Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

LÁI XE RẤT TỐT , ĐƯỢC BỔ NHIỆM LÀM PHÓ CHÁNH VĂN PHÒNG

Lái xe rất tốt, được bổ nhiệm làm Phó chánh văn phòng

Thứ Năm, 20/03/2014 21:56

(NLĐO) - Mặc dù quá tuổi và không bằng cấp theo quy định song lại có thêm 2 lái xe ở Thanh Hoá được bổ nhiệm làm phó chánh văn phòng Huyện ủy và HĐND-UBND huyện do lái xe qua nhiều đời lãnh đạo rất tốt và sức khỏe không phù hợp công việc lái xe.

Ông Mai Đức Hùng, Trưởng ban Tổ chức huyện ủy Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa, chiều ngày 19-3  xác nhận tại huyện đang có 2 cán bộ lái xe được bổ nhiệm lên làm Phó chánh văn phòng mà không bằng cấp.
Đó là ông Nguyễn Hữu Hợi, đang giữ chức Phó Chánh văn phòng Huyện ủy và ông Vũ Quang Huy, giữ chức Phó Chánh văn phòng HĐND-UBND huyện Tĩnh Gia.
Theo đó, ngày 12-10-2011, ông Trương Bá Phúc, Bí thư Huyện ủy huyện Tĩnh Gia đã ký Quyết định số 216-QĐ/HU bổ nhiệm ông Nguyễn Hữu Hợi (SN 1959, quê quán xã Xuân Lâm, huyện Tĩnh Gia), công chức lái xe cơ quan huyện ủy giữ chức Phó Văn phòng Huyện ủy.
Cùng thời điểm trên, ông Nguyễn Xuân Thủy, Chủ tịch UBND huyện này cũng ký quyết định bổ nhiệm ông Vũ Quang Huy (SN 1960, ngụ xã Tân Dân, huyện Tĩnh Gia), đang là lái xe của Ủy ban giữ chức vụ Phó Chánh văn phòng HĐND-UBND huyện.

Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

NHỮNG KẺ KHAI MAN LÝ LỊCH ĐANG CÒN KHÁ NHIỀU TRONG ĐỘI NGŨ VĂN NGHỆ

Thạch Minh vừa đăng truyện ngắn "Bóng đêm của quá khứ" và đang băn khoăn tự hỏi, ở đời còn có kẻ nào man khai lý lịch như Trung Giã để nhân vật chính Quốc Việt phải vất vả lặn lội tìm kiếm sự thật. Vậy mà, mới đây bạn  lại gởi cho Thạch Minh bài viết về hai "nhân vật cộm cán" có chức vị trong lĩnh vực văn hóa-văn nghệ, làm những người như Quốc Việt càng thêm đau đầu. Biết đến bao giờ nhưng người như Hiến và Hùng mới biến mất trên cuộc đời này? Đó không chỉ là câu hỏi của chúng ta mà còn là câu hỏi với những người có trọng trách với đất nước nữa đó.
Thach Minh
Lùm xùm tại Hội VHNT tỉnh Bình Phước: Lãnh đạo Tạp chí có dấu hiệu man khai?
Báo Người cao tuổi số 11 (1328), ra ngày 17/1/2014 có bài điều tra "Lùm xùm" tại Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Bình Phước, phản ánh hàng loạt vấn đề khuất tất trong việc chi tiêu tài chính, trao giải thưởng cuộc thi, đạo văn cũng như sử dụng cán bộ giả mạo lí lịch, bằng cấp, … Sau khi báo phát hành, chúng tôi nhận được khá nhiều ý kiến của bạn đọc hoan nghênh và đề nghị phóng viên tiếp tục điều tra, phanh phui thêm những vấn đề không ít hội viên và dư luận địa phương vẫn còn bức xúc. Đó là, lí lịch của ông Phạm Hiến (Phó Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ thuộc Hội VHNT tỉnh), là việc hỗ trợ kinh phí sáng tác cho hội viên…

