Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

TỰ CẢM -THẠCH ĐÀ

TỰ CẢM 
Tôi như trái banh nhựa nhồi rơm 
Bị cuộc đời đá lăn lông lốc 
Đời dẫu thế vẫn không mất gốc 
Vẫn biết mình dân Nẫu kia mà !
Tôi mang tháp Nhạn ở trong tim 
Tôi mang sông Ba trong nỗi nhớ tơi bời 
Tôi nợ em Củng Sơn đầy nắng ...
làm sao đây trả nợ quê nhà
Đời thì muôn nghìn lối 
Mình mãi thật thà đứa trẻ lên ba 
sđ 18/11/2016

THẠCH ĐÀ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...