu gào kêu tên ai đó
Riêng góc trời, anh nhặt hết tiếng kêu
Biển Cà Mau của những ngày nổi gió
Sóng bạc đầu gào kêu tên ai đó
Riêng góc trời, anh nhặt hết tiếng kêu
Ừ
thì mình cũng đã xa lạ nhau
Tình yêu mới trong em còn trăn trở?
Em bây giờ có còn yêu sắc tím?
Chuyện tình mình: một màu tím hoa Sim!
Tình yêu mới trong em còn trăn trở?
Em bây giờ có còn yêu sắc tím?
Chuyện tình mình: một màu tím hoa Sim!
Ừ
thì mình cũng đã xa lạ nhau
Thôi mộng mơ những yêu thương huyền thoại
Con đê ngày nào vẫn cứ dài thoai thoải
Anh một mình, đi mãi với cô đơn
Thôi mộng mơ những yêu thương huyền thoại
Con đê ngày nào vẫn cứ dài thoai thoải
Anh một mình, đi mãi với cô đơn
Rồi
thì mình cũng đã xa lạ nhau
Phải không em trăng có tròn, có khuyết?
Chẳng bao giờ... Chẳng bao giờ em biết
Cuộc đời anh đã khuyết về nơi em!
Phải không em trăng có tròn, có khuyết?
Chẳng bao giờ... Chẳng bao giờ em biết
Cuộc đời anh đã khuyết về nơi em!
Khánh Hội, 01/08/2014.
Chuyện hẹn hò
Hẹn
hò nhau đi em
Anh sẽ đợi trước thềm
Nhưng xin em đừng đến
Anh sợ... tình lấm lem!
Anh sẽ đợi trước thềm
Nhưng xin em đừng đến
Anh sợ... tình lấm lem!
Hẹn
hò nhau đi em
Đóm đêm vẫn giăng đèn
Đi - về: hai lối mộng
Anh một mình quán quen!
Đóm đêm vẫn giăng đèn
Đi - về: hai lối mộng
Anh một mình quán quen!
Cứ
mặc anh đứng đợi
Chán chê, anh sẽ về
Lụi tàn thêm điếu nữa
Để cháy nốt... cơn mê!
Chán chê, anh sẽ về
Lụi tàn thêm điếu nữa
Để cháy nốt... cơn mê!
Hẹn hò nhau đi em
Em đến. Anh lại về
Hẹn hò nhau đi em
Tình muôn đời vẫn thế
Là giọt sầu lê thê...
Hẹn hò nhau đi em...
Sông Đốc, 13/11/2014.
Em đến. Anh lại về
Hẹn hò nhau đi em
Tình muôn đời vẫn thế
Là giọt sầu lê thê...
Hẹn hò nhau đi em...
Sông Đốc, 13/11/2014.
Hứa không rót buồn vào... đêm
Mai
đây thôi
Không rót buồn vào... đêm
Để đời còn êm đềm
Để ta thôi quẩn quanh
Tìm ta trong hiu quạnh
Gọi là gì hỡi em?
Mộng thôi! mông lung quá
Gần rồi hay đã xa?
Cố nhân... một lần qua!
Màn đêm không đón buồn
Chỉ lấy giọt trăng suông
Phải
Màn đêm không nhận: Buồn
Ta về cùng đau thương
Thôi rót buồn vào đêm...
Sông Đốc - 07/12/2014.
Không rót buồn vào... đêm
Để đời còn êm đềm
Để ta thôi quẩn quanh
Tìm ta trong hiu quạnh
Gọi là gì hỡi em?
Mộng thôi! mông lung quá
Gần rồi hay đã xa?
Cố nhân... một lần qua!
Màn đêm không đón buồn
Chỉ lấy giọt trăng suông
Phải
Màn đêm không nhận: Buồn
Ta về cùng đau thương
Thôi rót buồn vào đêm...
Sông Đốc - 07/12/2014.
Em thấy không màu tím?
Tặng những ai yêu màu tím
Tặng những ai yêu màu tím
Tôi kẻ ngạo mạn
Mang nét buồn chinh nhân
Chân lấm lem bùn đất
Đi tìm em!
Em thấy không màu tím?
Tôi hành hương qua những lối mòn
Nghe đâu đây gió thoảng
Lời tình ca hoa Sim
Em gái với "mộng thường"
Chết... ở hậu phương!
Suốt đời tôi chọn yêu màu tím
Tím ngọt lịm, tím tái tê
Góc tim tôi màu tím
Em có thấy được không?
Rồi sẽ đến
Một chiều trời tắt nắng
Tôi gục ngã giữa đường
Cái chết của người hành hương
Chưa đi đến cuối đường...
Rồi ngày đó sẽ đến
Vang trong khu mộ chí
Những khao khát yêu thương
Từ nấm mồ không tên
Tôi gào kêu màu tím
Uống tan mảnh lưỡi liềm
Tôi chôn luôn màu tím
Khi chưa kịp yêu thương!
Sông Đốc, 30/12/2014.
Miền trắng
Cho anh đôi mắt nhìn đời
Cho anh đôi mắt rã rời thương đau
Cho anh biết những xanh xao
Bên em, chợt thấy gầy hao nỗi buồn
Em ơi nhè nhẹ yêu thương
Kẻo đời sương gió vô thường ngày mai
Nhớ em đêm nắng, mưa ngày
Nhạt nhòa từng giọt... hình hài phôi phai
Giọt đời là con dốc dài
Bên kia con dốc càng dài nỗi đau!
Tí tách bong bóng mưa rào
Vỡ tan từng hạt em nào có hay?
Dẫu rằng hoa đó bướm đây
Giang hồ con bướm, đắng cay mất rồi!
Kinh thành dan díu xa xôi
Dã Tràng xe những đơn côi của lòng
Sớm nay xuân đã sang sông
Lướt trên mặt sóng máu hồng tim tôi!
Sông Đốc, 07/01/2015.
Em và đêm
Em biết không
Đêm nay vo tròn đời anh trong bàn tay
Khoảng xa nhau không tính bằng ngày tháng
Khát thèm em như mưa thèm nắng hạn
Anh nhọc nhằn đứng níu cả thời gian!
Đêm nay nữa
Anh gõ cửa đêm thâu
Đời cho anh đôi vết loang lỗ máu
Tim em có không nơi nương náu?
Anh đành vùi giấc mộng với đêm sâu
Ngủ với đêm và thức cũng với đêm
Đêm và em sao giống nhau quá!
Cũng êm ả nhưng có lần tàn ác
Xác muối tim, dẫm nát những nỗi niềm
Ranh giới nào cho cả em và đêm?
Đêm sâu thẳm và muôn nghìn lối rẽ
Cũng như em: trái tim hồng nhỏ bé
Khi khuất lấp, gãy gập... như đêm
Em và đêm sao giống nhau quá!
Cũng mênh mông và làm anh nghiên ngã
Có hay không ngày mình thành xa lạ
Lỡ một lời đa tạ em – đêm!
Sông Đốc, 25/01/2015.
Vùi nhau
Kiệt sức rồi, anh tìm đến với thơ
Là hạnh phúc, anh sống trong mờ ảo
Vì cuộc đời không hồng như màu áo
Mệt mỏi rồi, đôi vết máu… em ơi!
Anh
nhút nhát, không mơ ước tương lai
Cái tưởng vọng của một thời trẻ dại
Quãng cuộc người: là con đường xa ngái
Và chuyện đời làm gì có đúng, sai!
Cái tưởng vọng của một thời trẻ dại
Quãng cuộc người: là con đường xa ngái
Và chuyện đời làm gì có đúng, sai!
Anh
bất lực, anh không dám yêu ai
Không ấp ủ, vì tình phai, chắc hẳn!
Anh vùi đời trôi qua trong vắng lặng
Em lại vùi anh trong đau khổ lặng im.
