Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

TRIỆU LAM CHÂU - BÀI HÁT AI CÓ VỀ TRÀNG AN LINH THIÊNG

Triệu Lam Châu

BÀI HÁT AI CÓ VỀ TRÀNG AN LINH THIÊNG
(Kỷ niệm tròn một năm 26/11/2015 – 26/11/2016 công bố tác phẩm này, trân trọng mời Quý vị và bạn bè cùng nghe lại cho vui nhé!
Triệu Lam Châu )

TRIỆU LAM CHÂU TÂM SỰ:
Tháng 4 năm 2014, nhân dịp kỷ niệm sáu mươi năm chiến thắng Điện Biên (1954 – 2014), Hội Văn nghệ Phú Yên có tổ chức một Đoàn văn nghệ sĩ đi thực tế sáng tác ở Tây Bắc. Triệu Lam Châu tôi cũng vinh dự được mời tham gia vào Đoàn đi thực tế sáng tác dịp ấy.
Đoàn đã lưu lại một số nơi chủ yếu để lấy tài liệu và cảm hứng sáng tác như: Khu du lịch Tràng An, Ninh Bình, Sơn La, Điện Biên…
Sau chuyến đi ấy, tôi có hẳn một Chùm thơ tình Tây Bắc, được bạn bè hoan nghênh.
Rồi khi thăm Tràng An – Bái Đính, Ninh Bình, tôi có ấn tượng mạnh bởi vẻ hùng vĩ và điệp trùng của núi non sông nước nơi đây. Bởi vì nó gợi lại hình ảnh quê núi Cao Bằng quê tôi, vốn vẫn có cảnh quan thiên nhiên là những dãy núi đá vôi hùng vĩ và điệp trùng như thế.
Thế rồi khi Tràng An được công nhận là di sản văn hoá – thiên nhiên của nhân loại, tôi liền nung nấu làm sao có tác phẩm nào đó để thể hiện vẻ hùng vĩ và hoành tráng của vùng đất ấy.
Song tôi lại chưa có kỷ niệm gì sâu sắc ở Tràng An cả. Và tôi chợt nghĩ tới bạn thơ Bùi Thị Mỵ (Em gái vàng của Nhà văn – liệt sĩ Bùi Nguyên Khiết), người vốn sinh ra và lớn lên ở miền đất địa linh nhân kiệt này.
Tôi viết thư cho chị Bùi Thị Mỵ nhờ giúp đỡ phần lời ca. Và hình như chị đã có sẵn lửa lòng yêu quê hương rất đỗi tự hào – nên chị liền gửi ngay cho tôi bài thơ rất hoành tráng, rất hay Ai có về Tràng An linh thiêng.
Bài thơ đã đáp ứng lòng tôi mong đợi, là thể hiện nét hoành tráng đầy niềm tự hào về lịch sử, văn hoá và cảnh sắc thiên nhiên  Tràng An.
Tôi đã phổ nhạc cho bài thơ ấy với một niềm cảm hứng sôi trào.
Và Nhạc sĩ Thanh Hải phối khí, ca sĩ Tất Đạt đã thể hiện thành công nét hoành tráng mênh mang như tôi vẫn hình dung về Tràng  An  linh thiêng của chúng ta!
Chúng tôi xin trân trọng gửi bài hát này tới Quý thính giả và bạn bè, với lời chúc sức khoẻ, hạnh phúc, an lành và mọi thành công!
Tuy Hoà, lúc 19 giờ 42’ Tối 26/10/2015
Triệu Lam Châu

Trân trọng mời Quý thính giả và bạn bè cùng nghe bài hát Ai có về Tràng An linh thiêng, theo các đường dẫn sau đây:

https://youtu.be/u7HV28IAUbY   (Video Ai có về Tràng An linh thiêng)


(Video Ai có về Tràng An linh thiêng)


https://www.youtube.com/watch?v=u7HV28IAUbY   (Video Ai có về Tràng An linh thiêng)


Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

ĐỪNG NHÌN ANH GIỐNG NGƯỜI TA - THẠCH ĐÀ

ĐỪNG NHÌN ANH GIỐNG NGƯỜI TA 
"Ví dầu tình bậu muốn thôi 
Bậu gieo tiếng dữ để rồi bậu xa "
Đừng nhìn anh giống người ta 
Anh thì nửa Phật nửa Ma nửa Người 
Nửa cười khóc giống đười ươi
Nửa vui trăng gió nửa hời hợt em
Anh còn có một bóng đêm
Một son môi một dáng em để hồng