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

MỘT ÁNH NHÌN TRẺ THƠ THĂM THẲM CÕI NGƯỜI


Triệu Lam Châu

MỘT ÁNH NHÌN TRẺ THƠ
THĂM THẲM CÕI NGƯỜI

Mấy hôm nay, kể từ khi được xem bức ảnh Trung Nguyên chụp một đứa trẻ
thơ lấm lem bụi đất ở Bảo Lâm, Cao Bằng – Triệu Lam Châu tôi cứ bị ám
ảnh mãi, nhất là ánh sáng phát từ đôi mắt của em.
Giây phút đầu tiên, khi hồn mình chạm vào từ trường của bức ảnh này,
tôi cũng đã rùng mình theo tác giả  Trung Nguyên rồi đó.
Và tôi đã có một kinh nghiệm nhỏ bé của mình, trong quá trình thưởng
thức tác phẩm nghệ thuật là: Sau phút choáng ngợp ban đầu khi tiếp xúc
với cái mới lạ hay xúc cảm lạ lẫm do tác phẩm đưa lại – ta cũng cần
phải bình tâm lắng lại mà suy ngẫm theo cảm quan riêng của mình. Rồi
sau đấy nữa tâm hồn ta sẽ mách bảo điều gì đó cần phải giãi bày thổ
lộ, thì mới cầm bút viết (Thời bây giờ là viết bằng cách gõ phím máy
vi tính). Và như thế, những điều ta viết ra sẽ có cơ hội đúng với cái
chất của lòng mình vậy?

Tr

Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

LÙM XÙM TẠI HÔI VHNT TỈNH BÌNH PHƯỚC : LÃNH ĐẠO TẠP CHÍ CÓ DẤU HIỆU MAN KHAI?

Lùm xùm tại Hội VHNT tỉnh Bình Phước: Lãnh đạo Tạp chí có dấu hiệu man khai?

Báo Người cao tuổi số 11 (1328), ra ngày 17/1/2014 có bài điều tra "Lùm xùm" tại Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Bình Phước, phản ánh hàng loạt vấn đề khuất tất t.

Báo Người cao tuổi số 11 (1328), ra ngày 17/1/2014 có bài điều tra "Lùm xùm" tại Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Bình Phước, phản ánh hàng loạt vấn đề khuất tất trong việc chi tiêu tài chính, trao giải thưởng cuộc thi, đạo văn cũng như sử dụng cán bộ giả mạo lí lịch, bằng cấp, v.v… Sau khi báo phát hành, chúng tôi nhận được khá nhiều ý kiến của bạn đọc hoan nghênh và đề nghị phóng viên tiếp tục điều tra, phanh phui thêm những vấn đề không ít hội viên và dư luận địa phương vẫn còn bức xúc. Đó là, lí lịch của ông Phạm Hiến (Phó Tổng Biêntập Tạp chí Văn nghệ thuộc Hội VHNT tỉnh), là việc hỗ trợ kinh phí sáng tác cho hội viên…
bd1345

KHÓC CƯỜI Ở HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH PHƯỚC

Khóc, cười ở Hội Văn học nghệ thuật Bình Phước

11/03/2014
Kì I: Xin ông Phạm Hiến “chớ trèo lên thơ”
Tạp chí Văn nghệ Bình Phước số 12/2013, ông Phạm Hiến (Phó Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Bình Phước) “dạy” bạn đọc rằng: “Làm báo văn nghệ cần có phong cách tinh tế về văn nghệ”. Thường người ta chỉ nói “cái nhìn tinh tế”, “ửng xử tinh tế”, nhưng ông Phạm Hiến đòi hỏi rất cao ở người làm báo văn nghệ phải có “phong cách tinh tế” tức là người đó phải có trình độ tri thức một cách hệ thống chuyên biệt và độc đáo, tinh tế khi làm báo văn nghệ.
Lời tuyên ngôn của ông Phạm Hiến đã cuốn hút tôi buộc phải đọc lại chuỗi bài của ông đăng trên Tạp chí Văn nghệ Bình Phước. Tạp chí Văn nghệ số 4/2011, ngay trong phần sa-pô (chapeau) bài “Làng bên phố – Hoài niệm của người lính giàu cảm xúc” ông viết: “Thú thật, ở tỉnh Bình Phước (theo phỏng đoán của tôi) có một người viết văn và làm thơ với những tác phẩm có chất lượng đồng thời mang phong cách riêng; giàu vốn ngôn ngữ diễn đạt, giàu hình tượng; giàu cảm xúc hoài niệm về một thời đã xa như Lê Viết Liệu là không nhiều. Đầu tháng 3/2011 tập thơ “Làng bên phố” của anh đã ra mắt công chúng (Nhà xuất bản Thanh Niên), hình thức đơn giản nhưng nội dung đã làm nhiều bạn đọc quan tâm và rơi nước mắt!”.