Không ấp ủ, vì tình phai, chắc hẳn!
Anh vùi đời trôi qua trong vắng lặng
Em lại vùi anh trong đau khổ lặng im.
Sông Đốc, 06/03/2015.
Kỉ niệm sông Hàn
Em vừa chạm nhẹ bàn tay
Chợt rung bật tiếng đắng cay nghìn đời
Lời yêu ngày ấy buông lơi
Sắt se gió lạnh, tả tơi mưa buồn
Giọt tình nhè nhẹ rơi rơi
Lá vàng rụng xuống chơi vơi thu sầu
Hỡi con đò cũ nay đâu?
Chở cho kịp ánh trăng sầu nhé em
Lặng nghe kí ức buông rèm
Bên nhau như thể nắng thèm cơn mưa
Có còn quán cóc giữa trưa
Vẳng xa vài tiếng Diễm xưa, sông buồn...
Định nghĩa về em
Em
Vết cứa thời gian
Cứ mỗi tối cắt dần con tim nhỏ
Những tưởng say ta quên đời vàng võ
Lãng quên đời nhưng không thể quên em!
Em
Con dao nhiều vết cứa
Khoé dao nào nhày nhụa máu tim anh
Trái tim không tròn em cứ mãi rọc quanh
Quên cảm giác đau nhưng vẫn nghe rỉ máu!
Em
Hạnh phúc hư ảo
Em
Cánh diều bay cao
Anh:
Tay ôm tim
Tay vốc máu
Nhuốm vành trăng hư hao!
Sông Đốc, 24/03/2015.
Vết cứa thời gian
Cứ mỗi tối cắt dần con tim nhỏ
Những tưởng say ta quên đời vàng võ
Lãng quên đời nhưng không thể quên em!
Em
Con dao nhiều vết cứa
Khoé dao nào nhày nhụa máu tim anh
Trái tim không tròn em cứ mãi rọc quanh
Quên cảm giác đau nhưng vẫn nghe rỉ máu!
Em
Hạnh phúc hư ảo
Em
Cánh diều bay cao
Anh:
Tay ôm tim
Nhuốm vành trăng hư hao!
Sông Đốc, 24/03/2015.
Hoàng Tiền – Mù U
Chiều nay có lá rơi đầy
Phượng hồng tô thắm đỏ hây mặt người
Chiều nay tôi thấy em cười
Thương đôi má lúng bằng mười cái yêu!
Thôi rồi hồn đã liêu xiêu
Nợ nần ai thả làm chiều tím hoang
Nhớ gì như thể nhớ nàng
Nhớ nàng, không nhớ?... nhớ nàng, nhớ không?
Từ khi ân ái nhỡ nhàng
Nhớ nàng! Quả quyết: nhớ nàng là không…
Phận Tràng xe cát bể đông
Khơi chi sầu muộn mênh mông cuộc đời
Ai làm cho gió lên trời
Cho mưa đổ xuống, cho người gặp nhau?
Hàng chợ bán mấy đồng cau
Mồng tơi cả giậu, làm sao thay trầu?
Em ơi! Tháng bảy mưa ngâu
Trời còn đại xá nhịp cầu Chức – Ngưu!
Hoàng Tiền đậu nhánh Mù U
Chiều nay tôi khóc, thiên thu nụ cười!
Sông Đốc, 17/04/2015.
Nhỏ ơi!
Tặng D
Bao lâu rồi hở nhỏ ?
Một lần thôi chạm ngõ...
Một lần thôi chạm ngõ...
Bao
lâu rồi hở nhỏ
Tóc còn hương lá cỏ
Vương tình chiều ngược gió
Hay trả lại trăng sao?
Tóc còn hương lá cỏ
Vương tình chiều ngược gió
Hay trả lại trăng sao?
Bao
lâu rồi hở nhỏ
Giọt thời gian mờ tỏ
Yêu nhỏ tim rướm máu
Hư - thật, đều xanh xao
Giọt thời gian mờ tỏ
Yêu nhỏ tim rướm máu
Hư - thật, đều xanh xao
Bao lâu rồi hở nhỏ
Tình nương theo congió
Bay cao... và bay cao
Hố huyệt: ta tự đào!
Tình nương theo con
Hố huyệt: ta tự đào!
Bao lâu rồi
hở nhỏ...
Sông Đốc, 09/05/2015.
Sông Đốc, 09/05/2015.
Lãng du ca
Còn
một chút mưa bay
Gửi cho em miền cháy
Còn đôi chút thơ dại
Để bên nhau ngày mai
Ai biết đâu mình say
Dẫm lên đời hoang dại
Những ráng chiều tê tái
Là ta hay là ai…
Bên em, anh cũng say
Từ nghìn xưa trở về
Từ nghìn xưa hoang phế
Đồng cất lời êm ru :
Gửi cho em miền cháy
Còn đôi chút thơ dại
Để bên nhau ngày mai
Ai biết đâu mình say
Dẫm lên đời hoang dại
Những ráng chiều tê tái
Là ta hay là ai…
Bên em, anh cũng say
Từ nghìn xưa trở về
Từ nghìn xưa hoang phế
Đồng cất lời êm ru :
Anh
ru khúc lãng du
Qua những miền đất chết
Qua tình yêu cạn kiệt...
Anh ru khúc lãng du
Trong nỗi niềm rên siết
Khi thời gian tiệt diệt
Anh ru khúc lãng du
Qua tiền triều đổ nát
Bóng Hời thét thời gian…
Qua những miền đất chết
Qua tình yêu cạn kiệt...
Anh ru khúc lãng du
Trong nỗi niềm rên siết
Khi thời gian tiệt diệt
Anh ru khúc lãng du
Qua tiền triều đổ nát
Bóng Hời thét thời gian…
Anh ru khúc lãng du
Qua cánh đồng xanh ngát
Trong tận cùng cái ác
Câu hát vẫn ngân nga
Anh ru khúc lãng du
Bên dòng sông xanh biếc
Trong chia ly biền biệt
Vẳng tiếng đoàn viên ca
Anh ru khúc lãng du
Bên nắm mồ rêu nhạt
Lời đồng dao vẫn hát
Tiếng sáo diều vang xa.
Qua cánh đồng xanh ngát
Trong tận cùng cái ác
Câu hát vẫn ngân nga
Anh ru khúc lãng du
Bên dòng sông xanh biếc
Trong chia ly biền biệt
Vẳng tiếng đoàn viên ca
Anh ru khúc lãng du
Bên nắm mồ rêu nhạt
Lời đồng dao vẫn hát
Tiếng sáo diều vang xa.
Anh ru khúc lãng du
Từ tiền kiếp xa xôi
Cho tôi xin về lại
Từ tiền kiếp xa xôi
Cho tôi xin về lại
Đường đời, người, xa ngái…
Còn một chút mưa bay
Gửi cho em miền cháy
Chắt chiu phần còn lại
Trót nửa đời lãng du.
Sông Đốc, 18/05/2015.
Còn một chút mưa bay
Gửi cho em miền cháy
Chắt chiu phần còn lại
Trót nửa đời lãng du.
Sông Đốc, 18/05/2015.
Lục bát tình tôi
Tặng H
Em còn quanh quẩn bên tôi
Quẩn quanh nên mãi xa xôi với tình
Làng tôi không có đầu đình
Lấy gì xa cách mà mình cách xa?
Ngủ vùi dưới gốc cây đa
Ngỡ đâu giấc mộng Nam Kha, Kê Vàng
Từ độ em bước sang ngang
Xuân kia cũng chỉ: lá vàng, cây khô!
Bỏ quên một cuộc hải hồ
Tôi về giữ lấy: cây khô, lá vàng!!!
Quẩn quanh nên mãi xa xôi với tình
Làng tôi không có đầu đình
Lấy gì xa cách mà mình cách xa?
