NHÀ THƠ LÊ ANH :THI SỸ XỨ NẪU
nhà thơ Lê Anh (1949-2015)
Giới văn nghệ sỹ phú yên đồn thổi : lê anh là nhà thơ dơ nhất việt nam. Tôi tin điều đó nhưng cảm thấy hơi quá đáng. Ông suốt ngày rượu bét nhè , không có thời gian tỉnh táo. Tính ông xuề xòa ,cẩu thả nên ít chú trọng hình thức. hễ say là ngủ , nhưng có bè bạn đến gọi là ông đi ngay không cần chỉnh trang y phục. khi nhà thơ thanh tùng ra tuy hòa . người mà nhà thơ thanh tùng ấn tượng nhất là nhà thơ lê anh.
Lê anh là lính chế độ cũ , làm kinh tế, đạp xích lô rồi dan díu trót dính vào nàng thơ . ông làm thơ trên vở học trò, trong sổ nợ, trong vỏ bao thuốc lá . ghi hí hoáy để ghi lại những sát na thơ trong khoảnh khắc tỉnh táo. Lê anh không quan tâm
đến bề ngoài, không quan tâm đến chuyện làm ăn, dồn ghánh nặng sang đôi vai vợ ông. Nhưng bà vui vẻ không nề hà gì, và đó là hạnh phúc lớn nhất của ông.
Lê anh có mười năm làm thơ giữa chợ sơn hòa , ngồi thiền giữa chợ, ăn chay giữa chợ. Lê anh rượu vào là đọc thơ , dành nói với mọi người, độc chiếm diễn đàn. Bè bạn văn nghệ hiểu ý và đều thương tính cách trẻ con của ông.lê anh bình thường không nhớ đến bạn bè . chỉ khi rượu vào ông nhớ đến bạn bè và gọi lung tung.
Tôi có những lúc buồn. lúc nào cũng có nhà thơ lê anh bên cạnh . khi uống rượu đánh cờ khi đàm đạo văn chương thế sự , ông theo dõi mỗi bước đi của tôi , động viên ân cần thăm hỏi. chuyện nhiều năm về trước khi nhóm bút hoa cỏ may phú yên lên thăm ông. Ông rút cho cả nhóm hai ngàn đồng. (hồi đó một ly nước mía đã hai ngàn đồng).ông hồn nhiên như vậy đấy! ở đâu có thơ ở đó có lê anh,và ở đó sắp xảy ra những tai nạn. ông múa thơ, biểu diễn thơ và ngã nghiêng xiêu vẹo vì rượu vì thơ.
Giới văn nghệ phú yên không có lê anh thì buồn tẻ lắm. ông khêu gợi sự hồn nhiên trong lòng mọi người.ông giữ lữa tình yêu thơ ca trong lòng mọi người. (lê anh đạt nhiều giải thưởng thơ do tỉnh phú yên tổ chức, đã xuất bản hai tập thơ : hoa xương rồng trên cát và sông thức)lê anh xứng đáng là thi sỹ đam mê bậc nhất của xứ nẫu.
đến bề ngoài, không quan tâm đến chuyện làm ăn, dồn ghánh nặng sang đôi vai vợ ông. Nhưng bà vui vẻ không nề hà gì, và đó là hạnh phúc lớn nhất của ông.
Lê anh có mười năm làm thơ giữa chợ sơn hòa , ngồi thiền giữa chợ, ăn chay giữa chợ. Lê anh rượu vào là đọc thơ , dành nói với mọi người, độc chiếm diễn đàn. Bè bạn văn nghệ hiểu ý và đều thương tính cách trẻ con của ông.lê anh bình thường không nhớ đến bạn bè . chỉ khi rượu vào ông nhớ đến bạn bè và gọi lung tung.
Tôi có những lúc buồn. lúc nào cũng có nhà thơ lê anh bên cạnh . khi uống rượu đánh cờ khi đàm đạo văn chương thế sự , ông theo dõi mỗi bước đi của tôi , động viên ân cần thăm hỏi. chuyện nhiều năm về trước khi nhóm bút hoa cỏ may phú yên lên thăm ông. Ông rút cho cả nhóm hai ngàn đồng. (hồi đó một ly nước mía đã hai ngàn đồng).ông hồn nhiên như vậy đấy! ở đâu có thơ ở đó có lê anh,và ở đó sắp xảy ra những tai nạn. ông múa thơ, biểu diễn thơ và ngã nghiêng xiêu vẹo vì rượu vì thơ.
Giới văn nghệ phú yên không có lê anh thì buồn tẻ lắm. ông khêu gợi sự hồn nhiên trong lòng mọi người.ông giữ lữa tình yêu thơ ca trong lòng mọi người. (lê anh đạt nhiều giải thưởng thơ do tỉnh phú yên tổ chức, đã xuất bản hai tập thơ : hoa xương rồng trên cát và sông thức)lê anh xứng đáng là thi sỹ đam mê bậc nhất của xứ nẫu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét