Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

TRƯA Ở ĐÌA VẠN NINH

TRƯA Ở ĐÌA VẠN NINH
THẠCH ĐÀ
Một buổi trưa như từng buổi trưa
Tiếng gà nghe heo hút quá
Cây yên lặng núi không gió thổi
Buổi trưa như chìm vào xa xưa
Trời xanh mang nỗi niềm thắc thỏm
Biển kia ồn ã đến lạnh lùng
Nhờ những đêm khó ngủ
Mà hiểu chiều sâu thẳm ngọn đèn
Những khuôn mặt rám nắng
Những bắp tay căng chắc
Những đôi mắt cười thật hơn môi cười
Nhờ họ tâm hồn tôi giàu lên
6/2/1998

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...