Ngủ vùi dưới gốc cây đa
Ngỡ đâu giấc mộng Nam Kha, Kê Vàng
Từ độ em bước sang ngang
Xuân kia cũng chỉ: lá vàng, cây khô!
Bỏ quên một cuộc hải hồ
Tôi về giữ lấy: cây khô, lá vàng!!!
Sông Đốc, 03/08/2015.
Chiều cổ
Ra đi một chuyến lãng du
Nghe trong sương khói giọt thu rụng dần
Lá tàn, lá rớt cuối sân
Chiều tàn, chiều rớt... bâng khuâng mắt nàng!
Hụt hơi mấy bận nhân gian
Vầng trăng ai nhuốm úa vàng bãi sông?
Em còn chờ đợi tôi không?
Hay hồng đôi má sang sông theo người?
Thôi đừng, nhịp phách buông lơi
Chiêu Quân lên ngựa... mưa rơi Hán thành
Sở Vương mài kiếm trăng thanh
Cạn thêm ly nữa... biệt nàng Ngu Cơ!
Thôi em! Đừng dỗi giấc mơ
Mấy ai đến chốn Ngũ Hồ được đâu?
Em đừng buông nữa nhịp sầu
Ngọc Hoàn thắt cổ bên lầu chiều nay!
Đừng rót thêm nữa đã say
Bên em, ta đốt cả ngai Hoàng Thành!
Sông Đốc, 06/09/2015.
Hay là chúng mình tự dối nhau
Em có thật thà với chính em
không?
Khi mưa rơi, vầng trăng non vụn vỡ
Không có nỗi buồn trên hai từ "vô cớ!"
Thuyền không cập bờ...
Anh có trách em đâu!
Dẫu chúng mình, một ngày
Không đợi được nhau...
Trang nhật kí còn dở dang đoạn cuối
Biết viết gì ngoài nỗi đau vời vợi
Em vẫn thật thà: "Anh còn đợi em không?"
Anh tự dối mình cuộc sống vẫn hồng
Hoa vẫn nở trên lối mòn ngày cũ
Riêng chỉ có gió... gió vô tình thổi mãi
Sao nghẹn ngào
Khóe mắt bỗng cay cay.
Ừ!
Em sẽ về ngay buổi sớm ngày mai
Lại hát anh nghe bài tình ca bất diệt
Nhưng muôn đời, muôn đời anh chẳng biết
Em có thật thà với chính em không???
Sông Đốc, 09/09/2015.
Khi mưa rơi, vầng trăng non vụn vỡ
Không có nỗi buồn trên hai từ "vô cớ!"
Thuyền không cập bờ...
Anh có trách em đâu!
Dẫu chúng mình, một ngày
Không đợi được nhau...
Trang nhật kí còn dở dang đoạn cuối
Biết viết gì ngoài nỗi đau vời vợi
Em vẫn thật thà: "Anh còn đợi em không?"
Anh tự dối mình cuộc sống vẫn hồng
Hoa vẫn nở trên lối mòn ngày cũ
Riêng chỉ có gió... gió vô tình thổi mãi
Sao nghẹn ngào
Khóe mắt bỗng cay cay.
Ừ!
Em sẽ về ngay buổi sớm ngày mai
Lại hát anh nghe bài tình ca bất diệt
Nhưng muôn đời, muôn đời anh chẳng biết
Em có thật thà với chính em không???
Sông Đốc, 09/09/2015.
Chiều thị trấn
Chiều thị trấn
Lang thang góc phố nhỏ
Con gió mệt nhoài về ngồi lại với anh
Kể nhau nghe những giấc mộng chưa thành
Đời ngư phủ khát khao bờ biển mặn
Chiều
thị trấn
Rộn ràng đến im lặng
Đi bên người sao nỗi nhớ mênh mông...
Em biết không trong tận cùng con sóng
Gẫy gập nghẹn ngào
Là khoảng cách xa em!
Chiều thị trấn
Sỏi đá cũng nhớ nhau
Biển - mặt trời dẫu chia xa vời vợi
Vẫn hôn nhau trong ráng chiều đẫm máu!
Chiều thị trấn
Còn đọng buồn gác trọ
Vài giọt nắng đánh rơi
Em tôi còn chờ đợi
Nhuốm sầu lên biển khơi...
Rộn ràng đến im lặng
Đi bên người sao nỗi nhớ mênh mông...
Em biết không trong tận cùng con sóng
Gẫy gập nghẹn ngào
Là khoảng cách xa em!
Chiều thị trấn
Sỏi đá cũng nhớ nhau
Biển - mặt trời dẫu chia xa vời vợi
Vẫn hôn nhau trong ráng chiều đẫm máu!
Chiều thị trấn
Còn đọng buồn gác trọ
Vài giọt nắng đánh rơi
Em tôi còn chờ đợi
Nhuốm sầu lên biển khơi...
Sông Đốc, 30/09/2015.
Giấc mơ em
“Đừng rong chơi cơn gió của anh
Ngồi xuống đây cho em chải tóc…”
“Đừng rong chơi cơn gió của anh
Ngồi xuống đây cho em chải tóc…”
Nguyễn Thị Việt Hà
Đừng rong chơi ánh mắt lang bạt
Em không đủ sức mãi đùa trò cướp bắt
Anh nuôi chi giấc mộng vô thường
Về xem em
Nuôi đàn gà bên hiên nhà, chái bếp
Anh đi rồi
Trong nhà thừa ra chiếc võng
Vắng mùi khói thuốc
Cả tách trà cũng bị lãng quên…
Em cố là anh
Em tập nuôi… nỗi nhớ không tên
Cũng vời vợi nhưng chỉ mình em biết
Không phồn hoa, nguy nga, tráng lệ
Chỉ đủ đậm đà của tất cả tuổi xuân
Anh về
Mình trồng thêm luống rau, gieo vài hạt ớt
Chăm đàn gà, tưới mấy luống rau
Anh cứ rong chơi cơn gió của anh
Em thả ước mơ theo cơn gió thổi!
Sông Đốc, 03/10/2015
Em không đủ sức mãi đùa trò cướp bắt
Anh nuôi chi giấc mộng vô thường
Về xem em
Nuôi đàn gà bên hiên nhà, chái bếp
Anh đi rồi
Trong nhà thừa ra chiếc võng
Vắng mùi khói thuốc
Cả tách trà cũng bị lãng quên…
Em cố là anh
Em tập nuôi… nỗi nhớ không tên
Cũng vời vợi nhưng chỉ mình em biết
Không phồn hoa, nguy nga, tráng lệ
Chỉ đủ đậm đà của tất cả tuổi xuân
Anh về
Mình trồng thêm luống rau, gieo vài hạt ớt
Chăm đàn gà, tưới mấy luống rau
Anh cứ rong chơi cơn gió của anh
Em thả ước mơ theo cơn gió thổi!
Sông Đốc, 03/10/2015
Mai về
Tặng H
Mai về thế giới bên kia
Có ai không trong một miền vô định?
Thứ bỏ lại cho cuộc người bẩn chật
Một tiếng lòng, một câu hỏi nghìn năm
Mai
về em có thấy anh không?
Đâu đôi mắt biếc vẫn còn ươm mộng
Mai về, chắt chiu hồn ít ỏi
Một nụ cười gột rửa hình hài anh!
Đâu đôi mắt biếc vẫn còn ươm mộng
Mai về, chắt chiu hồn ít ỏi
Một nụ cười gột rửa hình hài anh!
Mai về, bỏ mộng úa tàn xanh
Anh lơ lửng giữa muôn vàn sự sống
Hóa kiếp nào liệu có còn quan trọng?
Vắt cạn đời mới biết tình mong manh!
Anh lơ lửng giữa muôn vàn sự sống
Hóa kiếp nào liệu có còn quan trọng?