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

ƯỚC GÌ CON LẠI ĐƯỢC VỀ NGỦ BÊN CHÂN MẸ(*)- TRỊNH SƠN

ƯỚC GÌ CON LẠI ĐƯỢC VỀ NGỦ BÊN CHÂN MẸ(*)
Mẹ à mẹ ạ
Cào rách đời mẹ
Thường trực hai bàn tay chồng con
Và thỉnh thoảng
Một bàn tay nào đó
Những trang nhật ký xanh xưa khóa kín góc tim buồn
Đôi khi
Nhìn con gái
Thương lọn tóc mẹ cho ai mấy mươi mùa cũ
Nhìn con trai
Tưởng ngọn sáo thuở Trương Chi lặn sóng tìm tình
Hoa trái tinh tươm hương gót vào đời
Dòng sữa thơm nuôi con sóng cuộn ngược
Mẹ à mẹ ạ
Quán nhỏ mẹ ngồi ngóng cha phía rừng
Con trở lại thấy vết vọng phu hằn nát bầu trời lá thả
Con về nhìn con dốc trườn qua lưng mẹ
Có dốc nào dài hơn dốc mẹ
Cuối dốc người cỏ hoa muôn nổi
Cuối dốc mẹ người thênh thang người
Mẹ ngước nhìn con dốc mọc mầm lưng con
Kìa,
Cháu gọi bà
- Bà ơi
Mây phơi lưng trời
Bà rịa, ngày 20/04/2010
TS.
*Lời một bài hát.

TRẢ -TRỊNH SƠN

TRẢ
Không chịu nổi cái chết của lá
Anh leo lên ngọn cây và thả mình xuống
Thì ra
Không cơn gió nào có thể cắt cuống diệp lục mỏng manh
Không tà nắng nào có thể đẻ thêm giọt xanh
Mẹ sinh ra chúng ta theo cách riêng của người
Cha sinh ra chúng ta bằng bổn phận giống nòi
Cô độc em cô độc anh cô độc bàn tay cầm nắm sinh linh đời đời kiếp kiếp
Lửa đón vàng phai hinh hích cười vây bủa
Cần gì nữa một nắm cát ném vào
Thèm gì nữa một vốc nước tạt vào
Cùn cợt thời gian lê nhát chổi mòn đường khuya đường sáng
Ngực ngun ngút ngọn
Môi muôn muốt mời
Động tình kéo giãn vòng quay trái đất
Mặt trăng kia có phải đã thưở nào mình ngồi vuốt tóc nhau
Mặt trời kia có phải đời nào mình cợt cười với nhau
Hố đen trong mắt em là hố đen sâu nhất tôi chưa bao giờ rơi rụng được
Anh không tin nữa những thứ mẹ đã cho
Anh không tiếc nữa những thứ em mang đi
Luân hồi tưng bừng cừu và sói
Hồng cầu bạch cầu thay tên đổi họ
Não trái não phải rạch ròi trước gương
Không
Anh không yêu nữa những thứ mẹ đã cho
Anh không thèm nữa những thứ em dành lấy
Dưới chân cây một mụn nấm vừa mọc
Con bổ củi bật cong cánh ngửa bụng với trời
Anh leo lên cây và thả mình xuống
Vô lượng mẹ ơi xin nứt ra con ngược phía con người
Bàrịa, 19/01/2010
TS.

BẠN CÓ THẤY NHỮNG BÔNG HOA -TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

BẠN CÓ THẤY NHỮNG BÔNG HOA
Những bông hoa rất lạnh
Cũng như những đứa trẻ kia
(chân trần, áo mỏng)
Bạn có thấy
Chúng đang run ?
Từng cơn
Từng cơn?
Trong đôi mắt chúng
Những câu hỏi nhiều
Hơn khát khao về sự ấm áp.
Những bức ảnh hòa nhoáng
Được trưng diện trong khung kính
Và chúng say sưa làm dáng.
Những con chữ khoác áo bảy màu
Và chúng nhảy múa rất sung
Những chén rượu đắt tiền
Cười toe và
Chảy tràn những mỹ ngôn thơm
Mùi ngoại tệ !
Đức phật
Và cả chúa nữa
Đang
Sẽ
Còn
Bị vay mượn
Bởi những bờ môi chứa nọc.
Bạn có thấy?
Những đứa trẻ kia
Đang cười
Rất đẹp, trước sự đợi chờ : thần chết !

CHIỀU VẪN ĐI NGANG THÀNH PHỐ - TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

CHIỀU VẪN ĐI NGANG THÀNH PHỐ
Những buổi chiều vẫn đi ngang thành phố
Những ngả đường vắng em
hóa không tên
Ta vò mãi nỗi buồn không thể nát
Cố chôn vùi nhớ chẳng thể thành quên
Nhịp sống vẫn hoài là những khúc gấp bon chen
những khát khao vẫn đôi bờ hư thực
mà tóc cứ thêm dần những sợi mồ côi...
Những buổi chiều vẫn đi ngang thanh phố
Những đường chỉ tay vẫn buộc chặt kiếp người
Vết sẹo hôm nay
Không thể hàn thương tích hôm qua
Chút nắng tàn thu không đủ ấm môi cười...

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

THƯƠNG VỀ TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ - THẠCH ĐÀ

THƯƠNG VỀ TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ (NK 1993-1996)
Vẫn biết đời hợp rồi tan
Chúng ta như cánh chim lìa đàn
Bay đi muôn phương tìm đất hứa
Vẫn nhớ về trường xưa tổ xưa
Trang vở mở ra ngọn lửa đời thắp sáng
Hai mươi năm kỷ niệm chưa nhòe
Lòng vẫn mong trở về thời áo trắng
Nơi cơn mưa đời chưa lắm chân
Hãy giữ dùm em nụ cười trong trẻo
Như đàn chim trời về hát giữa trường xưa
SĐ 20/11/2016

BÀI VIẾT VỀ THẠCH ĐÀ TRÊN THỂ THAO VĂN HÓA.VN -THANH KIỀU

Nhà thơ, nhà giáo Hồ Thanh Ngân: Đời cho vay chút tình riêng xa nhà

    (Thethaovanhoa.vn) - Đầu những năm 1990, khi văn chương còn thu hút khá đông bạn trẻ ở các tỉnh thành với hàng loạt bút nhóm ra đời, thì cũng là lúc Hồ Thanh Ngân bộc lộ tài thơ của mình. Thế nhưng mãi đến gần tuổi 40, anh mới ấn hành được tập thơ đầu tay mỏng dính chưa đầy 70 trang.
    1. Có thể nói, Hồ Thanh Ngân lỡ làng nhiều thứ, từ thơ ca đến nghề giáo mà anh đang theo đuổi. Tập thơ Sông Đốc ngày nắng muộn (NXB Thanh niên) thể hiện rõ tâm trạng lỡ làng này.
    Hồ Thanh Ngân sinh năm 1978 tại Tuy Hòa, Phú Yên, một vùng đất mỗi năm bão nổi vài cơn, lụt ngập vài bận. Thiên tai khắc nghiệt là thế nhưng bù lại Tuy Hòa có vựa lúa lớn nhất miền Trung. Người đi tàu từ Nam ra Bắc thời bao cấp, đến ga Tuy Hòa mua được chừng mười ký gạo hoặc dăm ký đường, sau đó bán lại ở các ga phía ngoài xem như dư vé tàu và có thêm tiền mua quà về Hà Nội.
    Nhà thơ, nhà giáo Hồ Thanh Ngân

    Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

    TỰ CẢM -THẠCH ĐÀ

    TỰ CẢM 
    Tôi như trái banh nhựa nhồi rơm 
    Bị cuộc đời đá lăn lông lốc 
    Đời dẫu thế vẫn không mất gốc 
    Vẫn biết mình dân Nẫu kia mà !
    Tôi mang tháp Nhạn ở trong tim 
    Tôi mang sông Ba trong nỗi nhớ tơi bời 
    Tôi nợ em Củng Sơn đầy nắng ...
    làm sao đây trả nợ quê nhà
    Đời thì muôn nghìn lối 
    Mình mãi thật thà đứa trẻ lên ba 
    sđ 18/11/2016