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

CHƯƠNG TRÌNH "GIAI ĐIỆU TỰ HÀO "TRÊN ĐÀI TRUYỀN HÌNH VIỆT NAM

Triệu Lam Châu

CHƯƠNG TRÌNH “GIAI ĐIỆU TỰ HÀO” TRÊN ĐÀI TRUYỀN HÌNH VIỆT NAM

Lời tâm sự của Triệu Lam Châu:
Hẳn những bạn bè yêu âm nhạc, đều biết trên sóng Đài tiếng nói Việt Nam từ lâu đã có chương trình “Bài ca đi cung năm tháng”. Chương trình này thật sự có giá trị tinh thần cao quý, vì đã phát sóng những bài hát rất hay, có giá trị trường tồn, sống mãi cùng năm tháng hôm nay và mai sau. Chương trình này là một niềm tự hào lớn của nền văn hoá nước nhà.
Thế rồi mấy năm nay mạng internet phát triển rầm rộ, đưa đến công chúng nhiều giá trị văn hoá đích thực. Song mặt trái của internet là những nội dung rất xấu, rất phản văn hoá cũng được tung lên mạng công khai. Chính vì vậy nó ảnh hưởng không nhỏ đến việc giáo dục thế hệ trẻ.
Về phương diệm âm nhạc, ngay một số nhạc sĩ trẻ cũng đã công nhận: Phần lớn nhạc trẻ  bây giờ là nhạc rác rưởi (Triệu Lam Châu đã từng nghe một nhạc sĩ trẻ nói vậy trên sóng Đài tiếng nói Việt Nam khi bàn về nhạc trẻ thị trường hiện nay)… Song nó vẫn tồn tại ngang nhiên…
Rất may chúng ta cũng có những bạn trẻ tâm huyết với nền âm nhạc đích thực vàng ngọc của cha ông, đã lập ra Trang mạng baicadicungnamthang.net. Trên trang mạng này đăng những bài hát thật sự có chất lượng của hôm qua và hôm nay. Những bài hát hay, nổi tiếng suốt mấy chục năm qua và những bài hát hay mới sáng tác – đều được Ban biên tập và Ban quản trị đưa lên mạng để đông đảo công chúng cùng thưởng thức.

BOPNG BÓNG THƠ HAY NHỮNG CÂU THƠ CHƯA THỂ BAY LÊN TRỜI VÌ CHƯA THỂ MỌC CÁNH ?

Bong bóng thơ hay những câu thơ chưa thể bay lên trơi vì chưa thể mọc cánh?

Trần Mạnh Hảo
 4Trong trang blog của nhà thơ Ngô Minh, chúng tôi (TMH) đã đọc 50 câu thơ hay do Hội nhà văn Việt Nam chọn lọc, dùng bong bóng thả lên trời trong ngày thơ Việt Nam mười rằm tháng giêng xuân Giáp Ngọ 2014 vừa qua. Chúng tôi thấy hơn hai phần ba số câu thơ trong 50 câu được cho là hay kia thực chất chưa hay, thậm chí còn là câu dở. Xin chứng minh
18. Lòng vui ngân lên câu hát
Của chúng ta làm ca ngợi chúng ta
CHÍNH HỮU
Hai câu được gọi là thơ hay trên của nhà thơ Chính Hữu là hai câu nói có phần khẩu hiệu, dễ dãi, không hay. “Ngân lên câu hát” rất sáo. Câu dưới thì nôm na. Viết như thế này thì người bất tài như mỗ đây cũng có thể nhắm mắt ngoáy vài ba chục câu trong dăm phút :
“Xem cải lương về lòng ta ngây ngất/ Không cần đào kép ta vẫn ca hay”…” Em biết vì sao chúng ta hạnh phúc/ Vì con tim ta ca hát tình yêu”…
19. Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người
NGUYỄN ĐÌNH THI