Vắt cạn đời mới biết tình mong manh!
Mai
về, liệu có đến bên anh
Tìm gặp nhau bằng gì em tôi ạ?
Lạc lõng, muôn giọt "người" xa lạ
Gõ nhịp đời, trăng vụn vỡ, đêm ma!
Sông Đốc - 09/11/2015.
Tìm gặp nhau bằng gì em tôi ạ?
Lạc lõng, muôn giọt "người" xa lạ
Gõ nhịp đời, trăng vụn vỡ, đêm ma!
Sông Đốc - 09/11/2015.
Ca dao
Tặng
H
Em sinh ra trong ầu ơ của mẹ
Những trời chiều
Kẽo kẹt tiếng đưa nôi
Giọt mồ hôi
Lúa thơm mùi sữa
Cha nhọc nhằn trên nước mặn đồng chua
Tay cha chay
Mắt mẹ đậm quầng
Gánh rạ rơm chiều mang chút gió thu bay
Ngày tháng đi nhanh
Bóng câu qua cửa sổ!
Hòn than đáy lò... cháy tím cõi trời quê!
Yêu em, nên yêu luôn hạt lúa
Yêu con nước lớn ròng, tiếng bìm bịp kêu nhau!
Những trời chiều
Kẽo kẹt tiếng đưa nôi
Giọt mồ hôi
Lúa thơm mùi sữa
Cha nhọc nhằn trên nước mặn đồng chua
Tay cha chay
Mắt mẹ đậm quầng
Gánh rạ rơm chiều mang chút gió thu bay
Ngày tháng đi nhanh
Bóng câu qua cửa sổ!
Hòn than đáy lò... cháy tím cõi trời quê!
Yêu em, nên yêu luôn hạt lúa
Yêu con nước lớn ròng, tiếng bìm bịp kêu nhau!
Sông Đốc,
12/12/2015
Tết biển
Tặng các ngư dân Sông Đốc
Tặng các ngư dân Sông Đốc
Ai bảo rằng: biển không biết tết?
Em theo anh về đón tết quê anh
Nước biển xanh chuốt thẳng vệt nắng dài
Rì rào lời yêu từ ngàn xưa vọng lại.
Biển trải lòng dâng phù sa từ đáy
Cái cua, cái còng nên dáng đôi bờ sông
Những ngày tết, biển ru ca êm ái
Ngư dân buông chày, rôm rả chuyện trò say
Ăn tết biển.
Biết nhà em đợi trông
Nhưng em ạ, đời ngư dân là sóng
Da mặn mòi hương biển em thấy không
Ăn tết biển!
Em ơi hãy yên lòng
Vì anh biết tình em là biển rộng
Sóng với biển vẫn muôn đời mênh mông!
Ăn tết biển!
Thuyền lướt mặt trời hồng
Anh buông cần vướng một góc trăng cong
Rồi ngày mai
Thuyền vào, khoang nặng cả tương lai
Em gắng chờ... mình cùng ăn tết biển!
Sông Đốc, 01/02/2016.
Bài không tên
Số 01
Mây
lang thang chiều hạ
Người lạnh lùng bước qua
Góc buồn rụng chiếc lá
còn ta với... phôi pha...
Người lạnh lùng bước qua
Góc buồn rụng chiếc lá
còn ta với... phôi pha...
Giọt
nắng buồn vương lại
Phố nhỏ vắng bóng ai?
Giọt tình sầu vương lại
Thành vết cắt chiều nay!
Phố nhỏ vắng bóng ai?
Giọt tình sầu vương lại
Thành vết cắt chiều nay!
Thánh
đường: bặt câu kinh
Chùa xưa: không tiếng kệ
Linh hồn tên ngoại đạo
Bay theo gió lao xao...
Chùa xưa: không tiếng kệ
Linh hồn tên ngoại đạo
Bay theo gió lao xao...
Người rót buồn vào đêm
Rót luôn ánh trăng hiền
Ta uống cả bóng đêm...
Nhuộm tình ta đến... tím!
Rót luôn ánh trăng hiền
Ta uống cả bóng đêm...
Nhuộm tình ta đến... tím!
Sông Đốc, 04/10/2014.
Bài không tên
02
Tặng NTTB
Rồi một ngày nữa trong chuỗi dài chán nản
Lửa chẳng còn, tro tàn chẳng ai khơi
Vô định qúa trong cõi đời tất bật
Anh lại về với quá khứ và em!
Quá khứ lắm lem
Quá khứ nhạt nhòa
Anh vẫn đến trong buổi chiều ngược gió
Chờ đợi mãi giữa dòng người tấp nập
Em đến gần... Rồi lại hóa xa xôi...
Một ngày kia khi quá sức con người
Anh mệt mỏi đi về miền vô định
Vô thức ùa về, hàng ghế đá có em.
Biết.
Không em và anh cũng không em
Chỉ giản đơn được nhìn lại nụ cười
Trên bờ môi, khuôn mặt người bé bỏng
Dù nụ cười đã nghìn lần lạc lõng
Dù nụ cười ngày ấy, em chôn giữa dòng sông...
Sông
Đốc, 05/11/2014.
Bài không tên
03
Trời bây giờ se sắt gió heo mây
Cái lạnh đầu đông
Quặn thắt lòng
Hồn vẫn ướt, lết lê từng ngõ phố
Ôi! hao gầy... giọt đời gõ trên mi
Suỵt!
Khẽ thôi đêm, kẻo thức giấc nỗi niềm
Miền quá vãng ngập ngụa, loang lỗ máu
Em, em ạ...
Vắt cùng kiệt trên tay đời hoang dại
Trắng tay rồi em có đến cùng anh?
Cái lạnh đầu đông
Quặn thắt lòng
Hồn vẫn ướt, lết lê từng ngõ phố
Ôi! hao gầy... giọt đời gõ trên mi
Suỵt!
Khẽ thôi đêm, kẻo thức giấc nỗi niềm
Miền quá vãng ngập ngụa, loang lỗ máu
Em, em ạ...
Vắt cùng kiệt trên tay đời hoang dại
Trắng tay rồi em có đến cùng anh?
Sông Đốc, 03/12/2014.
Tự tình với đêm
Có những đêm
Khói thuốc bay vàng
Vòng tay không ấm,
Gạn đục khơi trong
Chỉ còn ít sỏi
Mấy lần tha hương
Rải cho đời vang
Điệu hò giọng hát
Có bao giờ dừng,
Điệu đời phiêu bạc
Có mấy lần vui ?
Còn tôi với mình
Vòng tay tự siết
Ngạt chết bóng đêm
Thêm một lần siết
Ngạt chết bóng mình
Chạy dài theo đêm
Tan chảy với đêm,
Nhạt nhòa quá vãng
Mỏi mòn tương lai
Tôi không tự buông
Đêm không tự buồn
Vầng trăng vàng thuốc
Úa vàng bãi sông
Chợt hỏi: đời – mộng
Có là nhau không ?
Sông Đốc – 26/05/2016.
Mẹ ơi! Vu Lan
Kính tặng Sư cô Thích Nữ Diệu Tâm
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm chẵn
Con xa mẹ dan díu chốn phồn hoa
Con những tưởng mang mơ ước đi xa...
Giờ mới biết:
Đời không dung thứ mộng lạ!
Mười năm mẹ ạ
Đời bẩn chật
Đôi lúc con rao bán hồn mình
Để đổi lấy... thương đau.
Mười năm rồi
Hoa tím vẫn xanh xao
Như dáng mẹ vẫn gầy hao nỗi nhớ
Lời ru mẹ vẫn đong đầy muôn thuở
Nhưng con luôn chở nỗi buồn nên lạc lối chơi vơi...
