Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

GỞI NGƯỜI TÌNH TRẺ CON

GỞI NGƯỜI TÌNH TRẺ CON
THẠCH ĐÀ
Em đừng trốn vào sự hồn nhiên
Kẻo anh buồn
Sợ một ngày sự giả tạo kia bay đi
Anh biết dựa vào đâu mà bám víu
Những nông nỗi tuổi nhỏ nhiều lắm
Ta cất sâu trong ký ức đời mình
Em đừng chuốc anh bằng rượu đắng
Anh say đổ đốn hiện ra
Rồi anh ngã trên thảm cỏ an phận
Chìm vào giấc ngủ triền miên
Người con gái là em hiếu kì đi qua đó
Tiếng cười hồn nhiên cuốn sự giả tạo bay đi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...