Câu được gọi là thơ của nhà thơ Nguyễn Đình Thi trên thực ra là một câu khẩu hiệu không hơn không kém. Mỗ đây có thể viết phứa trăm câu như trên chừng mười phút : “Anh với em tự hào vì đang yêu nhau”, “Nhân loại mến yêu ơi ta thi nhau làm người nhé”, “Chúng ta thề với bóng tôi và với đảng rằng mình không nói dối”…
Nói thêm, hai câu tấu của nhà thơ Thanh Tịnh làm từ năm 1948 trong chiến khu Việt Bắc hay hơn câu khẩu hiệu bị gọi là thơ trên của Nguyễn Đình Thi nhiều : “Dễ trăm lần không dân cũng chịu/ Khó vạn lần dân liệu cũng xong”; nhưng hai câu này nhất định không thể gọi là thơ. Hai câu trên nhiều năm nay đã bị gán cho ông Hồ Chí Minh làm, ngay cả tổng bí thư Đỗ Mười cũng từng trích câu này của Thanh Tịnh rồi bảo là của Bác. Cứ thế này là làm hại Bác, là đổ cho Bác đạo văn đấy các đồng chí ạ.

THƠ THẢ BONG BÓNG LÀM MỌI NGƯỜI RƠI XUỐNG NHỮNG MẸT HÀNG XÉN ĐÁY

Thơ thả bong bóng làm mọi người rơi xuống những mẹt hàng xén đáy

Nguyễn Hoàng Đức
Đây có thê ít nhất là ba bài thơ Việt.Đây có thê ít nhất là ba bài thơ Việt.
Nhà Thơ Trần mạnh Hảo vừa điểm ra một số câu thơ trong 50 câu được thả bong bóng lên trời, chưa nói về quan điểm và trình độ thẩm thơ cỡ chuyên gia của nhà thơ kiêm lý luận gia phê bình đồ sộ này, chúng ta thấy, ít ra, ông đã làm công việc của một người chịu khó sưu tập văn sử cho hậu thế. Một công việc không kém lọ mọ, kỳ công, đòi hỏi một tình yêu nhiệt huyết với thơ mới làm được.

Dựa trên sở liệu của nhà thơ Trần Mạnh Hảo, tôi thấy mình không nên đứng ngoài “tình hình thời sự” của thơ Việt Nam. Bởi nói thẳng ra, thơ hiện nay không phải thơ mà chỉ là sự kiện về thơ. Thơ nói chung đứng tốp cuối trong sơ đồ tri thức cổ kim, nhưng dẫu vậy vẫn là tinh hoa của nông dân, bởi lẽ đông nhất là nông dân chiếm 90% dân số, sau là con số các nhà thơ, cứ khề khà vài vần, hát xoan, hát xẩm thì đều có thể thành nhà thơ. Thơ ở cuối sơ đồ tri thức vì xưa kia người Trung Hoa đã quan niệm: Nho, y, lý, số, rồi mới đến Cầm, Kỳ, Thi, Họa. Thơ đứng áp chót đội sổ, chỉ trên họa mà thôi. Nhưng nói thì nên nói cho hết: khi Homer kiến trúc thơ thành hai trường ca đồ sộ Iliad và Odyssey thì ông đã trở thành một thi nhân bất hủ. Và ở Việt Nam khi Nguyễn Du đi chép “Đoạn trường tân thanh” của Trung Quốc về, dù sản phẩm của ông chỉ là “Sao Chế” chưa quá 5%, ông vẫn trở thành thi hào nghễu nghện của Việt Nam, mà dường như chưa một thứ thơ lẻ hàng xén nào dám qua mặt. Tại sao? Rõ ràng Nguyễn Du đã nhập cảnh cả công nghệ “lắp ráp xe hơi” về, tại sao lại không hơn rổ rá đan tại quê hương?!