Mười năm qua
Một chiếc áo héo hon
Con vẫn vấp ngã trong bước đi thành bại
Như câu nói chẳng bao giờ khuếch đại:
Không lớn nổi thành người khi xa mẹ, mẹ ơi!
Mười năm qua
Giờ chợt hỏi quê đâu?
Con dại dột chỉ thấy chiếc áo nâu
Quê là mẹ. Trong tận sâu, con biết
Nhưng bao mùa Vu Lan con vẫn biết:
Không màu hoa nào cho con mẹ...
Mẹ ơi!
Sông
Đốc, 14/08/2016.
Tình
với vô tình
Lửa hồng tắt giữa đêm đông
Lặng lòng tôi đếm phòng không tháng ngày
Bờ mi ai bảo nàng dài
Cho ai ngơ ngẩn đọa đày thân ai
Mái tóc buông lửng bờ vai
Ai nghiêng ai ngả nên hai vừng trời
Thôi đừng cong nữa môi cười
Nửa đời gió giật, nửa đời đi hoang
Ừ thì… ai bảo tôi ngang
Nợ nần chi lắm lang thang tìm nàng
Thì thôi cởi giáp quy hàng
Cho anh hùng nữa cũng tàn nhà binh
Em đừng che nón qua đình
Tôi đan tình với vô tình vào nhau!
Lặng lòng tôi đếm phòng không tháng ngày
Bờ mi ai bảo nàng dài
Cho ai ngơ ngẩn đọa đày thân ai
Mái tóc buông lửng bờ vai
Ai nghiêng ai ngả nên hai vừng trời
Thôi đừng cong nữa môi cười
Nửa đời gió giật, nửa đời đi hoang
Ừ thì… ai bảo tôi ngang
Nợ nần chi lắm lang thang tìm nàng
Thì thôi cởi giáp quy hàng
Cho anh hùng nữa cũng tàn nhà binh
Em đừng che nón qua đình
Tôi đan tình với vô tình vào nhau!
Sông Đốc – 23/08/2016.
Chập
chình ôm
Tặng D
Chập chình cũng một cái ôm
Là cô e thẹn, là cô ngại ngùng
Là tôi ôm vội, ôm cùng
Là cô quay mặt, bảo: khùng. Rồi đi!
Tại trăng đêm ấy nghĩ gì
Thốt nhiên đánh: thõm, rơi vì sao duyên
Tại mùa năm ấy sầu riêng
Tôi mang bán cả chớ riêng người nào
Tại bờ hôm ấy thấp cao
Nhà cô lại cách ngõ rào, tường hoa
Tại... ờ... cũng tại người qua
Chớ nào có phải tại ta, tại mình!
Ừ thôi... lỗi tại vô tình
Nên tôi cố níu lấy mình vào tôi!
Là cô e thẹn, là cô ngại ngùng
Là tôi ôm vội, ôm cùng
Là cô quay mặt, bảo: khùng. Rồi đi!
Tại trăng đêm ấy nghĩ gì
Thốt nhiên đánh: thõm, rơi vì sao duyên
Tại mùa năm ấy sầu riêng
Tôi mang bán cả chớ riêng người nào
Tại bờ hôm ấy thấp cao
Nhà cô lại cách ngõ rào, tường hoa
Tại... ờ... cũng tại người qua
Chớ nào có phải tại ta, tại mình!
Ừ thôi... lỗi tại vô tình
Nên tôi cố níu lấy mình vào tôi!
Sông
Đốc – 27/08/2016.
Ru xưa
Tặng D
Xin em về trước ngày xưa
Đò chưa cập bến, tình chưa lỡ làng
Em – tôi một chuyến sang ngang
Buông lơi điệu lý, ngỡ ngàng thương đau
Hanh hao chi mấy trầu cau?
Hè đưa trưa dột, xanh xao ráng chiều
Lười mặc bến vắng, con diều
Ai mang câu hát giấu liều dưới hiên!
Tôi về ru lại niềm riêng
Kê thêm mấy giậu bình yên võ vàng
Gió lay lắc nhịp cầu ngang
Hụt chân mấy bận nhân gian giữa dòng
Em về cõng nắng ra đồng
Tôi đong, đếm, đốt… mùa sông lỡ bồi!
Sông Đốc – 31/08/2016.
Em - cô giáo - anh
Gửi VTKT
Gửi VTKT
Và rồi em cũng trở thành cô giáo
Ngôi trường làng vùng hẻo lánh xa xôi
Xoa dịu đời
Trong tiếng giảng tinh khôi
Trẻ ngờ nghệch
Ê a từng câu nói
Cô giáo em
Tựu trường chiếc áo dài tím biếc
Bước ngượng ngùng vào giờ dạy đầu tiên
Cách tập tành nào cũng chứa một chút duyên
Không thừa thải, khi anh khen: rất giỏi!
Cô giáo anh
Quên nhé, đừng lần nào lay gọi
Miền quá vãng rêu phủ vùi đá cuội
Em nghĩ gì sao bỗng lặng im?
Hay lại đau mênh mang màu áo tím...
Đừng!
Em giảng gì cho bài học chia ly
Trò nhỏ dại khơi chi đời ngang trái
Cười đi em, ươm mầm tươi xanh lại
Anh ở đây rồi... cô giáo của anh!
Ngôi trường làng vùng hẻo lánh xa xôi
Xoa dịu đời
Trong tiếng giảng tinh khôi
Trẻ ngờ nghệch
Ê a từng câu nói
Cô giáo em
Tựu trường chiếc áo dài tím biếc
Bước ngượng ngùng vào giờ dạy đầu tiên
Cách tập tành nào cũng chứa một chút duyên
Không thừa thải, khi anh khen: rất giỏi!
Cô giáo anh
Quên nhé, đừng lần nào lay gọi
Miền quá vãng rêu phủ vùi đá cuội
Em nghĩ gì sao bỗng lặng im?
Hay lại đau mênh mang màu áo tím...
Đừng!
Em giảng gì cho bài học chia ly
Trò nhỏ dại khơi chi đời ngang trái
Cười đi em, ươm mầm tươi xanh lại
Anh ở đây rồi... cô giáo của anh!
Sông Đốc, 06/09/2016.
Lạc
Tặng Y
Có những ngày
Không viết nổi câu thơ
Không gọi tên em
Để mặc đời lăn lóc
Đã đôi lần tự vùi mình tang tóc
Học được cách yêu đời phải thỏa hiệp với nỗi đau
Hơn mười năm
Cả trăm lần lang bạc
Gã bán hồn mình cho tàn lụi thời gian
Tôi tìm em khắp cõi trời
Gào khản cổ giọng man di xa lạ!
Sông Đốc, 04/08/2016.
Tím
xưa
Tặng D
Vẫn là sắc tím ngày xưa
Vẫn chiều dột nắng nên mưa lỗi thề
Tôi ngồi đốt cạn cơn mê
Nghiêng sầu nửa vạt che về lối em
Tấm còn mấy bận lấm lem
Trách chi cau héo trầu têm úa vàng…
Em ơi tháng bảy trần gian
Anh tìm Ô Thước mơ màng có – không ?
Xin ai đôi má bớt hồng
Miệng đừng lúng liếng, môi cong nụ cười
Cuội còn đếm lá đa trời
Tôi còn ngâm điệu lý mười cái thương!
Vẫn chiều dột nắng nên mưa lỗi thề
Tôi ngồi đốt cạn cơn mê
Nghiêng sầu nửa vạt che về lối em
Tấm còn mấy bận lấm lem
Trách chi cau héo trầu têm úa vàng…
Em ơi tháng bảy trần gian
Anh tìm Ô Thước mơ màng có – không ?
Xin ai đôi má bớt hồng
Miệng đừng lúng liếng, môi cong nụ cười
Cuội còn đếm lá đa trời
Tôi còn ngâm điệu lý mười cái thương!
Sông
Đốc, 16/09/2016.