    THẠCH ĐÀ 

    VONG ƯU THẢO - TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

    VONG ƯU THẢO
    (vong ưu thảo là một loài cỏ giúp an thần, khiến con người tìm thấy sự than thản và niềm vui )
    Nước mắt dẫu nhiều không thể vơi bớt niềm đau
    Nụ cười dẫu lắm chẳng thể kéo dài sợi dây hạnh phúc
    Những giấc mơ kéo chúng ta tràn về miệng dốc
    Một đời ngơ ngác níu thời gian.
    Có lần bạn và tôi
    Lén rời phòng trọ trần gian
    Cưỡi giọt sương đêm trầm
    Bay vào miền nhiên lặng
    Ngỡ bắt gặp thiên đàng giữa noãn cầu địa ngục
    Nào ngờ
    Chỉ bắt gặp những khát khao lạc lối
    Bơ vơ hỏi đường về .
    Có lần chúng ta đi hái mùa xuân
    Trong khu vườn mùa đông phủ đầy băng giá
    Nhìn thấy những bài ca tuổi trẻ
    Ngồi gục đầu trên hàng ghế rêu hoen
    Khâm liệm những thanh sắc tình yêu
    Người đời bỏ đi sau cơn khoái cảm vội vàng.
    Rồi một chiều chúng ta về nằm giữa bàn tay lẫn lộn trắng đen
    Nghe loài cỏ vong ưu hồi sinh trong khoảng trời tư tưởng.

    TRÍ TƯỞNG XÁM (CHO VŨ ) - TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

    TRÍ TƯỞNG XÁM
    (CHO VŨ)
    Nơi mà chúng ta đi qua
    Tôi không nhớ rõ điều gì
    Hay hình hài nào chuẩn xác
    Tôi chỉ nhớ những căn nhà màu huyết dụ
    Và những con chim không cánh
    Nhìn bầu trời khát một lần bay.
    Vũ có còn nhớ
    Chúng ta từng thức xuyên đêm
    Cầm tay nhau đi qua mạch máu của bài thơ
    Chúng ta đã bắt gặp
    Những giọt rơi
    Rơi
    Rơi
    Như sương
    Như mưa
    Như nước mắt
    Như máu
    Tôi hỏi Vũ nên gọi chúng là gì
    Vũ nói : đó là linh hồn của thời gian.
    Tôi nói, không biết nỗi buồn và niềm vui có mùi thế nào
    Vũ nói, hãy nhắm mắt lại và dùng giác quan thứ sáu
    Thật khẽ khàng cảm thức
    Sẽ thấy tâm hồn là một ngọn tháp rất nhiều tầng
    Và tất thảy đều có riêng một sắc màu huyền diệu.
    Một sáng nọ
    Tôi vô tình đánh vỡ chiếc ly
    Chứa đựng dung dịch bình yên
    Ngoài vườn gió đang cố giấu mình sau đám lá cạn diệp tố
    Bên khung cửa Vũ chăm chú vẽ khuôn hình của dòng hải lưu trí tưởng.
    Trong một thoáng
    Dòng cảm xúc thuần khiết chợt đứt
    Chúng ta bỗng nhận ra
    Mùi hương của những hoài bão
    Chỉ là sự dối lừa.

    SA MẠC VÀ TINH CẦU -TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

    SA MẠC VÀ TINH CẦU
    Một vì sao rơi
    Giữa đêm thăm thẳm
    Có gì để ta nuối tiếc
    Khi bầu trời mất đi một chút ánh sáng?
    Một gã ăn mày từ biệt sự sống
    Bên ranh giới cái đói
    Có gì để ta xót xa
    Trần gian vẫn chẳng rộng thêm
    Trái tim con người quá chật.
    Những bông hoa súng nở trong ao
    Dưới một ngọn đồi
    Làn nước quá đục
    Hoa súng chẳng thể nhìn thấy bóng mình
    Cho đến khi chúng chết đi và linh hồn nhập vào đám mây
    Khóc thành những giọt mưa mùa hạ
    Trái tim người mẹ mênh mông
    Như biển
    Như trời
    Như cánh rừng ngàn năm lỗng lẫy những cung thanh huyền bí
    Như mái nhà bền bỉ qua muôn trùng bão tố
    Tại sao
    Những đứa con không thể nào tìm thấy cho mình một con ngõ nhỏ trở về?
    Những chuyến tàu vẫn chạy trên đường ray
    Chúng ta vẫn khắc khoải đi tìm thiên đàng của chính mình
    Ở đâu?
    Mỗi ngày chúng ta như những ngôi đền chìm vào hoang phế
    Tuổi thơ không trở lại bao giờ.
    Có phải chúng ta đã đánh rơi những viên bi tâm hồn
    Xuống vực sâu
    Và hồn nhiên ném mình vào hoang mạc tinh cầu cô độc?

    Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

    TRIỆU LAM CHÂU - VỀ THĂM THẦY GIÁO CŨ

    Triệu Lam  Châu

    VỀ THĂM THẦY GIÁO CŨ…

    http://www.youtube.com/watch?v=AmuM75gnAFY (Về thăm thầy giáo cũ

    Video nhạc Triệu Lam Châu)

    Chào quý vị và các bạn!
    Nhân ngày tôn vinh các nhà giáo (20 tháng 11), xin trân trọng mời quý vị và các bạn cùng nghe bài hát mới về thầy cô giáo và mái trường thân thương của chúng ta. Kính chúc các thầy cô mọi thế hệ, quý vị và các bạn sức khoẻ, hạnh phúc, an lành và mọi thành công!
    Tuy Hoà, ngày 17 tháng 11 năm 2016
    Trân trọng
    Triệu Lam Châu
    Đường trời:  trieulamchau@gmail.com
    Số nối:  0983 825502

    Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

    TRIỆU LAM CHÂU - HÕM SÂU - MỘT VỈA NGỜI KỶ NIỆM LONG LANH (PHẦN 2)

    Triệu Lam Châu

    HÕM SÂU - MỘT VỈA NGỜI KỶ NIỆM LONG LANH (Phần 2)
    (Tuỳ bút)

    Lời tác giả: Ngày 11/11/2016 các thầy Chu Mạnh Vân (Nhà giáo ưu tú), Đỗ Huy Quang (Phó giáo sư, tiến sĩ)…và những thầy cô khác nữa, nguyên là giáo viên Trường chuyên Cao Bằng hồi xưa… cùng các học sinh cũ của Trường, hiện đang sống ở Hà Nội và vùng lân cận – đã theo xe của Trường chuyên từ Cao Bằng xuống đón lên dự lễ kỷ niệm năm mươi năm thành lập Trường (1966 – 2016).
    Ngày 12/11/2016 Uỷ ban nhân dân tình Cao Bằng cùng Trường chuyên long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm năm mươi năm thành lập trường. Triệu Lam Châu là học sinh khoá 3 (1968 – 1970) của Trường chuyên tỉnh Cao Bằng.
    Nhân dịp này Triệu Lam Châu xin đăng Tuỳ bút này lên Sân trời cho bạn bè gần xa quan tâm cùng đọc nhé!
    Tuy Hoà, sáng 12/11/2016
    Triệu Lam Châu


    TRIỆU LAM CHÂU - HÕM SÂU - MỘT VỈA NGỜI KỶ NIỆM LONG LANH (PHẦN 1)

    Triệu Lam Châu

    HÕM SÂU - MỘT VỈA NGỜI KỶ NIỆM LONG LANH (Phần 1)
    (Tuỳ bút)

    Lời tác giả: Ngày 11/11/2016 các thầy Chu Mạnh Vân (Nhà giáo ưu tú), Đỗ Huy Quang (Phó giáo sư, tiến sĩ)…và những thầy cô khác nữa, nguyên là giáo viên Trường chuyên Cao Bằng hồi xưa… cùng các học sinh cũ của Trường, hiện đang sống ở Hà Nội và vùng lân cận – đã theo xe của Trường chuyên từ Cao Bằng xuống đón lên dự lễ kỷ niệm năm mươi năm thành lập Trường (1966 – 2016).
    Ngày 12/11/2016 Uỷ ban nhân dân tình Cao Bằng cùng Trường chuyên long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm năm mươi năm thành lập trường. Triệu Lam Châu là học sinh khoá 3 (1968 – 1970) của Trường chuyên tỉnh Cao Bằng.
    Nhân dịp này Triệu Lam Châu xin đăng Tuỳ bút này lên Sân trời cho bạn bè gần xa quan tâm cùng đọc nhé!
    Tuy Hoà, sáng 12/11/2016
    Triệu Lam Châu

      

    Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

    THẾ GIỚI - CHỬ VĂN LONG

    THẾ GIỚI
    Lời dẫn: Cảm ơn Chủ trang Đặng Xuân Xuyến (dangxuanxuyen.blogspot.com/) người say đắm thi ca thực sự. Với khoảng thời gian không dài đã sắp xếp chọn lựa hơn bẩy chục bài thơ của Chử Văn Long đưa lên trang mạng để thơ tôi đến được cùng bạn đọc, bạn viết rộng rãi, có thêm tri kỷ, tri âm, đồng thời cũng là để thử thách mỗi nhà thơ tồn tại trước cuộc sống thấm đẫm tình người lại cũng đầy mưu toan giả trá…
    Tôi nhận được tin vui này vào đúng lúc nước Mỹ công bố người thắng cuộc sau chặng đua quyết liệt để giành chiếc ghế Tổng thống, vào Nhà trắng… Nó gợi tôi nhớ lại cuộc đua của hai ông Algor và Gioc - Giơ - Bút cách đây chừng thập kỷ, cũng hấp dẫn, kịch tính, bất ngờ… để giành chiếc ghế Tổng thống thứ 43 của nước Mỹ, đã cho tôi không khí viết được bài thơ.
    Xin chép lại gửi bầu bạn yêu thơ cùng vui chia xẻ!
     
    Thế giới như thể bàn cờ  
    Bày ra, dập, xóa…
    Những bàn tay đeo găng trắng muốt
    chơi cờ trên số phận nhân dân!
    Nhưng thế giới vẫn còn bao điều khác nữa
    Dù muôn vạn đổi thay
    Tim tôi như cây đàn xưa cũ
    Tháng mười về vuốt nhẹ lên giây
    Câu dân ca Việt Nam mang nỗi buồn trong trẻo
    Em dịu dàng bên dáng liễu tóc bay!
    *
    Hà Nội, ngày 09 tháng 11 năm 2016
    CHỬ VĂN LONG
    Địa chỉ: Thôn 2, Vạn Phúc, Thanh Trì, Hà Nội.   
    Điện thoại: 01658818263
    Vùng tệp đính kèm

    TRIỆU LAM CHÂU - ANH LÀ MÙA THU NHẬT BẢN

    Triệu Lam Châu

    ANH LÀ MÙA THU NHẬT BẢN (JAPAN)
    (Kỷ niệm tròn một năm 10/11/2015 – 10/11/2016 công bố tác phẩm này. Trân trọng mời Quý vị và bạn bè cùng nghe bài hát theo đường dẫn sau đây:
    https://youtu.be/C6EqqF13u6E     (Video Anh là mùa thu Nhật Bản – Japan)
    Triệu Lam Châu)

    TRIỆU LAM CHÂU TÂM SỰ:
    Ở Việt nam ta cũng bắt đầu chớm thu rồi. Mấy hôm trước buổi sớm vừa thức dậy đã gặp ngay  ánh nắng trời nóng bức. Vậy mà hôm nay bỗng bàng hoàng heo may chợt đến, làm lay động cả những giọt sương long lanh đợi ta từ đêm qua tới giờ. Gió cũng nồng nàn phục sẵn ngoài vườn – Và khi ta vừa mở cửa ra – thì nguồn gió ấy liền ùa tới, thoa nhẹ nhàng và mềm mại lên mặt ta – truyền cái se lạnh của đầu thu vào tận nơi sâu lắng nhất của tâm can ta đó. Và tự nhiên lòng ta muốn hát lên những giai điệu ngỡ mờ xa mà gần gũi biết chừng nào. Và bầu trời tự nhiên như xanh thêm và cao vời hơn biết mấy.
    Trong cảm giác mơ hồ mơn man – không hiểu là gì nữa của buổi se lạnh đầu thu quyến rũ – Triệu Lam Châu tôi lại chợt nhớ tới bản nhạc mình phổ thơ Anh là mùa thu Nhật Bản của nhà thơ Nguyễn Tuyết Mai từ hồi cuối năm 2014 vừa qua. Bản nhạc vẫn còn phập phồng trên giấy trắng và đang đợi đến lượt ghi âm vào nửa cuối tháng 10 năm 2015 đầy xao động này đó, bạn bè ơi!
    Triệu Lam Châu xin đăng bản nhạc lên Sân trời này để chia sẻ cùng bạn bè cái cảm giác say nồng đón buổi thu sang…
    Tuy Hoà, sớm 1/9/2015
    Triệu Lam Châu

    Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

    QUÊ NHÀ VÒNG XOÁY THIÊN TAI - THẠCH ĐÀ

    QUÊ NHÀ VÒNG XOÁY THIÊN TAI
    quê mình lũ lụt mà thương
    nước trôi trên những con đường quê hương
    đói cơm cầm cự với mì
    bão trên nước dưới biết đi lối nào
    phận người nhỏ trước thiên tai
    góp gom chiu chắt giờ thành trắng tay
    mẹ ngồi tóc trắng như mây
    hai đôi vai nhọn như gầy thêm hơn
    THẠCH ĐÀ

    Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

    VỀ ĐI EM - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

    Về đi em
    - Thương tặng T.T.Q.T -
     
    Về đi em! Về ngắm trăng buông
    Câu mái đẩy lèn sâu ký ức
    Dựa vai anh ngắm đời rất thực
    Cổ tích trầu cau đã hết nhựa rồi.
    .
    Em cứ về! Ừ! Một lần thôi
    Dẫu nắng bên sông không còn chấp chới
    Câu lý ngày xưa dẫu thôi diệu vợi
    Ta tựa vai nhau nối lại câu hò.
    .
    Em cứ về! Đừng mải đắn đo
    Về một lần thôi nằm nghe sông hát
    Về một lần thôi rộn đêm gió mát
    Nghe tiếng lòng khủa nước đêm trăng
    .
    Em cứ về! Ừ! Một đêm trăng...
    *.
    Hà Nội, đêm 30 tháng 07/

    KHÁT - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

    Khát
                -  Tặng V yêu 
     
    Đừng em
    Trời ngoài kia lạnh lắm
    Em có nghe gió rít gai người
    Nào ngồi xuống
    Nhích gần anh chút nữa
    Tay trong tay cho hơi ấm loang đều
    Anh thật lòng. Chỉ với em thôi
    Đừng nghi ngại
    Đừng gợi lời thề thốt
    Ta khát nhau, chỉ vậy, đủ rồi
    Em cần gì lời chót lưỡi đầu môi
    Tình yêu mến đâu cần lời vô nghĩa.
    .
    Nào nằm xuống
    Vùi ngực anh
    Dán chặt
    Tay siết tay xua giá lạnh tan rời
    Đôi ngực trần cọ xiết ngùn ngụt hơi
    Dòng nham thạch cuộn từng cơn nóng hổi
    Thế. Thế. Thế.
    Căng người
    Em hứng đợi

    VIẾT CHO NGÀY VALENTINE- ĐẶNG XUÂN XUYẾN

    Viết cho ngày valentine
     
    Có lẽ xưa đường tu vụng dại
    Vung vãi tình giờ nghẹn đắng chữ yêu
    Ta nhìn người mà rậm rật bờ môi
    Cứ da diết vòng tay tình chồng vợ.
    .
    Đêm rũ xuống. Ngằn ngặt niềm yêu đắng
    Chăn gối đơn rệu rạo đêm trường
    Ta rụt rè ngóng gió muôn phương
    Mà ứa lệ. Mà bẽ bàng cay đắng...
    .
    Tình yêu ơi sao xa xỉ thế
    Đến bao giờ thoát khỏi bến mê
    Đến bao giờ hết rầu rĩ tái tê
    Lại hối hả dệt mộng lành ân ái...
    .
    Ừ, đừng nói đạo người phải trái
    Tình bán mua soi kỹ làm gì
    Chót nhỡ nhàng phận hẩm duyên thiu
    Thì cũng cố vê tròn chữ nghĩa.
           .
    Thôi, ta mặc lời người độc địa
    Cố nín câm giữ biển lặng sóng ngầm
    Ta gồng mình giữ chặt vẻ trầm ngâm
    Chầm chậm bước giữ nhịp đời thật chậm.
    .
    San niềm vui gom vội niềm cay đắng
    Ta cuộn mình sống hết kiếp nhân sinh.
    *.
    Hà Nội, đêm, 14 tháng 02 năm 2016
    ĐẶNG XUÂN XUYẾN

    BÀI MỚI ĐẮNG

    Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

    Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...