HUYỀN THOẠI VÕ PHÁI THẤT SƠN THẦN QUYỀN - HỒNG THẠNH

Huyền thoại võ phái Thất Sơn Thần Quyền - Hồng Thạnh

Năm 1859, Pháp chiếm Nam Kỳ lục tỉnh. Nhiều chí sĩ, nghĩa sĩ đã tụ quân kháng chiến cứu nước ở vùng Bảy Núi, tức Thất Sơn (nay thuộc tỉnh An Giang). Trước sức mạnh vũ khí hiện đại của quân Pháp, lực lượng nghĩa quân chỉ có binh khí thô sơ và lòng quả cảm. Những người chỉ huy phải sử dụng đến "vũ khí tâm linh" để tiếp thêm sức mạnh cho binh sĩ. Võ phái Thất Sơn Thần Quyền ra đời từ đó.


Dấu vết truyền thuyết 

Hiện nay, truyền nhân duy nhất và cuối cùng của Thất Sơn Thần Quyền là võ sư Hoàng Bá, cư ngụ tại cầu Tầm Bót, TP Long Xuyên, tỉnh An Giang. Đã 75 tuổi, gần 20 năm nay, võ sư Hoàng Bá đóng cửa võ đường, không thu nhận đệ tử nữa. Ông cho biết, bản thân ông chỉ lĩnh hội được một số tuyệt kỹ thuộc về phần "dương công” chứ không nắm được nhiều những bí quyết "âm công".
 Theo ông thì: "Thất Sơn Thần Quyền là một môn phái cận chiến thực dụng, chỉ hữu ích trong chiến đấu thuở gươm đao xưa. Người võ sinh có những phương pháp luyện tập dị biệt. Vì bài quyền không có lời thiệu nên bị tam sao thất bản. Ngoài quyền cước, võ sinh còn được trang bị thêm niềm tin huyền bí để tạo sự tự tin, bình tĩnh. Trong chiến đấu, sự tự tin, bình tĩnh chiếm 50% thắng lợi".
Thất Sơn Thần Quyền chính tông gồm 2 phần: Quyền và thuật. Quyền là phần "dương công" gồm những thế võ cận chiến tay không và giáp chiến binh khí. Thuật là phần "âm công" huyền bí, dùng năng lượng siêu nhiên trợ lực. Chỉ đệ tử duy nhất được chọn kế thừa chưởng môn mới được sư phụ truyền dạy phần "âm công".

Vào năm 1957, người dân sinh sống dưới chân núi Sam (Châu Đốc, An Giang) vẫn còn thấy một đạo sĩ gầy, râu tóc bạc phơ, tu luyện trong rừng sâu trên đỉnh núi. Không ai biết thân thế, tên tuổi thật của ông. Chỉ thỉnh thoảng gặp và thấy ông không bao giờ rời lưng ngựa. Ông trông rất ốm yếu nhưng lại cưỡi ngựa không yên cương. Dốc núi gập ghềnh đá, ông phải có sức mạnh phi thường mới có thể cưỡi ngựa lên đỉnh xuống vồ. Vì thế, người dân địa phương gọi đùa là ông Đạo Ngựa.

Một lần dong ngựa xuống núi đổi rau củ lấy gạo, bắt gặp một toán cướp dùng súng uy hiếp người dân, ông xuống ngựa can thiệp, bị toán cướp xông vào vây đánh. Chỉ bằng một ngón tay, ông đã khiến một tên cướp trợn dọc mắt, ngã lăn bất tỉnh. Tên cướp khác toan nổ súng. Ông rùng mình một cái “bay” đến cạnh tên cướp tước súng rồi vung chân múa tay đánh gục hết những tên còn lại. Xong, ông ung dung lên ngựa trở về núi. Biết chuyện, nhiều thanh niên thán phục, rủ nhau lên núi tìm ông xin học võ. Không ai tìm được nơi trú ẩn của ông.

Tuy nhiên, có một người thanh niên quyết tâm tìm ông cho được. Người thanh niên này bò lên đỉnh núi Sam tìm nơi ngồi thiền lâm râm khấn: Khi nào gặp được sư phụ mới chịu xuống núi. Sau hai ngày chịu nắng mưa, đói khát giữa rừng sâu núi thẳm, người thanh niên ấy ngất xỉu. Khi tỉnh lại thì thấy mình nằm trong một hang động. Kể từ ngày đó, người thanh niên ấy trở thành đệ tử chân truyền của Đại sư Đạo Ngựa. Ngoài anh ra còn có một tiểu đồng tên Ba giúp ông Đạo Ngựa nhang khói.

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...