Mẹ và em
Tặng D
Em
Anh tưởng tượng ra ngày em buồn nhất
Phút yếu lòng chắc nức nở trong đêm
Rụt rè, chôn kín miền sâu thẳm tâm hồn
Bờ vai nhỏ chắc bật lên từng chút
Mẹ
Cũng thế, cũng một đời tất bật
Cũng mủi lòng co quặp trong chăn
Nên mẹ thương em như thương những bão giông
Yêu con mẹ là điều thiệt thòi nhất!
Anh đã từng nghe giọt nước đời rơi nhẹ
Mi mắt buồn mẹ cố giấu đi
Anh cũng đã từng bất lực trước bão giông
Nên đời mẹ chẳng khi nào yên ắng
Em đừng cố lừa mình khi tất bật cõi lòng
Bóng đêm siết lại co tròn chăn, trốn
Hãy thành thật lúc em nói: cần
Và từ khước nỗi đau, đời ban tặng!
Đừng im lặng
Xoáy đời luôn rất ngặt
Trải lòng, nức nở trên vai anh!
Hãy thật thà như cất tiếng chào đời
Dù đau xé… cũng là một sự sống!
Người dạy em: dối lừa trong im lặng
Hãy quay về, một lần, rất thật: em - anh!
Anh tưởng tượng ra ngày em buồn nhất
Phút yếu lòng chắc nức nở trong đêm
Rụt rè, chôn kín miền sâu thẳm tâm hồn
Bờ vai nhỏ chắc bật lên từng chút
Mẹ
Cũng thế, cũng một đời tất bật
Cũng mủi lòng co quặp trong chăn
Nên mẹ thương em như thương những bão giông
Yêu con mẹ là điều thiệt thòi nhất!
Anh đã từng nghe giọt nước đời rơi nhẹ
Mi mắt buồn mẹ cố giấu đi
Anh cũng đã từng bất lực trước bão giông
Nên đời mẹ chẳng khi nào yên ắng
Em đừng cố lừa mình khi tất bật cõi lòng
Bóng đêm siết lại co tròn chăn, trốn
Hãy thành thật lúc em nói: cần
Và từ khước nỗi đau, đời ban tặng!
Đừng im lặng
Xoáy đời luôn rất ngặt
Trải lòng, nức nở trên vai anh!
Hãy thật thà như cất tiếng chào đời
Dù đau xé… cũng là một sự sống!
Người dạy em: dối lừa trong im lặng
Hãy quay về, một lần, rất thật: em - anh!
Sông Đốc - 18/09/2016.
Quái thú và hành khất
Con quái thú
Gặm nhấm miệt mài
Nỗi đau hằng giờ đợi
Để khơi dậy đắng cay!
Gã thỏa hiệp trái tim
Vắt lấy máu mỗi đêm
Nuôi một con thú dữ
Với hoang dại triền miên
Con quái thú lộng hành
Gã hành khất đơn độc
Gào tan chiều đẫm máu
Chiến đấu và chôn nhau!
Đau đáu miền đất chết
Không phật cũng không tiên
Bẻ mảnh trăng lưỡi liềm
Em khâu lại trái tim!
Hành khất và con thú
Nuôi và đánh hằng đêm
Chỉ còn nửa quả tim
Hành khất, thú hay em ?
Gặm nhấm miệt mài
Nỗi đau hằng giờ đợi
Để khơi dậy đắng cay!
Gã thỏa hiệp trái tim
Vắt lấy máu mỗi đêm
Nuôi một con thú dữ
Với hoang dại triền miên
Con quái thú lộng hành
Gã hành khất đơn độc
Gào tan chiều đẫm máu
Chiến đấu và chôn nhau!
Đau đáu miền đất chết
Không phật cũng không tiên
Bẻ mảnh trăng lưỡi liềm
Em khâu lại trái tim!
Hành khất và con thú
Nuôi và đánh hằng đêm
Chỉ còn nửa quả tim
Hành khất, thú hay em ?
Sông
Đốc - 24/09/2016.
Ngạo binh
Lão
chiến binh quờ quạng
Đưa
tay sờ vết thương
Lưỡi
dao găm oan nghiệt
Cắm
phập quả tim non
Miền
kí ức nhầy nhụa
Máu
hòa cùng giọt mưa
Đừng
bao giờ khơi gợi
Ráng
chiều ai khều… rơi
Gió
làm gì quặn thắt?
Nắng
làm gì xát tim?
Hiện
tại lười nằm mặc
Bỏ
quá khứ chơi vơi!
Lão
chiến binh đầy sẹo
Phơi
mình trong bình minh
Đã
hơn lần lão ước
Chết
giữa đám tàn binh!
Xanh
cỏ mồ không tên
Khúc
khải hoàng bi tráng
Xóa
được nỗi đau riêng?
Lão
chiến binh lầm lũi
Về
đất thánh thiêng liêng
Hành
hương và cái chết
Chỉ
cách nửa nhịp tim!
Sông Đốc, 02/10/2016.
Tháng mười
Tặng Y
Tặng Y
Anh mang tháng
mười đến hò hẹn cùng em
Thôi lúng liếng những ráng chiều lạc lõng
Ta hững hờ mặc mưa buồn gọi cửa
Em trách cứ làm gì
Anh hẹn với… cô đơn!
Hiên nhà ai khêu bấc đèn cháy đỏ
Bỏng rát mặt người, đau cả gió mồ côi!
Trời miềnNam , Chúa nỡ dỗi chia đôi
Chỉ hai mùa, có chạnh lòng cô Bắc kì nho nhỏ ?
Câu quan họ em mang vào cuối đất
Còn ấp ủ thời thơ ấu buồn tênh
Anh ngại ngùng, vướng víu quãng đường xa
Về miệt thứ
Ru em
Bồng bềnh con nước
Qua bão giông sao em còn tiếp lửa ?
Đến cuối trời cháy, tàn, lụi, trong nhau!
Sông Đốc – 11/10/2016
Thôi lúng liếng những ráng chiều lạc lõng
Ta hững hờ mặc mưa buồn gọi cửa
Em trách cứ làm gì
Anh hẹn với… cô đơn!
Hiên nhà ai khêu bấc đèn cháy đỏ
Bỏng rát mặt người, đau cả gió mồ côi!
Trời miền
Chỉ hai mùa, có chạnh lòng cô Bắc kì nho nhỏ ?
Câu quan họ em mang vào cuối đất
Còn ấp ủ thời thơ ấu buồn tênh
Anh ngại ngùng, vướng víu quãng đường xa
Về miệt thứ
Ru em
Bồng bềnh con nước
Qua bão giông sao em còn tiếp lửa ?
Đến cuối trời cháy, tàn, lụi, trong nhau!
Sông Đốc – 11/10/2016
DỰ GIỜ UY - LÍT – XƠ
Tặng Cô Huỳnh Nguyệt Ảnh và Châu Yến Mi
Tặng Cô Huỳnh Nguyệt Ảnh và Châu Yến Mi
Dự giờ em cô
giáo dạy văn
Với đoạn trích “Uy - Lít - Xơ trở lại”
Dù chiến binh hai mươi năm bất bại
Bỗng gục ngã tơi bời dưới ánh mắt giai nhân
Pê - Nê - Lốp
Hay là em bao đêm ngày dệt vãi?
Có là em những năm dài quan tái?
Sao sắt đá tim mình
Ghẻ lạnh kẻ ăn xin
Rời Hy - Lạp tôi trở về thực tại
Trống tan giờ, tan cả giấc mộng xanh
Cô giáo đâu rồi? Có chờ đợi mỗi anh?
Có dệt nữa tấm chân tình thơ dại?
Sông Đốc - 15/10/2016.
Với đoạn trích “Uy - Lít - Xơ trở lại”
Dù chiến binh hai mươi năm bất bại
Bỗng gục ngã tơi bời dưới ánh mắt giai nhân
Pê - Nê - Lốp
Hay là em bao đêm ngày dệt vãi?
Có là em những năm dài quan tái?
Sao sắt đá tim mình
Ghẻ lạnh kẻ ăn xin
Rời Hy - Lạp tôi trở về thực tại
Trống tan giờ, tan cả giấc mộng xanh
Cô giáo đâu rồi? Có chờ đợi mỗi anh?
Có dệt nữa tấm chân tình thơ dại?
Sông Đốc - 15/10/2016.
Vẫn là anh
Có những lần bất giác anh gọi tên
Nghe nỗi đau trong ráng chiều thổn thức
Lời anh ném vào khoảng không bất lực
Rồi lặng lẽ dội về với vết cắt nhàu thêm
Ừ, đã lắm lần
Anh lại chốn thân quen
Cứ tình tự hằng giờ như hò hẹn
Ai khẽ nhắc hương tình mình rồ dại
Rồi kể chuyện đời
Gieo lên khóe mắt cay
Phải không em
Mình đã đến rất mau
Đi quá nửa kiếp người cuồng vọng
Bằng khát khao đôi lửa hồng cháy bỏng
Thêu rụi ngọn đời trong thảng thốt hanh hao
Rồi chiều nay
Có con gió mồ côi
Lặng im kể thời đắng cay nếm trải
Là anh đấy:
Vẫn bào mòn dĩ vãng
Vẫn ngã nghiêng cười
Vẫn tình lỡ chơi vơi!
Sông Đốc - 27/11/2016.
Anh khoảng trắng em
Em thích tự do của thời tuổi trẻ
Anh lại tằn tiện chút bâng khuâng của tuổi già
Như hai ngã rẽ
Em biến anh thành gã hiền triết
Thứ tha
Giấc chim bằng bay xa
Bóng trời chiều rạn nứt
Câu ca dao bỏ - nhặt
Chẳng thể xóa chia xa!
Sông Đốc - 27/11/2016.
Anh lại tằn tiện chút bâng khuâng của tuổi già
Như hai ngã rẽ
Em biến anh thành gã hiền triết
Thứ tha
Giấc chim bằng bay xa
Bóng trời chiều rạn nứt
Câu ca dao bỏ - nhặt
Chẳng thể xóa chia xa!
Sông Đốc - 27/11/2016.
Thư tình cho mùa đông
Tặng "những mùa đông" của tôi.
Tặng "những mùa đông" của tôi.
Anh lại viết thư tình cho “mùa
đông”
Dù mằn muộn, nhưng đông vẫn đến
Em thấy không
Cánh phượng hồng rơi rã
Gió cũng se sắt luồn cho ai buồn bã hơn
Dù mằn muộn, nhưng đông vẫn đến
Em thấy không
Cánh phượng hồng rơi rã
Gió cũng se sắt luồn cho ai buồn bã hơn
Em
viết gì cho đông tuổi đôi mươi ?
Có ngần ngại khi trời tan nắng vội
Hãy hờn giận để lưu lúng liếng thời
Hay cong môi, buông tiếng: “hông”
Chạy trốn!
Có ngần ngại khi trời tan nắng vội
Hãy hờn giận để lưu lúng liếng thời
Hay cong môi, buông tiếng: “hông”
Chạy trốn!
Nhẹ thôi em
Đông vẫn đợi trước thềm
Đắn đo mãi bức thư tình trên lá
Chưa trao tay
Đã trở thành xa lạ
Chiếc lá tình có ép… vở học sinh ?!
Đông vẫn đợi trước thềm
Đắn đo mãi bức thư tình trên lá
Chưa trao tay
Đã trở thành xa lạ
Chiếc lá tình có ép… vở học sinh ?!
Đông của anh cũng thinh thoảng giật mình
Chấp chới gọi
Giấc mơ rong ruổi
Dù cuộc người đẩy xô ta rệu rã
Đông chúng mình
Cuối phố
Gặp nghe em ?!
Sông Đốc, 29/11/2016.
Chấp chới gọi
Giấc mơ rong ruổi
Dù cuộc người đẩy xô ta rệu rã
Đông chúng mình
Cuối phố
Gặp nghe em ?!
Sông Đốc, 29/11/2016.
Ngược
Em còn mái tóc nhung huyền
Tôi còn rong rã trên triền thương đau
Ai về vốc nước bờ ao
Làm sao vốc cạn chênh chao bóng nàng ?
Tôi đà một kiếp đi hoang
Làm gì còn sót yên an mà tìm
Lỡ làng rao bán trái tim
Thiếu thời chết lịm: lưỡi liềm – diêu bông!
Má hồng, mắt biếc, môi cong
Chắt chiu tôi lấp Cửu Long khô dòng!
Sông Đốc, 06/12/2016
Muộn
Dù muộn màng
Cũng phải đến nghe em
Chần chừ mãi
Tháng năm không chờ đợi
Dẫu vẫn biết
Tình yêu cần trắc trở
Nhưng có thể nào
Ta buông lỡ vòng tay!
Thu bên hiên
Ai nhốt lá vàng bay
Như em nhốt quả tim non khờ dại
Loạn nhịp rồi
Đời vốn nhiều ngang trái
Sao em dối lòng
Cho đôi khóe mắt cay!
Sông Đốc, 08/12/2016
Tình cháo hành
Em
Anh
từng muốn một tình yêu như Chí
Không
xa xăm, rất thật, rất vợ chồng
Và
dại khờ
Không
vọng ước cao sang
Cả
đời chỉ chọn: cháo hành với em!
Ai
chả biết sự đời vốn lấm lem
Anh
vấy bẩn, ừ…
Mặc.
Đời
ai cũng bẩn!
Nhưng
yêu em bằng tình yêu vô tận
Cái
liếc, cái lườm sao quá đỗi dễ thương!
Thì
đây này
Anh
mang đến thứ ái tình của quỷ
Em
– con người
Chắc
cũng thiệt thòi em
Yêu
anh, chòi lá ở cũng quen
Trong
trắng em soi đời anh gột rửa!
Phải
không em
Mình
dằn co người – quỷ
Gã
tội đồ suýt hóa quỷ thân em…
Đã
hơn lần cố kéo em khỏi người
Thế
giới quỷ, chào em
Em
ghê sợ ?
Ờ
anh thua trong cuộc tình ma mị
Phút
cuối cùng mới biết trái tim anh
Đập
nhịp người vì yêu em quá thật
Quỷ
học làm người
Bài
học trả máu tanh!
Bờ
đê xanh, trăng xanh, con nước xanh
Năm
ngày đó sẽ theo anh đi mãi
Trả
lại em một mối tình cuồng dại
Em
học đi
Bài
học tình cháo hành
Toan
tính người
Liệu
tình có mong manh…?
Sông
Đốc, 12/12/2016.
Đoạn cuối cho em
Đi đi, để biết đời giông bão
Mệt nhoài rồi hãy về lại với anh
Kể anh nghe những giấc mộng tan tành
Chân lạc lõng giữa phương trời xa lạ
Em cứ đi, để có lần gục ngã
Nước hoen mi dài em cần một bờ vai
Trong tận cùng của trống vắng tên ai
Em mới biết, đôi tay cần thiết nhất!
Em đã có nhưng rồi em đánh mất
Dĩ vãng nào không sầu úa mênh mang
Hãy cứ lang thang, để thấy đời rồ dại
Rồi trở về khi em đủ đắng cay
Anh vẫn đây, ru nốt giấc mộng thường
Mang mặn đắng đẫm thêm màu sương trắng
Anh ngâm vang khúc ca dòng biển mặn
Sóng cuộn trào, gào thét phía không em!
Anh đã thôi lãng du, tít tấp con đường dài
Vì đã đủ đắng cay để trầm lặng
Thôi không khóc vì biết đời ngang trái
Nên chỉ cần êm ái một bàn tay!
Đêm nay nữa, cố chuốt cho mình say
À,
chẳng phải
Là sầu trong anh mới phải
Em đi đi
Đừng quay nhìn ái ngại
Anh say rồi, chẳng giữ nổi một vòng tay!
Sông Đốc - 28/12/2017.
Là sầu trong anh mới phải
Em đi đi
Đừng quay nhìn ái ngại
Anh say rồi, chẳng giữ nổi một vòng tay!
Sông Đốc - 28/12/2017.
Về
Về đi em
Bão giông kéo đến rồi
Hạt mưa loang loãng vỡ
Rên siết nắng cuối trời
Về thôi em
Những bức tình cũ kĩ
Các vết thương chai lì
Đêm
Vẫn đau quằn quại
Nghĩa gì ngày chia li
Về thôi em
Dưới giống loài khát máu
Một tình yêu xanh xao
Vạt mưa nào sẻ nửa
Chặt cánh diều phăng cao...
Sông Đốc, 10/01/2018
Gục khóc yêu thương
Có những cuộc hành trình con không dám nói với mẹ
Mi mắt mẹ buồn như mảnh vỡ giọt sương
Có những con đường chẳng thể nhớ nổi tên
Nghe vang vọng chân đau hay đá sỏi
Chiếc áo cũ úa màu nhàu nát
Cái võng cuối trời ùa nỗi nhớ mông mênh
Tôi ly hương trong lòng như quán vắng, mái trọ nghèo in đậm vết rong rêu
Ra đi, ra đi không hẹn như người hẹn
Sao chiều bồn chồn đến tím biếc Hậu Giang
Mưa nhạt nhòa, mưa cũng đi hoang
Ra đi ra đi rưới đau buốt lên từng nền đất lạnh
Để lúc trở về gục khóc những yêu thương.
Hậu Giang, 19/01/2018
Mi mắt mẹ buồn như mảnh vỡ giọt sương
Có những con đường chẳng thể nhớ nổi tên
Nghe vang vọng chân đau hay đá sỏi
Chiếc áo cũ úa màu nhàu nát
Cái võng cuối trời ùa nỗi nhớ mông mênh
Tôi ly hương trong lòng như quán vắng, mái trọ nghèo in đậm vết rong rêu
Ra đi, ra đi không hẹn như người hẹn
Sao chiều bồn chồn đến tím biếc Hậu Giang
Mưa nhạt nhòa, mưa cũng đi hoang
Ra đi ra đi rưới đau buốt lên từng nền đất lạnh
Để lúc trở về gục khóc những yêu thương.
Hậu Giang, 19/01/2018
Đi hoang
Từ lâu tôi nuôi giấc mộng đi hoang
Chân vội vã những khung trời xa lạ
Từ ly biệt thôi chẳng còn rên siết
Nhưng vẫn khóc mướt chiều, đau đáu ánh mắt quen...
Tôi tự bào mòn
mình lưu lạc đến buốt đau
Hương vẫn thoảng đâu đây dù vô định
Có em không trong ráng chiều biền biệt
Anh hoang hoải nhìn núm níu với lặng im.
Cần Thơ, 19/01/2018
Hương vẫn thoảng đâu đây dù vô định
Có em không trong ráng chiều biền biệt
Anh hoang hoải nhìn núm níu với lặng im.
Cần Thơ, 19/01/2018
Tôi với Cà Mau cùng nhịp thở long đong
Tôi nhớ Cà Mau - mưa đầu
mùa rát mặt
trên bùn lầy ảm đạm xứ U Minh, tuổi thơ tôi nguệch ngoạc vết ngang những con còng
heo hút gió bông tràm rú gọi
tiếng toạc toẹt ung khói chiếc kohler
nhuộm sẫm màu chiều bên xóm vắng
tôi nhớ em
chỉ hai mùa mưa nắng cũng đủ thấm anh tầm tã suốt nửa đời
tôi nhớ tôi những ngày tháng rong chơi
nền đất nứt nẻ
đầu trần chân đất
con diều giấy nở nụ cười
những trưa hè ướt sũng cá lia thia
mỗi cọng rơm bằng một tia nắng mặt trời
chiều ngạt thở bên biển mặn, như muỗi bao vây đóng vỏ dừa đốt vội man mác khói bay
Sao mà cay mắt
Sao mà mặn lòng
tôi với Cà Mau cùng nhịp thở long đong.
trên bùn lầy ảm đạm xứ U Minh, tuổi thơ tôi nguệch ngoạc vết ngang những con còng
heo hút gió bông tràm rú gọi
tiếng toạc toẹt ung khói chiếc kohler
nhuộm sẫm màu chiều bên xóm vắng
tôi nhớ em
chỉ hai mùa mưa nắng cũng đủ thấm anh tầm tã suốt nửa đời
tôi nhớ tôi những ngày tháng rong chơi
nền đất nứt nẻ
đầu trần chân đất
con diều giấy nở nụ cười
những trưa hè ướt sũng cá lia thia
mỗi cọng rơm bằng một tia nắng mặt trời
chiều ngạt thở bên biển mặn, như muỗi bao vây đóng vỏ dừa đốt vội man mác khói bay
Sao mà cay mắt
Sao mà mặn lòng
tôi với Cà Mau cùng nhịp thở long đong.
Mục lục
Chiều nao.............................................................................................................. 1
Thu trắng............................................................................................................... 2
Trả lại.................................................................................................................... 3
Rồi mình cũng xa lạ nhau...................................................................................... 4
Chuyện hẹn hò...................................................................................................... 5
Hứa không rót buồn vào…đêm............................................................................. 6
Em thấy không màu tím........................................................................................ 7
Miền trắng............................................................................................................. 8
Em và đêm............................................................................................................ 9
Vùi nhau................................................................................................................ 10
Kĩ niệm sông Hàn.................................................................................................. 11
Định nghĩa về em................................................................................................... 12
Hoàng Tiền – Mù U............................................................................................... 13
Nhỏ ơi................................................................................................................... 14
Lãng du ca............................................................................................................. 15
Lục bát tình tôi...................................................................................................... 17
Chiều cổ................................................................................................................ 18
Hay là chúng mình tự dối nhau............................................................................. 19
Chiều thị trấn........................................................................................................ 20
Giấc mơ em........................................................................................................... 21
Mai về................................................................................................................... 22
Ca dao................................................................................................................... 23
Tết biển................................................................................................................. 24
Bài không tên 01................................................................................................... 25
Bài không tên 02................................................................................................... 26
Bài không tên 03................................................................................................... 27
Tự tình với đêm..................................................................................................... 28
Mẹ ơi! Vu Lan....................................................................................................... 29
Tình với vô tình..................................................................................................... 30
Chập chình ôm...................................................................................................... 31
Ru xưa................................................................................................................... 32
Em – cô giáo – anh................................................................................................ 33
Lạc......................................................................................................................... 34
Tím xưa................................................................................................................. 35
Mẹ và em............................................................................................................... 36
Quái thú và hành khất........................................................................................... 37
Ngạo binh.............................................................................................................. 38
Tháng mười........................................................................................................... 39
Dự giờ Uy – Lít – Xơ............................................................................................. 40
Vẫn là anh............................................................................................................. 41
Anh khoảng trắng em............................................................................................ 42
Thư tình cho mùa đông......................................................................................... 43
Ngược.................................................................................................................... 44
Muộn..................................................................................................................... 45
Tình cháo hành...................................................................................................... 46
Đoạn cuối cho em.................................................................................................. 48
Về.......................................................................................................................... 49
Gục khóc yêu thương............................................................................................. 50
Đi hoang................................................................................................................ 51
Tôi với Cà Mau cùng nhịp thở long đong.............................................................. 52

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét